Chap3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

JungKook sau khi tập kịch xong liền quay về nhà thì đã thấy Jimin nhắn tin còn có cả cuộc gọi nhỡ trên máy .

______________________
17:36
@pjm:
Mày đc chọn làm vai chính mà còn đóng cùng thằng Taehyung khoa kỹ thuật , bộ mày điên rồi à .

18:45
@jk:

Xin lỗi mày nhiều , giờ tao mời về , mà mày biết tin luôn rồi hả .

@pjm:
Chứ làm sao nữa , suy nghĩ cái gì mà đóng chung với nó , khoa bên nó kiểu gì cũng có ngày đập mày thừa sống thiêú chết .

@jk:
Mày ko cần lo xa làm gì , chỉ là đóng chung thôi mà , với cả nếu có đánh tao thì chắc chắn tao sẽ đánh thằng Taehyung trc , vì nó mà tao mới phải vào vai này .

@pjm;
Kỳ lạ , thằng Taehyung trc giờ có bao giờ tham gia mấy cái nhảm nhí này đâu , tính tình nó nóng như lửa , nhìn cái chỉ muốn tránh xa , đặc biệt nó mà gặp khoa kiến trúc bên mình là kiểu gì cũng có đánh nhau mà nay lại chịu đóng chung với mày.

@jk:
Tao cũng ko biết , nhưng mà lỡ vào vai rồi thì phải diễn tới cùng , xong thì tao sẽ tách ra thôi .

@pjm:
Mà khoan đã , tao vừa nhận đc tin sẽ có cảnh hôn nữa , ôi mẹ ơi bạn tôi .

@jk:
Có cảnh hôn nữa sao , tao đọc kịch bản đâu thấy có , mày có lộn ko vậy .

@pjm:
Tin mới đấy, từ ban giám khảo của mày luôn , ko sai:)

@jk:
Tao thấy tao sai lầm khi mà thi diễn quá mày.

@pjm:
Thôi nhé , mai gặp nói chuyện sau , tao có việc .

@jk:
Ừ , mai gặp .

@pjm đã thích tin nhắn của bạn !
_____________________

Sáng hôm sau , là ngày đầu tiên cậu phải đi tập kịch , nên đến từ khá sớm , nhưng mà đâu ai ngờ Taehyung còn tới sớm hơn và đang ở phòng tập . Vừa nhìn thấy JungKook đến mặt đã hơn hở mở lời .

" Cuối cùng mày cũng đến , tao ở đây nãy giờ chán quá "

" Mày vẫn bình thản quá ha , mày biết là có cảnh hôn mà phải ko , kêu đạo diễn bỏ cảnh này đi đc ko "

JungKook vơi vẻ mặt ko mấy vui vẻ than vãn với Taehyung .

" Tao mà bỏ đc tao cũng bỏ nhưng cái này đc nhập vào kịch bản rồi ko bỏ đc :)"

" Tao bắt buộc phải ..hôn mày sao .. Taehyung "

JungKook có vẻ hơi khó xử , Taehyung nhìn thấy vẻ khó xử ấy thì lại nở nụ cười , đã thế cười còn tươi hơn hoa .

" Cười cái gì , tao đi đọc kịch kệ mẹ mày ở đây"

Cả hai tách nhau ra để yên tĩnh thuộc kịch sau đó mới vào để tập với nhau .

Một lát sau cả hai bắt đầu vào với việc tập kịch .

" Các em chuẩn bị nhé ,cảnh đầu tiên là cảnh ở sân thượng , cảnh cả hai dần chấp nhận về việc mình là ng yêu nhau nhé "

" Vâng "

Cả hai nhanh nhẹn đáp lời rồi sau đó .

" Diễn "

Taehyung bắt đầu dùng ánh mắt nhìn về phía JungKook và đọc thoại .

" Nếu em ko chấp nhận đc thì tôi sẽ đợi em , đợi đến khi nào em hiểu và chấp nhận đc nó , ko sao cả "

" Em...em.."

JungKook khi thấy Taehyung nhìn vào mình liền cố gắng tránh ánh mắt , mất tập trung khiến cậu ko thể đọc đc lời thoại .

" Cut , JungKook em có ổn ko , sao anh thấy em thiếu tập trung quá vậy "

" À dạ ,em hơi mệt trong ng , cho em xin 2 phút chuẩn bị nhé ạ "

" Okok , nhanh nhé "

Taehyung thấy đc sự bối rối của JungKook liền nắm lấy tay cậu , kéo cậu sát vào ng mình , rất gần , rất rất gần .

" Nhìn thẳng vào mắt tao , mày sẽ thấy ok hơn "

JungKook bất chợt bị lôi cuốn bởi Taehyung , trc cái hành động ấy , cậu chỉ biết đứng đơ ra .

" Diễn đc chưa hai đứa "

" Đc rồi ạ "

Taehyung nhanh nhẹn đáp

" Diễn "

JungKook lúc này mới chịu nhìn thẳng vào mắt Taehyung . Thật sự bên trong đó là điều gì rất lôi cuốn khiến cả hai chẳng thể tách rời , còn lời thoại thì cứ ngân vang , ko chậm chạp , ko nhạt nhoà , nhẹ nhàng và đầy cảm xúc . Cứ thế , cả hai thật sự đã chìm vào cái âm điệu êm dịu , thêm đó là tiếng nhạc phụ đạo du dương , nhưng lại đầy sự tĩnh lặng , chỉ có lời thoại , tiếng nhạc phối hợp một cách ăn ý .

" Cut , cảnh này ok rồi đấy , cả hai đứa thật sự rất hợp với vai diễn , đáng khen đấy , còn bây giờ nghỉ đc rồi , hôm nay chỉ tới đấy thôi , mai ta gặp lại "

" Em chào anh "

Cả hai khẽ cúi ng chào đạo diễn , sau đó Taehyung đã mở lời mời cậu đi ăn gì đó , à ko phải mời mà là nài nỉ , cuối cùng JungKook cũng mềm lòng mà đồng ý .

Tại quán ăn .

" Cảm ơn vì đã giúp tao lấy lại tập trung nhé "

JungKook vừa ăn vừa cảm ơn ng đối diện.

" Ko cần cảm ơn đâu , tao với mày coi như huề . Vì ban nãy nếu ko nhìn vào mắt mày tao thật sự cũng sẽ mất tập trung "

Ko biết là vì cái gì hay chỉ vì câu nói đó đã khiến JungKook mặt đỏ bừng lên , chỉ biết nhồi nhét hết đống thức ăn trên bàn vào miệng mình .

" Ăn từ từ thôi , ai dành của mày đâu "

Taehyung lo lắng lấy khăm giấy lau liệng cho cậu .

" Tao tự lau đc , ko cần mày . Mà mày ko sợ sao , nhỡ đâu hai khoa mà bắt gặp hai đứa mình , chẳng phải là tiêu đời "

" Tao ko sợ , có tao ở đây thì bỗng nó chẳng làm đc gì đâu , mày cứ lo xa làm gì , tao với mày cũng chỉ là làm bạn với nhau thôi mà "

" Lộn , lộn nha , tao với mày có phải bạn bè gì đâu , chỉ là bạn diễn thôi"

Taehyung ko đáp lại chỉ bĩu môi rồi ăn tiếp .Ăn xong thì như thường lệ ai về nhà nấy .

JungKook vừa về đến nhà đã vùi ngay vào chăn , mặt cậu đỏ ửng như hai trái cà chua . Nhớ lại những hành động mà Taehyung dành cho mình ,cậu lại có chút gì đó xấu hổ , tim cậu đập nhanh như đang nhảy một điệu nhảy vô cùng cháy .

" Haiz , chết tiệt , mày sao vậy JungKook "

JungKook đang rơi vào bối rối trc khoảnh khắc ấy , cái khoảnh khắc hai ánh mắt chạm nhau , khoảnh khắc tay của anh khẽ lau miệng cho cậu , nhẹ nhàng mà lại gây xao xuyến vô cùng .

END!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro