Chương 1: Tai bay vạ gió

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Chưa beta)

Ông nội Kim gọi điện thoại cho Kim Taehyung vào đúng thời điểm anh đang họp.

Điện thoại di động rung trong túi quần, Kim Taehyung rút ra vừa nhìn thấy hai chữ 'Ông nội' trên màn hình, liền ra hiệu cho nhân viên ngừng nói rồi bắt máy.

"Ông nội."

Ông nội Kim ở đầu bên kia hỏi, "Bận sao?"

"Cháu đang họp."

Kim Taehyung trả lời quá trực tiếp, ông nội Kim bị nghẹn một chút, hắng giọng nói: "Vậy buổi chiều cháu có thời gian hay không?"

"Chuyện gì?"

"Cũng không có việc gì."

"Vậy cháu cúp máy."

"Chờ đã" ông nội Kim ở bên kia đau đầu, thằng cháu này của ông từ trước đến nay không biết đạo lí cũng hết cách rồi, "Cháu buổi chiều dành chút thời gian đến trường học của Jungkook một chuyến, giáo viên của nó tìm chúng ta có việc, ba mẹ cháu buổi sáng đi du lịch mất rồi."

Nhà họ Kim ngoài Kim Taehyung là con ruột thì có nhận thêm một người con nuôi. Chính là Jeon Jungkook mà ông nội Kim nhắc đến.

Jeon Jungkook tính tình rất nhỏ mọn, chọc giận cậu mất hứng, cậu liền phồng má bĩu môi thở phì phò, còn không chịu ăn cơm.

Jeon Jungkook chính là cục cưng của cả nhà, ông nội cùng ba mẹ Kim lúc thường luôn cưng chiều cậu, còn lúc quậy phá thì cũng chỉ dạy bảo cậu một chút, sau đó đều sai Kim Taehyung đi thu dọn tàn cục.

Đối với Kim Taehyung thì Jungkook là một quỷ nhỏ chính hiệu, là vật nhỏ cản trở mọi sinh hoạt thường ngày của anh.

Trong nhà chỉ có Kim Taehyung là giáo huấn được nhóc con lì lợm này. Thời điểm Jeon Jungkook được ba mẹ Kim nhận nuôi, Kim Taehyung đã lên năm nhất đại học còn cậu mới vừa vặn tốt nghiệp tiểu học. Nhóc con mới mười tuổi đã mồ côi ba nẹ, tính khí cũng rất quái lạ, khuôn mặt nhỏ trắng nõn mỗi ngày đều mang biểu tình nghiêm túc và thận trọng, không quá làm người ta yêu thích.

Kim Taehyung mới đầu cũng không đem Jeon Jungkook để ở trong mắt, hơn nữa anh còn đang bận tính toán hoàn thành việc học đại học trong hai năm, chờ học xong liền muốn tiếp quản trong nhà công ty, nên căn bản Kim Taehyung cũng không có thời gian ở nhà kè kè bên cạnh Jungkook.

Chỉ là Jeon Jungkook cũng đã trở thành một thành viên trong gia đình, Kim Taehyung khó tránh khỏi không tham dự vào, cùng người trong nhà đồng thời nuôi nấng cậu nhóc nghịch ngợm này.

Sau một quãng thời gian, đến nuôi cún cũng sẽ sản sinh tình cảm, Kim Taehyung tự tay dẫn theo Jeon Jungkook những năm này, một phần tính cách lạnh lùng cũng bị cậu mài mòn đi mất hai phần nhưng đối với người khác vẫn là không có nhẫn nại.

Nghe ông nội nói là chuyện liên quan đến Jeon Jungkook, Kim Taehyung thông báo kết thúc cuộc họp, lập tức lên đường: "Cháu sẽ rút thời gian."

Kim Taehyung ngồi xe đi đến trường học mất hơn nửa giờ, về phần bữa trưa, giải quyết luôn ở trên xe.

Kim thị những năm qua mở rộng quy mô lợi hại, tài sản tính ra so với trước đây gấp trăm lần, Kim Taehyung sau khi tiếp quản công ty thì càng như hổ xưng vương, anh tại Kim gia quyền lực chiếm được dễ như ăn bánh thế nhưng cũng có áp lực mà người bình thường khó có thể tưởng tượng, từ sáng đến tối không có thời gian nhàn rỗi.

Chỉ là đối với Jeon Jungkook anh không có cách nào từ chối, giáo viên của cậu nói muốn gặp phụ huynh, anh liền tự mình đến gặp không có qua loa ý tứ.

Buổi sáng 12 giờ rưỡi, Kim Taehyung ở trong xe giải quyết bữa trưa, đồng thời thảo luận công việc với cấp dưới qua video. Kết thúc cuộc gọi video cũng là lúc  xe dừng trước cổng trường học.

Trường học đang là thời gian nghỉ trưa.

Kim Taehyung trước khi tới đây đã gọi điện thoại cho Jungkook báo trước để tránh cậu giận dỗi nói anh không tôn trọng mình.

Jeon Jungkook hiện tại đang học lớp 12.
Sau khi biết Kim Taehyung muốn tới, liền ở cổng trường chờ. Trường học buổi trưa không cho phép học sinh ra khỏi cổng, cậu đành phải đi báo cáo với giáo viên chủ nhiệm, xin giáo viên chủ nhiệm nói với bảo vệ, bảo vệ mới cho cậu ra khỏi cổng trường.

Jungkook vừa nhìn thấy xe Kim Taehyung, bắt đầu trở nên lúng túng.

Kim gia xe không nhiều nhưng mỗi người đều có xe riêng cho mình, Jeon Jungkook cũng có tài xế riêng.

"Là tiểu thiếu gia." Tài xế đồng thời cũng nhìn thấy Jungkook, quay lại nói với Taehyung.

Kim Taehyung ngẩng đầu, thấy được dáng người thon gầy được bao bọc bởi đồng phục học sinh, biểu tình sắc bén lạnh lùng trên khuôn mặt tan đi một chút, hướng tài xế nói: "Anh dừng xe ở đây, tôi đi vào trước, lúc nào quay lại sẽ gọi điện thoại cho anh."

"Vâng, thiếu gia."

Kim Taehyung xuống xe, vừa xuống xe liền vò mái tóc cậu thiếu niên, Jungkook buồn bực mà đem đầu tránh xa, trừng anh, "Sao anh cứ xoa đầu em, sẽ ngu đi đấy?"

Cố tình vò đầu cậu, không biết hiện tại tóc tai mình thành cái dạng gì rồi?

"Chuyện gì?" Kim Taehyung nhẹ nhàng vỗ sau gáy cậu một chút, đi về phía trước.

"Có thể có chuyện gì? Tai bay vạ gió ý." Jeon Jungkook rất không thoải mái mà nói một câu, lại nhón chân ghé vào tai Kim Taehyung, "Này, nói cho anh chuyện này."

*Tai bay vạ gió: ý chỉ những việc không lường trước có thể xảy ra.

"Nói." Kim Taehyung mở cổng trường, dừng bước lại chờ Jungkook đi vào trước, anh cũng đi theo sau.

"Giáo viên gọi anh là do Lee Naeun đưa thư tình cho em lại bị một nữ sinh thích em bắt gặp, Lee Naeun bị cô ta chửi đến phát khóc, xong cô ta lại quay ra khóc lóc với em..." Jeon Jungkook bắt đầu kể lể.

Kim Taehyung thu hồi tầm mắt, giơ tay xoa gáy cậu, mang theo Jungkook vào văn phòng, "Em cũng thích nữ sinh kia?"

"Anh nói cái gì?" Jungkook tức giận trừng mắt với anh, "Đưa mỗi cái thư tình, chỉ là một chuyện nhỏ? Rõ ràng là chuyện nhỏ, giáo viên đi ngang qua tưởng em bắt nạt bạn học đến khóc, không một chút bình tĩnh nào mà bắt mời phụ huynh, tức chết mất thôi."

Jeon thiếu gia tức chết rồi nhưng giáo viên kia, rõ ràng trong đầu toàn phế liệu, cho là bọn cậu không thuần khiết, hoàn toàn đổ tội oan uổng cậu.

"Mỗi việc này, đúng không?" Kim Taehyung như núi bất động, giọng vẫn lãnh đạm như trước, không chút nào bị Jeon Jungkook kể khổ lay động.

"Đúng." Jungkook nhìn anh, nhưng nhìn không ra anh biểu tình gì, lại mở miệng giọng cũng có chút rầu rĩ, "Anh giúp Lee Naeun nói hai câu đừng để lộ chuyện thư tình, có thể được không?" Dù sao cô ấy cũng là con gái, bị nói ra chắc sẽ rất xấu hổ đi.

"Ừm." Kim Taehyung đáp một tiếng.

Jeon Jungkook lập tức liền cao hứng, chờ Taehyung nhấn nút thang máy xong, cũng không quan tâm là đang ở bên ngoài, chủ động lại gần cầm lấy tay anh, "Ba mẹ ngoài chơi rồi, chắc phải mấy ngày mới trở về, anh buổi tối lúc nào xong việc, em và ông nội chờ anh ăn cơm."

"Tăng ca, hai người cứ ăn trước."

Jeon Jungkook mới vừa vui vẻ mặt liền xụ xuống, lại bắt đầu bĩu môi, cậu cau mày mất hứng nhìn chằm chằm cửa thang máy. Lúc này cửa thang máy vừa vặn mở ra, đụng phải Lee Naeun cùng ba mẹ của cô, một nhóm ba người từ văn phòng giáo viên đi ra.

Lee Naeun vừa nhìn thấy Jeon Jungkook ánh mắt liền né tránh, ba cô lại sững sờ, lập tức trưng ra khuôn mặt tươi cười cùng Kim Taehyung chào hỏi, "Xin chào, Kim tổng."

"Chào chú." Kim Taehyung bắt tay xong, kéo dài khoảng cách chuẩn bị lôi kéo Jungkook bước nhanh về phía trước.

Bọn họ đi xa mà vẫn là nghe được đằng sau ba Lee Naeun tiếng nói, " Ba sẽ không một chút nào cản trở con nói chuyện yêu đương, chỉ cần con cao hứng, ba ba đều ủng hộ ngươi."

Ông ta vui cười hớn hở, nói đặc biệt to, Jeon Jungkook nghe được rõ rõ ràng ràng, nghe xong lập tức quay đầu nhìn về phía Kim Taehyung, trừng hai mắt bộ dáng lại như một tiểu hồ ly tạc mao, "Ông ta có ý gì? Em rõ ràng không cùng..."

"Em nói thêm câu nữa thử xem."

"Đồ khó tính!"

"Hừ." Kim Taehyung cười gằn một tiếng, gõ cửa văn phòng giáo viên, "Bên ngoài chờ."

Jeon Jungkook ngậm miệng.

Kim Taehyung sau khi tiến vào không bao lâu liền đi ra, Jeon Jungkook lại muốn theo anh đến tận cổng trường. Taehyung nhìn một cái biết ý định của cậy, cũng không giục Jungkook trở về phòng học, tùy theo ý cậu.

"Anh nói gì đi? Giáo viên có bảo gì không?" Đi một đoạn đường, Jungkook liền bắt đầu không nén đuọc tò mò.

"Không nói gì."

"Thật không?"

"Tuỳ em."

"Thế còn gọi phụ huynh tới làm gì? Để thả, thả..." Jeon Jungkook miễn cưỡng đem mình từ trước quỷ môn quan kéo trở lại, thành công đem "rắm à" ngăn lại.

Lần này Kim Taehyung cau mày, dừng chân lại cúi đầu nhìn cậu, "Được rồi, trở về đi thôi."

"A..." Jeon Jungkook không phản ứng lại, ngẩng đầu nhìn lên, mới phát hiện xe của anh đã ở trước mặt, không biết từ lúc ở phòng giáo viến đi ra vẫn luôn lôi kéo áo vest của Taehyung.

Cậu chỉ lo cùng anh nói chuyện, cũng không cảm thấy khác thường.

"Được rồi, trở về phòng học đi, sau này chớ cùng giáo viên gây sự, còn nửa năm nữa là ra trường, có nghe hay không?"

"Được, được thôi, đi thì đi, anh nói nhiều như vậy thật phí phí lời." Tiểu thiếu gia buông tay, một mặt xem thường, nói xong đút tay vào túi quần, hướng cửa trường học đi vào.

Kim Taehyung lên xe, ở trong xe chờ cậu đi vào, mới quay đầu nói với tài xế, "Đi thôi."

Kim Taehyung trở về liền đi mặt gặp đối tác làm ăn, ngay sau đó là về văn phòng giải quyết giấy tờ, chờ đến tối còn phải tham dự một bữa tiệc rượu.

Jeon Jungkook ở nhà chờ đến chín giờ tối cũng không đợi được người, hướng ông nội buồn thui mà nói, "Không trở về, một cuộc điện thoại cũng không, ông, cháu thấy anh đối với cái nhà này không một chút nào để bụng, ba mẹ đi ra ngoài anh ấy cũng không biết."

"Ta nói với Taehyung rồi." Ông nội Kim cười ha hả nói.

"Hừ." Ngồi thêm một lúc, Jeon Jungkook không nén được giận dỗi, lấy điện thoại ra gọi cho Taehyung.

Nhưng anh không có nhận, Jeon Jungkook tức giận đến ném điện thoại lên bàn.

"Đừng quấn người, anh hết bận trở về, Jungkook ngoan." Ông Kim mừng thầm nhìn cậu bây giờ so với cậu bé mười tuổi mới vừa tới nhà kia tính cách âm trầm kỳ quái đã tốt hơn rất nhiều rồi.

"Anh ấy đúng là đồ khó tính vô tâm."

"Đúng đấy." Ông Kim rất phối hợp với quỷ nhỏ mắng người.

"Ông nội!"

"Được rồi, ngoan, trước tiên làm bài tập."

Náo loạn một chút, Jeon Jungkook cũng không lộn xộn, chờ đến khi ông Kim lên giường ngủ, cậu mới trở về phòng của mình.

Nằm trên giường nửa giờ, mơ mơ màng màng cảm thấy được trên giường chỗ nào cũng không thoải mái, liền ôm gối đi ra ghế sô pha ở phòng khách ngủ.

Kim Taehyung về đến nhà, vừa vào cửa liếc mắt liền hướng ghế sô pha, quả nhiên như trong dự đoán thấy được có một than ảnh đang nằm đó. Anh đi tới, liền cúi người bế thân ảnh kia lên, hướng phòng ngủ mà đi.

Thời điểm bước lên cầu thang, người trong ngực xoay đầu, hơi mở mắt liếc nhìn, cũng không nói gì, đôi mắt lại tiếp tục nhắm lại, liền đem đầu vùi vào trong lồng ngực ấm ấp kia, liền ngủ thiếp đi.

Kim Taehyung dừng chân, đứng ở thang lầu nhìn người trong ngực vài lần, thấy cậu an ổn ngủ, mới tiếp tục lên lầu. Anh vốn là nghĩ đem Jeon Jungkook về phòng cậy, vừa nghĩ đã nửa đêm, cũng không giằng co, liền mang theo người đi thẳng lên tầng ba, đặt cậu lên giường của mình.

Chờ Jungkook tỉnh lại, liền thấy dáng người đứng ở cửa sổ hút thuốc gọi điện thoại.

Bên ngoài gió lạnh tràn vào, thổi tóc Kim Taehyung trở nên rối loạn, trên người anh chỉ khoác hờ chiếc áo ngủ. Jeon Jungkook mơ màng đưa tay hướng không trung chộp lấy.

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, cậu cũng không rõ được chính mình muốn tóm lấy cơn gió, hay bóng hình trong gió kia.

'Em viết tình yêu vào trong gió, từ giờ cả thế giới đều là anh.'

Hết chương 1

(Fic đầu tay dù không hay cũng hi vọng mọi ngừi dơ cao đánh khẽ góp ý cho mình nha^^)

#tracy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro