Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Bước ra từ sân bay, một cậu con trai 17 tuổi bước ra với làn da trắng như tuyết khuôn mặt xinh đẹp cặp mắt to màu đen láy, hàng mi cong vút, sống mũi cao, đôi môi anh đào hồng hào kết hợp với mái tóc màu nâu cafe câu ngắn gọn gàng.  Cậu mặc chiếc áo màu trắng có số 17 ở giữa làm tôn lên làn da trắng nõn của mình kết hợp với chiếc quần jean rách gối toong cậu thật năng động khỏe khoắn . Cậu đi thêm đôi giày timberland màu nâu . Tuy gian dị nhưng trông cậu như thiên thần lạc xuống trần gian làm thu hút bao nhiêu ánh nhìn của đàn ông.  Phải,  đó là Jeon Jungkook - sát thủ máu lạnh ẩn dấu không ai biết tới nhưng ở đây lại là một chàng trai trẻ trung lăng động xinh xắn
     - Ôi Hàn Quốc thân yêu ta về với ngươi rồi đây
    Sinh sống ở Mỹ được 10 năm với họ hàng cuối cùng cậu cũng đến Hàn Quốc du học đồng thời lập nghiệp ở đây. Kéo vali ra ngoài sân bay cậu bắt chiếc taxi :
     - Phiền chú cho cháu đến đường xa - cậu ngồi ngay ngắn trong chiếc taxi và nố với ông tài xế
      Đeo chiếc tai nghe lên cậu vừa đi vừa ngắm khung cảnh bên ngoài.  Những tòa nhà cao ốc đồ sộ cao đến đỉnh trời , dòng người qua lại tấp nập , những quán ăn thơm phức khiến dạ dày ai cũng réo lên một tiếng khi ngang qua.  Quả thật bây giờ Hàn Quốc đã thay đổi rất nhiều so với 11 năm về trước , khi bố mẹ cậu đưa cậu đến đây chơi nhưng bố mẹ cậu không còn nữa họ đã bị má sát khi cậu 7 tuổi đó cũng là lí do cậu bước vào thế giới bóng đêm trở thành một sát thủ để có thể trả thù cho cha mẹ...nghĩ đến đây khuôn mặt nó thoáng một nỗi buồn nhẹ
    Đến nơi trước mặt cậu là một ngôi nhà màu trắng không quá cao nhưng đầy đủ tiện nghi, một nơi thích hợp cho cậu để bắt đầu một cuộc sống mới tại đây. Lôi cái vali lên tầng 4 , cậu dùng chiều khóa mở cửa căn hộ mà cậu "dùng tiền để thuê .Trong nhà cũng khá rộng bằng nhà cô chú cậu ở Mỹ.  Nhà có 4 phòng chính : phòng khách, phòng bếp, phòng ngủ và phòng tắm.  Đi quan sát quanh nhà, cậu thoáng chốc được bất ngờ nho nhỏ.... 4 con gián được bò ra từ phía....  cậu nhảy dựng lên và la hét :
      Aaaaaaaaaaaaa............ Mẹ ơi gián.............  Cứu con... Aaaaaaaaaaa
      Cậu là chúa ghét gián cũng may là không ai biết thân phận thật của cậu không lại được mệnh danh là một sát thủ sợ gián chắc nó không còn mặt mũi để ra ngoài.  Tìm nhanh cái chổi để đuổi kẻ thù của nó nhưng mà đi khắp nhà chẳng thấy chổi đâu. Nó đứng giữa nhà và nghĩ *Ủa chổi đâu*.Nghĩ 5 phút trời cậu mới nghĩ ra mình mới chuyển tới đây chổi nhà mình vẫn còn đang trong siêu thị. Nhưng đi chuyến đi dài người cậu cũng thấm mệt mặc kệ mọi việc cậu nằm xuống giường đánh một giấc.  Trông cậu ngủ như một thiên thần cái làm da trắng rạng rõ ấy cùng hàng mi dày xem kẽ đôi môi anh đào nhỏ nhắn dính một chút nước dãi trên đấy, người ngoài nhìn thấy chắc nhập viện khoa tim chỉ vì nó quá sinh đẹp . Trong giấc mơ cậu thấy mình đang ngồi lên chiếc đen cùng bố và mẹ cậu



    - Kookie bảo bối con có muốn đi đâu chơi không?  Papa cho con đi

    - Papa hứa nhé - một giọng nói lảnh lót của cậu bé 6 tuổi vang lên
   - Thế Kookie có cho mama đi không?  Hay là cho mama ra rìa rồi
   - Có chứ 3 người nhà ta cùng đi - cậu cười nói
       Bỗng một chiếc xe từ đâu phi ra phóng với tốc độ kinh hoàng đâm vào đuôi xe nhà cậu và những tiếng nổ súng vang lên dữ dội.  Ba cậu kinh ngạc không kịp phản ứng thì một viên đạn từ đâu bay ra phá tan cửa kính xe
   -   Shit bọn Ma Vương lại tìm đến rồi
   -    Có chuyện gì vậy Papa ? Kookie sợ
   -   Có papa và mama ở đây rồi Kookie đừng sợ!!!  Ngoan nào
      Rượt đuổi được một hồi cũng cắt đuôi được bọn chúng một quãng ông tiến vào một góc khuất và thả Jungkook xuống và nói :
     - Kookie ngoan!!  Con đứng ở đây chờ papa và mama rồi papa và mama sẽ đưa con đi chơi nha
      Xong ông phóng xe đi bỏ lại Jungkook bé nhỏ một mình. 15 phút sau Jungkook bỗng nghe thấy tiếng "bùm" to vang trời ở bên ngoài thì cậu chạy ra thấy chiếc xe nhà mình đang cháy rực bố mẹ trong xe toàn thân cháy đen và máu tuôn xối xả.  Đối với 1 đứa trẻ 6 tuổi thì đây là ác mộng kinh hoàng
      Giật mình tỉnh giấc cậu mới thoát được cơn ác mộng luôn ám ảnh đó.  Cậu nhận ra rằng trên khuôn mặt mình có mấy giọt nước mắt xuất hiện từ khóe mi.  Nó lau nước mắt đi và tự nhủ trong long mình :
      - Cha mẹ con sẽ báo thù cho hai người
      

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro