chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Jungkook, lâu rồi mới gặp nha." Namjoon vừa kéo vali vừa vẫy tay, cười híp mắt chạy tới chỗ anh xã và 'hậu bối khối dưới' đang đứng đợi.

"Ta đi thôi, đến đâu đây?" SeokJin quay sang hỏi Jungkook.

"Về Kim gia được không anh? Jimin có hẹn em ở quán cũ, nhưng hôm nay họ nghỉ rồi, tụi em định qua nhà anh đó."

"Ừm cũng được đó." SeokJin cười, bước lên đi cạnh Jungkook, bỏ lại hai bố con ở phía sau đang lủi thủi lườm nhau.

"Bố bảo con kéo chú Jungkook ra chỗ khác mà?" Namjoon một tay bế Taejin lên, một tay kéo chiếc vali lớn.

"Con chưa kịp kéo chú ấy đi là ba đã nhanh hơn một bước rồi." Taejin bĩu môi.

"Nè! Có định về hay không?" SeokJin nghiến răng, nhìn hai bố con nọ còn cách mình cả chục bước.

"Tới ngay ạ!" Namjoon ngoan ngoãn đáp lại.

_ _ _

Kim gia

Jungkook một thân sơ mi trắng, quần tây đen hơi bó cùng với giày thể thao trắng, tóc chải chuốt gọn gàng. Vừa trang trí lại sảnh Kim gia, vừa trò chuyện vui vẻ với SeokJin.

"Gì chứ? Namjoon hyung vậy mà lại có thể?" Cậu cười khì nghe SeokJin kể về khoảng thời gian Taejin mới bắt đầu ăn dặm.

"Thật đó, lúc anh về nhà, chỉ thấy Taejin ngồi mếu máo nhìn Namjoon nhai gói bánh ăn dặm của thằng bé, còn bảo 'Mấy gói bánh này ngon ghê.' nữa cơ, thảo nào đống bánh của thằng bé mới một tuần đã hết." Anh lắc đầu cười khổ, chu môi nói xấu người nào đó đang ở phòng khách dạy Taejin môn tiếng Anh.

"Haha, đừng nói ông bố nào cũng như vậy nhé? Mẹ em kể ba em hồi đó cũng ăn trộm sữa bột của em đó!" Jungkook cũng thừa dịp mà kể xấu chiếc ba Jeon xì-tin ở nhà.

"May mà lúc đó Namjoon hay bị đau họng nên không lấy sữa bột ăn vụn, không thì anh nghèo sạt nghiệp mất." Anh hùa theo, cả đại sảnh đều mang theo không khí vui vẻ.

Đột nhiên, cánh cửa lớn có tiếng mở khóa.

"Bác SeokJin!" Một bóng hình nhỏ chạy vào, ôm lấy chân anh.

"Taehoon, đi chậm thôi." Một thân ảnh khác chậm rãi bước đến, nheo mày nhắc nhở bạn nhỏ nhí nhảnh kia.

"Tae...Taehyung-ssi?" Jungkook tròn mắt nhìn người đàn ông nọ đang tiến về phía mình. Sợi dây xanh lá trên tay cũng rơi xuống đất từ khi nào.

"Chào em, trùng hợp nhỉ?" Taehyung cười nhẹ, xoa đến rối mái tóc đen nhánh của cậu. Đến khi thấy đôi mày của người kia hơi nheo lại mới bỏ tay ra.

"Anh còn tưởng mày định tăng ca rồi không về luôn, Taehoon thì lại gửi cho thư ký Choi?" SeokJin nhướng mày, mỉa mai cậu em út ham công tiếc việc.

"Rất xin lỗi hyung nim, vì tính chất công việc thôi, nhưng hyung và anh rể đã về nước rồi. Em cũng có thể để Taehoon ở nhà với Taejin mà?" Taehyung cười bất đắc dĩ, trả lời anh.

"Mày thôi đi, mà chú mày quen Jungkook nhà anh lúc nào đấy?" SeokJin nhếch mép, cuối cùng lại không suy xét nữa mà chuyển chủ đề.

"Jungkook là người mà Taehoon gọi là ba, em có kể cho hyung qua điện thoại lúc nãy đấy." Hắn cười nhẹ, chờ đợi thảm họa ập tới.

"Á!" Cô giúp việc trong bếp vẫn luôn nghe rõ từng chữ mà họ nói, lúc nghe Jungkook là người giúp hắn thoát khỏi vụ xem mắt của Kim phu nhân, cô lỡ để dao quẹt vào tay.

Vụt

Rầm!

Cả Namjoon đang đi từ trên lầu cũng sốc đến trượt chân té khỏi cầu thang.

"Ah!" SeokJin đang cầm một vật trang trí khá nặng, nghe xong liền vụt khỏi tay và rơi xuống ngón chân cái.

Jungkook đứng bên cạnh liền trợn mắt đạp vào chân hắn.

Chỉ riêng Taejin là bình thản, vì ranh con này là chủ mưu.

"Jungkook à...em và Taehyung thật sự..." Lúc mọi thứ đều ổn định cả thì cũng là chuyện của 15 phút sau, SeokJin ngồi trên sofa, tay run run đưa về phía Jungkook.

"Hyung!" Cậu đỏ mặt nhìn anh, lại lườm qua Taehyung.

"Là thật--..." Sau đó, Taehyung ngồi ở sofa để Taejin và Namjoon bôi thuốc lên chân giúp mình.

"Thật sự là đến tuổi gả đi rồi sao..." SeokJin xoa nhẹ đôi mày, vờ sầu não.

"Làm quá không à..." Jungkook bĩu môi.

"Hello everybody, Jimin Park đến rồi đây." Jimin từ bên ngoài phi thẳng vào trong nhà, vừa bước đến cửa đã hét toán lên.

"Ủa hyung nim, sao mà mặt biến sắc dữ vậy?" Jimin ngồi cạnh SeokJin, tay vuốt vuốt lưng anh.

"Thì là....." Anh bắt đầu kể.

"À...ra vậy...thì gả thôi, cùng lắm là từ hậu bối thành em dâu, đơn giản mà." Jimin cười gian xảo, nhìn qua Jungkook đang lườm mình.

"Mấy cái người này..."

_ _ _

19 giờ, buổi tiệc bắt đầu.

Khách mời không quá nhiều, chủ yếu là bạn học từ hồi cấp 3 đến đại học. Ba mẹ Kim hôm nay lại phải dự tiệc ở nhà hàng BS nên không đến góp vui cùng nhóm người bọn họ.

Từ cửa bước vào nhà, đầu tiên là nhìn thấy Kim Taehyung ngồi trên sofa, nâng ly rượu vang đỏ lắc lư qua lại. Bên cạnh là Choi YeonJun mắt đen thui đang duyệt đống tài liệu, lâu lâu lại càm ràm "Sếp Kim là phù thủy độc ác."

Cách đó vài bước chân là SooBin và Jimin đang thi nhau xem ai hát hay hơn, và đang cùng song ca bài hát Oppa Gangnam Style.

Trên bàn tiệc chứa đầy thức ăn là Jungkook đang nhai thức ăn nhồm nhoàm như đang trút giận, nhét đầy cả hai bên má. Còn có Taehoon và Taejin cũng đang ăn cùng.

Góc khác trong nhà là Hoseok, Namjoon và Yoongi đang trò chuyện, lúc đầu là hỏi han sức khỏe, không biết bằng cách nào lại trở thành bàn về mấy vụ hợp tác trên công ty.

Seokjin thì đứng trong bếp trao đổi vài thứ với đầu bếp. Các bạn học khác thì ngồi trên ghế xem hai chàng trai trẻ trên sân khấu đọ sức với nhau.

Bầu không khí không quá sang trọng, nhưng đủ ấm cúng và thoải mái.

Cứ coi như đây là buổi họp lớp nho nhỏ đi.

_ _ _

"Hahaha, Kim Taehyung lại thua nữa rồi! Lần này phạt hai ly!" Soobin cười lớn khi thấy Taehyung lại thua thêm một ván bài nữa, vì muốn 'báo thù' cho YeonJun nên liền ép hắn uống hẳn hai ly rượu.

Taehyung lại là kiểu người 'đã già nhưng vẫn chịu chơi' nên rất nhanh chóng đã chấp nhận hình phạt, dù gì thì hôm nay cũng là tiệc mừng người anh hai của hắn trở về Hàn, buông thả một chút cũng không sao.

"Wao~" Cả nhóm người cùng ồ lên khi yết hầu nam tính chuyển động lên xuống, không lâu sau hai ly rượu đã cạn sạch. Có người trầm trồ thán phục, có người lại cười cười cho qua, may mà tửu lượng hắn cao, không thì đã gục sau khi nốc hai ly rượu rồi.

Buổi tiệc kéo dài đến tận hai giờ sáng, cũng là lúc mọi người biết đã hết thời gian vui chơi rồi, liền cùng nhau dọn dẹp mớ hỗn độn rồi tạm biệt hai vị chủ nhà.

"Jungkook, em ở đây trông chừng Taehyung với hai bé giúp anh, anh đỡ Namjoon lên phòng rồi xuống ngay." SeokJin vừa đỡ lấy NamJoon đang say bí tỉ không biết trời biết đất lên lầu, vừa dặn dò Jungkook canh chừng ba nhóc con kia.

"Dạ, anh không cần gấp đâu. Em ở đây trông chừng một tí cũng không sao." Cậu hướng mắt tới ba người trong phòng khách, Taehyung mặt đỏ như tôm luộc nằm trên sofa dài, Taejin dựa lưng vào tường, vừa đọc truyện cổ tích vừa vỗ vào lưng Taehoon, có lẽ là đang ru ngủ.

_ _ _

🦉 : Taejinie thật giống một vị tổng tài điềm tĩnh=))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro