Bốn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

BỐN.

“Tan học theo tớ về nhà, mẹ tớ muốn gặp cậu.”

Giờ ra chơi, Taehyung đứng trước cửa lớp Jungkook, gọi Jungkook ra, nói một câu như vậy.

Jungkook cuống quít nuốt vội bánh mì, nếu không sẽ bị Taehyung gọi là heo con.

“Oa oa, nghẹn nghẹn… À ừ, biết rồi.”

Nhìn Jungkook lúc này, Taehyung đột nhiên cảm thấy, mỗi khi cậu ngớ ngẩn như vậy, thật sự rất đáng yêu.

Tan học

Taehyung đứng ở cửa lớp chờ Jungkook.

Cũng không biết có phải Jungkook cố ý hay không, bình thường lúc nào cậu cũng ra cuối lớp, nhưng hôm nay lại nghênh ngang ra cùng lúc với rất nhiều bạn khác, vô cùng tự nhiên đưa cặp cho Taehyung xách, lại còn giả vờ không để ý đến ánh mắt hâm mộ của bè bạn xung quanh, tiếp tục cười đùa vui vẻ với các học sinh khác.

*

* *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro