3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yugyeom vào phòng, Yugyeom bảo có chuyện cần nói. Nó nói em phải bình tĩnh. Thì em đang bình tĩnh đây mà, chỉ có điều tim em hình như đang đập những nhịp nhanh hơn.
Giờ thì em đã hiểu những dòng tin nhắn vì sao lại thưa dần rồi mất hẳn. Vì sao có lần em nhìn thấy trong đôi mắt gã không có chỗ cho em...
Chẳng phải tại khoảng cách xa, cũng chẳng phải tại gã bận bịu gì. Chỉ là... gã thay đổi. Có lẽ tình yêu trong gã dành cho em cũng đã không còn.
Em thấy nhoi nhói nơi lồng ngực. Hụt hẫng như vừa đánh mất một điều gì đó... quan trọng.
Em mạnh mẽ đến không ngờ, trước mặt mọi người em vẫn rất bình thản. Hay nói đúng hơn em không biết phải biểu hiện thái độ gì. Người ta của em đã xa, rẽ qua một hướng khác rồi. Im lặng. Em không níu kéo, cũng không dùng dằng. Chỉ nhắn cho gã đúng ba chữ: "Em hiểu rồi". Hình như trước đây đã có lúc gã giao hẹn với em như thế. Nếu sau này em thay đổi, chỉ cần em im lặng là gã sẽ tự hiểu. Gã sẽ chỉ nói: "Anh hiểu rồi".
Vậy mà... người thay đổi lại là gã.
Em thấy mình không giống ai hết, trong tình cảm mà em cũng sòng phẳng đến không ngờ. Em tuân thủ quy tắc ấy, và không làm phiền gã nữa.
Cuối con đường anh đào vẫn nở rộ, những cánh hoa mềm mại cứ bám lên tóc em, đen mượt. Kỷ niệm thì vẫn còn lẩn khuất đâu đó như chỉ chờ cơ hội là ló đầu ra trêu ngươi em. Nhưng em có hèn nhát thế đâu. Mặc kệ hàng cây rợp bóng anh đào ấy, mặc kệ con đường, mặc kệ cả những cảm xúc. Em vẫn cứ thế bước đi trên con đường không có gã.
Nhiều lúc có những hạt bụi vô tình bay vào mắt em... cay sè.
-tbc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro