CHƯƠNG 1: YÊU TINH CÀ RỐT GIÁ LÂM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

       Trước mắt cô là một đám khói màu trắng mơ màng, đây là con đường đi tới thế giới loài người, chỉ cần đi qua đám mây mù này là đã tới thế giới của con người rồi! Cô hưng phấn cầm hai cái bình bay loạn xạ trong đám mây trắng, đôi cánh trên lưng không ngừng chuyển động, gia tăng tốc độ. Còn nhớ người chủ nhân lần trước lấy được củ cà rốt đồ chơi đã nói đôi cánh của cô "mỏng như cánh chuồn". Thế nào là "mỏng như cánh chuồn"? Đôi cánh của cô đẹp hơn cánh của bọn côn trùng đó nhiều!

       Không biết bay trong bao lâu, cuối cùng cô cũng nhìn thấy một ánh đèn xuất hiện trong đám mây phía trước, khi cô đến gần, ánh đèn đó càng mạnh hơn, đôi mắt của cô thoáng nheo lại vì thứ ánh sáng chói mắt. Mặc dù trông có vẻ hơi thê  thảm, nhưng trên mặt cô vẫn không giấu được niềm vui sướng.

               -Ta tới rồi! -Jungkook bay thật cao,cười đắc ý-Đúng là 1 thế giới xinh đẹp đáng yêu,ta chờ đợi ngày này lâu lắm rồi!!!!!!

      Chưa nói xong, cô đã bị 1 thứ ánh sáng chói loà làm cho hoa cả mắt,đâm sầm vào cái vầng sáng đó

      Ui da! Đây là cái gì vậy chứ! Thật đáng ghét

      Lùi về sau mấy bước, ngước đôi mắt to tròn nhìn lên,thì ra là 1 chùm đèn thủy tinh rất đẹp! Trả trách ánh sáng lại mạnh như thế! Jungkook ngốc nghếch cười hai tiếng,đập đập cách rồi hạ xuống

      "Ấy! Chàng trai trong bộ đồ ngủ màu trắng trước mặt mình đây là chủ nhân mới sao? Nhìn cũng không đến nỗi tệ" cô thầm nghĩ

         Taehyung mở to mắt ,nhìn cô bằng ánh mắt kinh ngạc. Có lẽ cô đã quen với biểu cảm này rồi nên với cô,điều này chả có gì đặc biệt!

          Phạch!

        Jungkook điều chỉnh lại đôi cánh,bay đến trước mặt chàng trai. Hai tay cầm 2 ống bắn ruy băng và bọt tuyết mà người ta hay sử dụng trong dịp Noel,bắn phụt 1 cái về phía anh chàng, vừa bắn vừa cười vui vẻ để tiến hành cách bước chào hỏi chủ nhân mới!

      Trên đỉnh đầu anh lập tức xuất hiện những sợi dây nhỏ đủ màu sắc và những quả bong bóng trắng xoá.

      Sau khi đã khẳng định 2 cái bình trên tay mình đã trống không,cô ném chúng đi,sau đó 1 tay chống hông,1 tay giơ thành hình chữ V chiến thắng,dùng ánh mắt cô cho là quyến rũ nhất để nhìn anh chàng vẫn  đang ngẩn ngơ,bắt đầu màn giới thiệu vô cùng Long trọng:

             - Củ cà rốt đáng yêu nhất,dịu dàng nhất,lương thiện nhất thế giới Jeon Jungkook giá lâm!!!!!!!!!
     
        Cô có thể thông qua phản ứng của chủ nhân để đoán tính cách của họ,sau đó sẽ dùng 1 phương thức thích hợp để họ chấp nhận cô. Cô đang thắc mắc không biết người chủ nhân mới này như thế nào!
       
          Jungkook quan sát tỉ mỉ chàng trai trước mắt. Anh ta có mái tóc màu đen,mềm mại rủ xuống,đôi mắt to sâu thẳm có gì đó thật lạnh lùng,đôi môi đẹp như cách hoa mím chặt,trên gương mặt trắng trẻo còn phảng phất nét kinh ngạc,nhưng vẫn có vẻ thản nhiên! Cô đứng hình 1 lát trước vẻ đẹp trai của tên chủ nhân mới này!
        
          "Quả thật rất đẹp a~~~"- Cô thầm nghĩ

         Taehyung thoáng cau mày lại,gạt những bông tuyết và kim tuyến trên đầu xuống,sau đó đưa tay tóm lấy cô yêu tinh đáng thương vẫn đang bay trước mặt với tốc độ cô không thể phản ứng lại . Anh giơ cô ra trước mặt,sử dụng cái kính lúp trên bàn, bắt đầu vận động các cơ mắt của mình.

             -Cô là cái thứ gì vậy?- Im lặng hồi lâu,anh mới lên tiếng mà vừa mở miệng ra đã khiến cô không hài lòng !

        "Thứ??? Anh mới là thứ thì có!" Cô tức giận la lên:

              - Anh có hiểu về phép lịch sự không vậy? Sao có thể gọi 1 cô yêu tinh đáng yêu như tôi là "thứ"?-  Cô lườm anh,- Anh đã gặp thứ gì đáng yêu như tôi chưa?

              - Cô là người à? - Anh đặt cái kính lúp xuống bàn và hỏi

      " Người này bị bệnh à? Đối với 1 cô yêu tinh đáng yêu như mình mà lại thô bạo như đối xử với 1 tù nhân"- Cô thầm chửi,cùng với đó là 1 dự cảm chẳng lành , có vẻ chủ nhân mới này rất khó gần!

         Cô xoa xoa cổ họng đang đau rát hầu như không thở nổi

               - Ừm...cái này...không phải!

               - Vậy là đúng rồi,sinh vật không phải người thì là "thứ"!- Anh ta nhìn tôi,trên khuôn mặt đẹp trai bỗng xuất hiện 1 nụ cười dịu dàng,nhưng cũng rất kì dị- Cô còn điều gì muốn nói nữa không?

                - Có!

                - Vậy thì tiếp tục đi- Anh bình tĩnh trả lời

      Khoảng cách gần hơn,cô phát hiện ra ánh mắt anh nhìn cô có vẻ thăm dò. Cảm nhận được sự thần bí từ mình đã thu hút được sự chú ý anh,cô cười đắc ý:

               - Tôi là yêu tinh cà rốt,họ tên tôi là Jeon Jungkook. Anh cũng có thể gọi là Kookie!

      Nói xong, cô quay đầu lại,chỉ tay vào củ cà rốt đồ chơi đang yên vị trong thùng rác.

      Chờ đã ! Thùng rác? Chả lẽ vừa nãy cô vừa mới "trèo" ra từ cái thùng rác bụi bặm,bẩn thỉu,đầy giấy rác ấy sao? Nhìn cái thùng rác đang ngoác cái miệng đỏ loét và củ cà rốt bám đầy bụi nằm im lặng trong đó mặt cô tái xanh,tâm hồn nhỏ bé của cô bị tổn thương cùng cực. Khoé miệng của cô khẽ nhếch lên,những nghĩ lại công việc của mình vẫn chưa hoàn thành,lại đành nặng ra 1 nụ cười,cung kính nhìn chàng trai có vẻ rất khó gần này 1 thân phận khác của anh ta- người trúng thưởng may mắn

- Chủ nhân kính mến,chúc mừng ngài đã trở thành người thứ 1 vạn gắp được củ cà rốt đồ chơi, tôi sẽ ở bên cạnh Ngài,giúp Ngài thực hiện 3 nguyện vọng!- Để thể hiện khả năng của mình , tôi lại nhấn mạnh thêm 1 câu- Cho đu là nguyện cọng gì cũng được!

Cô đoán thế nào anh cũng phải ngưỡng mộ cô mà xem,đang định nói "không cần cảm ơn" thì đã nghe anh ta nói:

- Có phải cô chán bắt trước các nữ chiên binh xinh đẹp nên bây giờ lại chơi trò "đèn thần" hả- Câu nói của anh mang đầy vẻ giễu cợt và lạnh lùng.

- Tôi chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ thôi mà.Anh phải tin tôi! Cho dù là nguyện vọng gì tôi đều có thể giúp anh thực hiện được.- Cô sốt ruột,vẫy mạnh đôi cánh,bay tới bên cạnh anh ,nhìn anh bằng ánh mắt đầy hy vọng,nhưng chỉ nhận lại 1 ánh mắt lạnh lùng.- Tôi biết anh chưa hiểu vấn đề. Chuyện này phải bắt đầu từ lịch sử yêu tinh từ ngày xửa ngày xưa. Hồi đó các chú yêu tinh...

           Thế là cô bắt đầu kể cho anh nghe về lịch sử yêu tinh. Chàng trai trước mắt hình như càng lúc càng bực mình,hai hàng lông mày tuyệt đẹp cau tít lại. Trong lòng cô bỗng có 1 dự cảm không lành, giọng nói càng lúc càng nhỏ dần, nhỏ dần, cuối cùng vo ve như tiếng muỗi...

           Đúng vào lúc này thì bỗng dưng anh chép miệng, quay người đi vào trong phòng. Kook giật mình trước hành động của anh ,không dám nói câu nào nữa.

          Không lâu sau, Taehyung từ trong phòng đi ra, tay trái cầm một cái đập ruồi, tay phải cầm một cái vợt muỗi, sau đó đứng trước mặt cô,nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lùng và nói một câu khiến cô hốt hoảng:

                - Muốn đau thật nhanh hay không đau miếng nào?

      "Ôi anh chàng đẹp trai..."- Cô thất vọng nghĩ-"Anh có thể đừng cho tôi "surprise" như thế được không? Chẳng nhẽ anh không biết "surprise" quá thì có thể phải vào bệnh viện sao? "Cô thầm đặt một dấu chấm than đau đớn trong lòng, nhưng vẫn chỉ có thể nhìn anh bằng gương mặt không chút thay đổi, cố làm ra vẻ trấn tĩnh, hỏi:

        -Thế là có ý gì?

       Có trời biết vừa chớp mắt đã nhìn thấy cái thứ đáng sợ trong tay anh khiến cô kinh hãi thế nào. Cô chớp mắt, thầm cầu nguyện là mình đã nhìn nhầm. Mặc dù ở nhà, cô cũng thích cầm những thứ này đánh muỗi tứ tung, nhưng thế giới loài người dù sao cũng khác với thế giới đồ chơi, cái gì cũng to gấp mười lần ở chỗ của cô

        Nghĩ tới đây, cô ái ngại lùi về sau một bước, mắt nhìn anh ,miệng mở lớn, giọng nói run rẩy:

               -Anh định làm gì...

               -Chẳng có gì. Tôi chỉ cảm thấy dối với một con ruồi ngu ngốc toàn nói những chuyện u u, mê mê như cô thì chỉ có nó mới đối phó nổi thôi. - Nói xong, anh ta còn giơ cao vật đang cầm trong tay lên, cố ý để tôi nhìn cho rõ.

       Tay cô đã bắt đầu run, vội vàng đập nhanh đôi cánh, chỉ sợ mình không vững vàng có thể ngã xuống đất.

       Mẹ ơi, anh cầm vợt đập ruồi, định đánh chết cô như đánh chết một con ruồi sao?

       Trời ơi! Chẳng nhẽ những người trông hơi đẹp trai một tí thì lại bị hâm sao? Nhưng ông trời thật không công bằng với cô chút nào, cô chỉ muốn toàn tâm, toàn ý hoàn thành công việc của mình, làm một yêu tinh có danh tiếng tốt một chút, sống vui vẻ chút thôi mà.

       Nhưng không ai nghe thấy tiếng cầu xin trong lòng cô. Chàng trai trước mặt dường như đã biến thành một con quái thú với nụ cười tàn ác, đang nhe nanh múa vuốt tới gần cô.

       Có phải tuổi thọ của cô đã hết rồi không? Ông trời ơi, chết oan uổng quá thì có phải khi đầu thai sẽ được tự do lựa chọn không?

             -Chúng ta thỏa thuận điều kiện với nhau được không... - Cô sợ hãi mở to đôi mắt, không bỏ qua bất cứ hành động nào của anh ,chỉ sợ trong một phút lơ đãng, bàn tay anh sẽ hạ xuống, cô vội vàng giơ hai tay định đầu hàng thì thấy anh giơ cây vợt muỗi lên khua về phía cô.

-Á! -cô hét lên, quên cả đập cánh, ngã vèo xuống đất. Nhưng cũng may là cô thoát được màn tập kích bất ngờ của cây vợt muỗi đáng sợ.

Cô ngồi trên mặt đất khóc rưng rức, trong lòng nguyền rủa anh hàng trăm lần.

-Nếu không muốn chết thì dừng nhiều lời. Có chuyện gì nói hết trong một câu. - Taehyung đóng công tắc của cái vợt muỗi lại, cúi xuống nhặt cô bỏ lên salon, sau đó ghé sát lại gần cô, uy hiếp.

Khoảng cách này đủ để cô có thể nhìn thấy sự đáng sợ trong đôi mắt của anh.

-Dạ vâng, dạ vâng... - cô sợ lắm, suýt chút nữa thì đã trợn mắt, sùi bọt mép và ngất đi. Nhưng cũng may là tim cô khá tốt, vẫn chống chọi lại được, bộ óc tê liệt lúc này trở nên sáng suốt hơn khi anh áp sát lại cô, vội vàng dùng một câu nói đơn giản nhất để nói với anh la, - Tôi tên là Jungkook,có thể gọi là Kookie, tới từ thế giới yêu tinh, có thể giúp anh hoàn thành ba nguyện vọng!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro