Năm.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

NĂM.

Ra khỏi cổng trường, chỉ còn lại mỗi Taehyung và Jungkook.

Jungkook cầm tay Taehyung lắc lắc, nói:

“Taehyung, Taehyung, tớ muốn ăn kem~”

Taehyung nhìn ánh mắt cún con của Jungkook, thở dài đi mua kem cho cậu.

Jungkook cầm được kem thì vui sướng vô cùng, nói huyên thuyên.

Nào là hôm nay Namjoon bị Jin đẩy một phát, liền té lăn quay.

Nào là hôm nay cậu lấy bánh ngọt của Jimin ăn hết, sau đó chôm bánh của Namjoon đem trả cho Jimin.

Nghe Jungkook nói xong, Taehyung mới biết được vì sao hôm nay Namjoon suy sụp như vậy, còn thều thào nói riêng với anh: “Tớ muốn về nhà.”

Đến nhà Taehyung, Jungkook rất tự nhiên nhào vào lòng mẹ Kim.

“Jungkook à ~~~~~”

Mẹ Kim cũng vô cùng hưng phấn.

Đôi khi Taehyung thầm nghĩ, hồi đó có phải bế nhầm rồi hay không. Mẹ của anh thật chất là mẹ của Jungkook, còn mẹ ruột của Jungkook lại chính là mẹ của anh.

Bởi vì mỗi lần Jungkook đến, phản ứng của mẹ Kim lúc nào cũng như vậy.

Cũng y hệt như mỗi lần hắn đến nhà Jungkook.

*

* *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro