Chương 7 : Sự dịu dàng tại Tòa Thành Bạch Trà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jungkook khép mắt him him , hàng lông mi xinh đẹp rung rinh , những vệt nước mắt đã khô trên gương mặt nhỏ nhắn , hai mi tâm tinh tế trong cơn mê man bỗng cau chặt lại , làm thành một khung cảnh thật khiến cho người ta đau lòng .

Trong cơn mộng mị miên man , Jungkook mơ thấy mình đang đứng trên một vùng thảo nguyên thật tươi đẹp , cỏ xanh rì tươi mát , hương hoa đồng nội thơm ngọt ngào , gió lành mơn man , mơ thấy một nụ cười hiền hậu và hương thơm tươi mát quen thuộc như cơn gió mùa hè , mơ thấy cha Triệu Thiên từ xa đang tiến lại , dịu dàng gọi " Jungkook " , tiếng cười khúc khích của cậu hoà với tiếng cười trầm ấm của ông .

Rồi đột nhiên trời đất biến chuyển , quang cảnh đột nhiên sầm tối , gió mây vần vũ , hình ảnh cha Triệu Thiên trước mắt càng lúc càng mờ mịt....Gió thổi như muốn cuốn bay cậu bé , Jungkook cố sức mở to đôi mắt cay xè , đôi chân chật vật đi ngược chiều gió về phía cha Triệu Thiên , mà dung ảnh ông càng lúc càng xa , tiếng gọi trong gió mây cũng càng lúc càng nhạt nhòa mơ hồ .

_Cha !

Cậu ra sức gọi , mà thanh âm như tắc nghẹt trong cổ họng , không làm cách nào phát ra thành tiếng . Ngay lúc đó , trước mặt cậu là hình ảnh một đôi mắt âm trầm sắc lạnh khiến cho tâm hồn cậu run rẩy , cùng tiếng nói ưu nhã mà chứa đầy hàn khí .

_Từ giờ ta chính là cha nuôi của con !

Rồi tiếng la hét đau đớn , tiếng nổ đinh tai nhứt óc , tiếng bước chân chầm chậm vọng về như tiếng lôi vũ , ầm ầm dội xuống khiến Jungkook từ trong cơn mơ hét lên :

_ KHÔNG !!!

Ánh mắt cậu theo bản năng mở bật ra , hãi hùng hoảng hốt , mồ hôi trên thân thể toát ra đầm đìa , nhịp tim đập loạn lạc tứ tung . Định thần một lúc , đôi mắt quan sát được không gian trong xe , mới nhận ra bản thân từ nãy đến giờ là gặp ác mộng .

Lại thấy người cha nuôi mới đang dùng ánh mắt sâu sắc đánh giá biểu cảm kinh hoàng trên gương mặt tái nhợt kia của cậu .

Jungkook tâm trí loạn lạc , không nhận ra từ lúc gặp ác mộng , đã vô thức tóm chặt lấy cổ áo của Kim Taehyung....đến khi thấy ngón tay ẩn ẩn đau , cậu mới giật mình buông ra , thì y phục sang trọng của hắn cũng bị cậu làm nhàu nhĩ một mảng lớn .

- Gặp ác mộng sao ?

Bấy giờ hắn mới nhẹ giọng hỏi....Jungkook nhìn hắn , đôi môi cậu mím lại , khẽ gật gật đầu . Thế nào mà lại ngủ say trong lòng cha nuôi rồi gặp ác mộng la hét inh ỏi !

Jungkook chợt nhận ra trong xe giờ chỉ có cậu và cha nuôi , Namjoon không biết đã xuống xe từ bao giờ . Cậu cũng không biết rằng , xe đã đến nhà được gần nửa tiếng , nhưng cả đến lúc đi qua chiếc cổng làm bằng đồng sang trọng được thiết kế đóng mở tự động để tiến vào khuôn viên của tòa thành , rồi đến khi chiếc xe đã thành công đỗ tại khuôn viên xa hoa lộng lẫy , cậu vẫn ngủ say sưa .

Kim Taehyung thế nào mà cũng không đánh thức cậu , cứ thế ôm cậu trong lòng , gương mặt lạnh lẽo chỉ quan sát vật nhỏ đang ngủ chẳng biết trời đất .

Thời gian của Kim Taehyung lúc nào cũng kín mít lịch trình . Vậy mà hôm nay hắn thẳng tay lùi lại 3 cuộc họp , yêu cầu toàn bộ thư kí của tập đoàn Kim Thị các chi nhánh ở khắp châu Á , Italia , Anh , Đức và Hoa Kỳ không liên lạc trong hôm nay . Ngay cả Tổ chức Phi Điểu , nếu có việc thật sự khẩn cấp mới được tìm hắn , còn toàn bộ công việc sẽ liên lạc qua Namjoon .

Sự ngoài lệ hiếm có này.....là lần đầu tiên xảy ra !

Mà lúc nãy , Namjoon cũng đã xuống xe từ lâu , trước khi xuống xe còn cẩn thận đem cả bốn cửa kín xe mở xuống , tránh cho cậu bé không bị ngạt . Bản thân anh đã đứng gần nửa tiếng bên ngoài cửa xe , kiên nhẫn chờ đợi .

Kim Taehyung nhìn cậu sợ đến một thân đầm đìa mồ hôi , ánh mắt lộ ra nhiều phần phức tạp , nhưng kì lạ là hắn một câu cũng không hỏi thêm , chỉ đơn giản nhìn ra bên ngoài khe hở trên cửa kính chống đạn , cửa xe lập tức mở ra.

- Xin mời Kim Tổng và tiểu thiếu gia xuống xe !

Kim Namjoon cung kính cuối đầu , dáng người cao lớn cân đối đẹp mắt . Jungkook len lén nhìn ra qua cửa xe , trước mặt là một biển hoa rực rỡ.

Ánh mắt cậu ngỡ ngàng , khuôn miệng há to kinh ngạc.....đây là nơi thần tiên nào vậy ?

Kim Taehyung nhìn cậu đang bị vườn hoa trước mặt hút hồn , ánh mắt sâu hút quá sức mê đắm kia cũng không lộ ra quá nhiều suy tư , chỉ đơn giản bế cậu tao nhã bước xuống xe .

Điều đầu tiên cậu cảm nhận thấy là mùi hương hoa thơm ngát tràn ngập không gian.

Đây.....đúng là xứ sở thần tiên tuyệt mĩ nhất trần gian , Cho dù có là trong giấc mơ , cậu cũng không bao giờ mơ được một nơi tuyệt đẹp đến thế !

Tòa nhà phía trước....không! Phải nói là tòa thành phía trước mặt thật sự nguy nga tráng lệ , đẹp như trong truyện cổ tích .

Tòa thành được sơn màu trắng tinh khôi trong ánh nắng dìu dịu lại càng đẹp mắt diễm lệ. Biệt thự có ba tầng , mà cao đến hàng chục mét , rộng đến hàng trăm mét vuông . Phần cao nhất dưới mái nhà được sơn đen sang trọng , dưới nắng lớp sơn cứ óng ánh như kim tuyến , phía trước mặt tiền là một cửa sổ dáng vòm thật lớn , kính trong vắt , khung gỗ sang trọng , từng đường nét chạm khắc cầu kì tinh tế , mái hiên tiền sảnh được khắc hình một bông hoa trà vô cùng sống động , như đang thật sự tỏa ra hương thơm . Tòa nhà có 3 lối lên chính , một trước mặt , còn lại chia đều ở hai hông , cầu thang bằng đá cẩm thạch đen vân trắng sang trọng dẫn lên . Từng cửa sổ , ban công, cột trụ , tay hành lang cầu thang đều được chạm khắc theo phong cách phục hưng cổ, sang trọng tinh tế , diễm lệ phi phàm .

Mà tuyệt diệu hơn cả , chính là bao quanh biệt thự là cả một biển hoa trà! Hai vườn hoa trà rộng lớn phía trước màu trắng trinh bạch tươi mát rực rỡ , lối đi xung quanh lát gạch trắng , một đài phun nước với những bức tượng thiên thần đang ca hát vui tươi đặt chính giữa sân ngoài , đẹp đến kì dịu .

Jungkook mở tròn đôi mắt , nhìn ngắm cảnh vật phía trước không chớp mắt....không thể nào ? Không thể nào cậu sẽ được sống trong một nơi xa hoa lộng lẫy đến vậy !

Hai bên hành lang xuất hiện 6 người , 1 người đàn ông , 5 người phụ nữ , đều mặc đồng phục tượng trưng cho công việc của mình trong tòa thành , tuy rằng thiết kế có khác nhau nhưng đều cùng một màu trắng , tươi mát sạch sẽ , đứng đều ở hai bên cầu thang phía trước , người đàn ông gương mặt rất đôn hậu , nụ người dịu dàng , mặc bộ trang phục cùng màu toa nhã, tay đi găng trắng tươi cười cuối đầu .

_ Xin kính chào ông chủ ! Xin chào mừng tiểu thiếu gia !

Kim Taehyung hài lòng , khuôn mặt hắn trong chốc lát không còn nét hà khắc như trước . Namjoon đúng là rất biết cách làm việc, toàn bộ những người phục vụ cũ trong tòa thành đã được thay thế hết , toàn bộ người mới đến thay thế đều là phân phó của hắn , ngay cả ông quản gia này cũng là điều động từ biệt thự phía tây của hắn đến , đúng là khiến hắn rất hài lòng !

Bấy giờ hắn mới thì thầm với vật nhỏ đang run rẩy không ngừng vì kinh hãi trong lòng, thanh âm dụ hoặc , âm trầm nguy hiểm.

_ Đây là Biệt Thự Bạch Trà....nơi này giờ đây là nhà của con !

***

Biệt thự Bạch Trà ?

Jungkook nhìn biển hoa trà trắng trước mặt....thì ra tòa thành diễm lệ này có tên là Bạch Trà. Cái tên thật hợp biết bao ! Có phải cha nuôi rất thích hoa trà hay không ?

Kim Taehyung đặt cậu xuống đất , động tác rất cẩn thận . Jungkook ngồi lâu trong lòng hắn , chân cẳng mỏi nhừ, nhất thời không cử động linh hoạt được, líu ríu bám vào ống quần hắn để đứng cho vững .

Namjoon nhìn cậu bé loạng choạng , theo bản năng muốn đưa tay ra đỡ , nhưng lại nhớ đến câu nói rét buốt của Kim Tổng trong nhà thờ , lập tức ngừng động tác lại .

Kim Taehyung nhìn Jungkook khó khăn bám vào chân hắn để đứng vững, cậu dậm dậm hai chân , tay nắm chặt lấy ống quần hắn mà mắt không rời khỏi được biển hoa trà trước mặt , trù trừ nữa muốn tiến đến nhìn ngắm , nữa lại ngại ngùng không dám đi.

Lúc này , người quản gia cúi xuống cười rất tươi với cậu bé , dịu dàng như đang vỗ về một con thỏ con .

_Ta là quản gia Đinh của biệt thự Bạch Trà . Sau này tiểu thiếu gia cần gì sai bảo xin cứ tới tìm ta !

_ Con kính chào bác Đinh !

Jungkook lễ phép cuối đầu , cẩn thận chào Đinh quản gia , thái độ quá đỗi ngoan ngoãn đáng yêu khiến ông mến cậu bé này ngay lập tức .

Ông đưa tay cho Jungkook, dịu dàng nói :

_ Ta dẫn tiểu thiếu gia vào trong !

Jungkook nhoẻn cười , chưa kịp đưa tay ra thì tiếng cha nuôi đã vang lên phía sau :

_ Tự mình bước vào nhà !

Tuy rằng thanh âm không mang chút gì ngăn cản , chỉ đơn giản là đều đặn không mang nhiều cảm xúc, nhưng Jungkook lập tức rụt tay lại , e dè tự mình bước lên phía trước .

Mà Đinh quản gia cũng giật mình , vội vàng lùi về phía sau , không dám qua mặt ông chủ .

Nhìn bóng dáng nhỏ bé cô đơn cẩn thận bước về phía trước , Namjoon có chút đau lòng . Anh nhìn Kim Taehyung lạnh lùng quan sát cậu , rồi hắn cũng từng bước ẩn nhẫn đi ngay phía sau Jungkook , tâm sự trong lòng anh vô cùng phức tạp .

_ Kính chào tiểu thiếu gia !

Hai bên cầu thang tiếng chào vang lên đồng đều râm ran . Jungkook từ dưới nhìn các cô mỉm cười đón chào mình, giật mình ngại ngần , thế ngày quá sức khoa trương rồi !

_ Dạ.... con chào các cô !

Kim Taehyung nhìn cậu bối rối chào hết người này đến người khác, trên miệng bất giác nở một nụ cười mà chính hắn cũng không nhận ra !

Những bước chân nhỏ bé ngần ngại chạm lên bậc cầu thang cẩm thạch sang trọng , qua đôi giày vải cũng cảm thấy mát lạnh dưới chân . Jungkook dè dặt nhìn ngắm.....thế nào cậu lại ngồi ngay xuống thềm cầu thang , cúi người tháo giày của mình ra .

_ Đinh quản gia bị một phen thất kinh , không nghĩ cậu lại ngồi bệt xuống cầu thang như vậy , vội vàng hỏi .

_ Tiểu thiếu gia ! Thiếu gia sao vậy !

_ Con tháo giày ra để đi lên . Con sợ sẽ làm bẩn cầu thang !

Jungkook ngước đôi mắt tinh khiết lên nhìn Đinh quản gia , thanh âm trong trẻo , quá đỗi vô tư nói ra lý do , lại khiến cho người nghe đau lòng vô cùng .

Đứa bé này quả thật quá hiểu chuyện ! Càng hiểu chuyện lại càng đáng thương !

_ Con cứ bước lên đi ! Không cần cởi giày !

Đinh quản gia từ lúc nào đã gọi Jungkook là " con " , không phải là " tiểu thiếu gia " xa cách . Dù sao ông cũng đã làm quản gia trong Kim gia hơn 10 năm , Kim tổng cũng sẽ không vì chuyện này mà khó chịu với ông .

_ nhưng mà.....

Jungkook ngại ngần trù trừ , lại nghe thấy tiếng cha nuôi vang lên :

_ mang giày mới đeo cho tiểu thiếu gia !

_ thưa vâng !

Một người hầu gái lễ phép vâng lời đi vào nhà , rất nhanh bước ra trên tay là một đôi giày con thỏ màu trắng rất đáng yêu , nhìn qua cũng biết là hàng thượng cấp . Jungkook vừa nhìn đôi giày đã thích , nhưng món quà đắt tiền như vậy , cậu ngại ngần không dám nhận .

Kim Taehyung nhìn cậu bé bối rối ngại ngần , liền trực tiếp ngồi xuống , quỳ một chân xuống đất , đem đôi giày cũ trên chân Jungkook áo ra , cầm đôi giày trên tay hầu gái trực tiếp tự tay đi vào cho cậu .

Không chỉ Jungkook bị động tác dịu dàng bất ngờ này của Kim Taehyung làm cho cả kinh . Mà ngay cả Đinh quản gia và Namjoon cũng hoảng hốt trợn tròn mắt.....Kim Tổng thế nào mà lại quỳ dưới đất....tự tay đi giày cho một đứa nhỏ ?

Chuyện này người khác mà biết được , so với việc trên đỉnh núi Thái Sơn là đường lên trời còn khó tin hơn !

Jungkook lắp bắp lên tiếng .

_ cha nuôi....con tự mình đi được !

Kim Taehyung không trả lời , làm như không thèm quan tâm đến lời cậu , những ngón tay thon dài mà tinh tế của hắn khéo léo thắt dải ruy băng trắng lại cho cậu , động tác cưng chiều vô hạn , khiến cho Jungkook trong lòng run rẩy .

Cha nuôi quả thật rất đẹp , động tác quỳ hẳn một chân trên nền đất cúi đầu đi giày cho cậu giống như một bức tranh trong truyện cổ tích , mà cha nuôi thế nào lại giống một vị hoàng tử si tình dịu dàng !

Jungkook ra sức lắc đầu , muốn đuổi những suy nghĩ ấy , hai má đỏ ửng .

Hắn cuối cùng cũng dừng động tác , thoải mái đứng lên , giờ trên bàn chân của cậu là đôi giày thỏ trắng trang nhã xinh đẹp .

Đôi giày chất liệu thượng hạng , thế nào mà vừa in như may cho cậu , đi trên chân không một chút gò bó , ngược lại giống như không đeo giày !

Size giày của cậu , cha nuôi sớm cũng đã biết !

Nhưng Jungkook không để ý đến chi tiết đó , cậu bé mãi ngắm đôi giày say xưa , rồi ngước mắt lên nhìn cha nuôi , chân thành lên tiếng .

_ cha nuôi ! Con cảm ơn người !

_ thích không ?

Kim Taehyung hỏi cậu bé , giọng hắn mềm mại mê hoặc .

_ có ạ ! Rất thích !

_ Ngoan !

Hắn gật đầu , vẻ lạnh lùng lại lập tức được khôi phục , so với người vừa ẩn nhẫn đi giày cho cậu đúng là khác một trời một vực .

Đôi giày cũ của cậu lập tức được hầu gái đem đi .

_ Vào trong đi !

Hắn lên tiếng với cậu . Jungkook ngoan ngoãn gật đầu , đứng dậy nhanh nhẹn đi vào trong tòa thành .

****

Hello mọi người mình trở lại rồi đây , nhớ ấn like và theo dõi để mình có động lực viết truyện mỗi ngày nhaaaa ❤️









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro