Chương 8: Quái dị phát sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên trong biệt thự xa hoa tráng lệ , dùng hai tông màu trắng đen chủ đạo . Mọi thứ dưới ánh đèn như được dát bạc , phát sáng lấp lánh .

Trần nhà chạm khắc tinh tế như những tác phẩm của Michelangelo , chiếc đèn trùm to lớn sang trọng bằng bạc khảm pha lê đá màu rủ xuống lung linh , tường được treo những bức bích họa nổi tiếng đóng khung vàng , sàn nhà lát đá cẩm thạch , từng dải đen trắng song song đan xen .

Cầu thang dẫn lên tầng trên được bố trí hai bên tạo thành một đường vòng cung đẹp mắt , trắng toát trải thảm đen , trạm trổ hoa văn hình những dây hoa hồng leo bằng đồng đen tinh tế tuyệt đẹp .

Phía sâu bên trong là phòng cách , được ngăn cách với tiền sảnh bằng một tấm thảm ba tư đen trắng to lớn , đặt một bình hoa hồng cao hơn cả Jungkook , ghế chờ đặt ở hai bên tường bọc nệm trắng thành đen tinh tế . Phòng khách sang trọng cầu kì với chiếc bàn đặt sát bức tường ngoài cùng , những chiếc ghế bành , những bộ ly tách đủ loại , một chiếc lò sưởi sang trọng lát đá chạm khắc cầu kì....khung cảnh xa hoa đến mức không thực trước mắt Jungkook .

Mình....có phòng riêng ư ?

_ Đồ đạc của con đã được mang lên phòng . Ta dẫn con lên !

Quản gia Đinh dịu dàng nói , nhưng lại nghe thấy tiếng của Kim Taehyung vang lên .

_ Bác xuống chuẩn bị đồ ăn tối . Ta sẽ đưa Jungkook lên lầu !

_ Dạ! Kim Tổng !

Quản gia Đinh lập tức nghe phân phó , mỉm cười với Jungkook và quay người rời đi .

_ Cậu theo ta !

Kim Taehyung không nhìn Namjoon , lãnh đạm nói , rồi tiến đến phía Jungkook . Cậu bé dùng đôi mắt to tròn ngơ ngác nhìn hắn , lại trong nét mặt anh tuấn đến áp bức kia dường như đang có thâm sâu bên tai nghe tiếng hắn mê đắm dụ hoặc .

_ Ta đưa con lên phòng !

Rồi cánh tay hắn lại một lần nữa ôm lấy cậu , bế bổng lên . Jungkook cho dù là lần thứ hai được hắn bế , nhưng động tác dứt khoát mạnh mẽ có chút bá đạo này của hắn , cậu nhất thời vẫn chưa thể quen ngay được . Bàn tay nhỏ bé vẫn như cũ chống lên bả vai hắn , như muốn tạo một khoản cách với mùi hương gỗ nồng thơm kia .

Kim Taehyung sải những bước dài lên cầu thang , trong tay ẵm một đứa trẻ 6 tuổi mà dường như chẳng có chút áp lực nào của sức nặng lên hắn . Hô hấp bình ổn , dáng người cao ngạo , nhịp tim chậm rãi....Jungkook thật sự nể phục sức mạnh của cha nuôi , cho dù cậu nhỏ nhắn , nhưng việc cha nuôi không cảm thấy bất kì áp lực nào thật khiến cho Jungkook thật sự khâm phục .

Cậu đâu biết rằng , từ nhỏ Kim Taehyung đã luyện võ công , hắn tinh thông triệt quyền đạo , Karate, sức mạnh phi phàm , nội lực thâm hậu . Không nói là cậu bé nhỏ nhưng nếu đổi lại phải là bế một người đàn ông trưởng thành mạnh mẽ như Namjoon đi chăng nữa , đối với hắn cũng chỉ là chuyện rót nước vào bình !

Hắn thuận tiện bế cậu lên tầng hai , Namjoon theo ngay phía sau . Thảm nhung đen được trải khắp hành lang , chỗ nào cũng thấy đặt một bình hoa rất lớn . Phòng cậu nằm ở phía tay trái , ngay đầu tiên .

Namjoon cung kính lấy tay vặn nắm cửa bằng vàng xa hoa , đẩy cửa mở rộng .

Jungkook thật sự không khỏi cảm thán !

Một căn phòng rộng - rộng gấp 3 lần căn phòng chung của cậu tại Cô Nhi Viện . Nền đá xa hoa , chạm khắc diễm lệ . Một chiếc cửa sổ bằng kính khung gỗ sồi sơn đen to lớn choán gần hết căn phòng , rèm nhung tinh tế . Từ đây cậu có thể nhìn thẳng xuống thảm hoa trà trong sân trước . Một chiếc giường rộng lớn đến 6 đứa trẻ cũng có thể nằm vừa , chăn đệm trắng tinh , một chiếc thảm lông mềm mại ngay phía dưới , bên trên là chiếc ghế nhỏ để cậu bước lên thuận tiện , một tủ quần áo lớn đến đáng sợ , một bình hoa hồng trắng bên cửa sổ , những chiếc ghế trắng tinh êm ái , một chiếc bàn nhỏ nhắn bằng đá và kính , một tủ sách cao đến tận trần , bên cạnh là một chiếc máy phát dùng đĩa than , cánh cửa gỗ ngăn cách với phòng tắm.....

Nơi này..... sẽ là phòng riêng của mình sao ?

Mơ!

Chắc hẳn đây là một giấc mơ !

Jungkook bấy giờ mới nhận ra chiếc vali của cậu đã được đặt ngay ngắn trên giường , phía dưới lót một chiếc khăn trắng rất rộng , cũng nhận ra cha nuôi đã từ từ đặt cậu xuống đất .

Jungkook nhìn cha nuôi cao lớn tuấn mĩ bên cạnh , lúc này thật giống như vị quý tộc giàu có trong điền trang của mình , cao cao tại thượng nhìn cậu .

_ Nơi này....thực sự sau này sẽ là phòng của con sao ?

_ Nếu con không thích ta sẽ làm lại theo ý của con !

Kim Taehyung nói một cách đơn giản , như việc bỏ đi tất cả những thứ xa hoa kia đối với hắn giống như phủi bụi trên áo .

_ Không không! Con rất thích! Con chỉ là.....không dám tin !

Jungkook không ngờ hắn sẽ nói như vậy , vội vã giải thích , đôi má của cậu vì khẩn trương mà đỏ ửng rất dễ thương .

Nhưng mà....câu nói đó....quả thật mang quá nhiều cưng chiều !

_ Sau này chỉ cần con thích , bất cứ là thứ gì ta cũng sẽ đáp ứng !

Kim Taehyung cười nhẹ , giọng nói đơn giản nhưng lại mang một sự khẳng định chắc chắn , lời nói kia của hắn , hoàn toàn không phải là để nói cho vui , mà chính là sự thật !

Jungkook bị sự cưng chiều này của hắn làm cho xúc động đến run rẩy . Cậu cảm thấy người cha nuôi này tuy rằng có chút lạnh lùng đáng sợ , nhưng đối với cậu thật ra rất tốt! Cậu chính là bị cảm giác cưng chiều cùng câu nói hàm ý chỉ cần cậu thích , tất cả mọi thứ hắn đều đáp ứng kia khiến cho tâm thần mê luyến . Lúc này cậu cảm thấy hắn thật sự giống thiên thần vậy !

Kim Taehyung nhìn cậu , trong mắt hắn lộ ra một tia quỷ dị . Hắn sải bước đến chiếc ghế trong phòng , thong dong thả ngồi xuống , đôi chân thon dài tuyệt đẹp vắt lên nhau , tạo thành một hình ảnh quyến rũ vô cùng . Cha nuôi thật đẹp , giống như thuốc phiện , dụ hoặc chết người .

_ Mang đồ của con đến đây .

Ngón tay hắn gõ nhẹ lên đầu gối , thanh âm trầm thấp mê hoặc . Khiến cho Jungkook bất giác không trù trừ mà làm theo .

Cậu leo lên chiếc ghế , xách chiếc vali nhỏ xuống , cẩn thận từng bước đi về phía hắn .

Chiếc vali thật sự rất nhỏ , một cậu bé 6 tuổi cũng có thể vác dễ dàng , đồ đạc bên trong chắc chắn rất ít .

_ Bỏ tất cả những thứ bên trong vali đặt lên bàn .

Thanh âm của cha nuôi dội vào trong Jungkook khiến cậu tỉnh táo . Ánh mắt của cậu thoáng một chút nghi hoặc....tại sao cha nuôi bất chợt lại muốn xem đồ của mình !

Kim Taehyung nhìn cậu , không khó khăn nhận ra sự đắn đo trong nháy mắt trong veo kia . Cử chỉ của hắn nhàn nhã , chẳng có chút khẩn trương....hôm nay hắn đột nhiên rất có hứng thú !

_ Bỏ!

Một chữ của hắn vang lên , mang theo toàn bộ bá đạo . Áp lực của hắn thật sự khủng khiếp , khiến cho Jungkook suýt chút nữa nghẹt thở . Cậu thật sự không dám trả lời trước đôi mắt thâm sâu như hàn băng , líu ríu mở chiếc vali của mình .

Động tác rất cẩn thận , từng chút , từng chút , từng chút một đồ đạc trong vali của cậu được bày ra trên bàn . Ba chiếc quần cũ , ba chiếc áo cũ , một tấm thiệp sinh nhật thủ công vụng về , một cái bàn chải đánh răng nhỏ , một chiếc khăn mặt con , ba đôi tất trắng , và....

Động tác tay của Jungkook đột nhiên run run dừng lại , gò má của cậu cũng từ từ phiếm hồng .

Kim Taehyung hoàn toàn không để tâm đến những món đồ đạc đang được bày ra trên bàn . Ánh mắt của hắn toàn bộ hút chặt vào cậu , ẩn nhẫn quan sát từng biểu cảm trên gương mặt non nớt ngây ngô như nhấm nháp một thứ mĩ vị tuyệt hảo . Gương mặt phiếm hồng có chút khẩn trương của Jungkook khiến trong lòng hắn ngập tràn ý cười .

_ Ta có cho con dừng lại ?

Giọng hắn vang lên , nghe được cả sự không vừa lòng ở bên trong . Jungkook ngước mắt nhìn lên cha nuôi , biểu cảm của cậu như van cầu .

_ Cha nuôi....thứ này....có thể không bỏ ra được không ?

_ Ta là cha nuôi của con! Con là con trai của ta! Con không nên giấu diếm ta bất cứ điều gì !

Kim Taehyung nhìn cậu run run , ngả lưng xuống ghế , một lời nói tước hết mọi hy vọng .

_ Tiếp tục!

Jungkook cúi đầu cắn chặt môi , hai má nóng đến phát sốt....

Tiếng sơ văng vẳng trong tai cậu .

" Thứ đồ này tuyệt đối không cho ai nhìn thấy "

Nhưng trước ánh mắt lạnh lùng và khí thế áp bức của cha nuôi , cuối cùng cậu cũng rơm rơm nước mắt , tự tay lôi ra ba chiếc quần lót màu trắng tinh , bé nhỏ .


Namjoon từ nãy đứng ở ngoài cửa quan sát , phía sau nhìn bóng lưng của Jungkook đột nhiên căng thẳng , đôi vai run run , mà lại thấy Kim Tổng dáng người bá đạo ngồi phía trước , áp bức theo dõi từng hành động , lại thấy cuối cùng Jungkook cũng từ từ lôi từ trong vali ra món đồ cuối cùng....khi nhận ra thứ cậu đang cầm trong tay rút cuộc là gì , gương mặt điềm tĩnh của anh đột nhiên đỏ bừng , anh vội vàng quay lưng đi , không dám nhìn hình ảnh trong phòng , nhịp tim đột nhiên hỗn loạn dị thường .




Khóe miệng Kim Taehyung vẽ thành một nụ cười cao ngạo thỏa mãn , hắn nhìn vật nhỏ run run nắm chặt đồ lót của mình phía trước , gò má phiếm đỏ , khoé mắt âng ấng.....thật là một mĩ cảnh động lòng người !

_ Đưa cho ta!


Hắn chìa những ngón tay thon dài tinh tế về phía cậu , như ác ma dụ hoặc , muốn lấy đồ lót trong tay cậu ra.

_ Cái này....cha nuôi....

Jungkook sợ hãi nắm chặt lấy đồ của mình , xấu hổ đến mức cả chân cũng muốn run lên .

_ Con thật không nghe lời!

Kim Taehyung ngữ khí ung dung , không giống như đang trách phạt , mà giờ giống như đang nhẹ nhàng....mắng yêu .

Những ngón tay hắn đặt ở không trung , tinh tế đẹp đến mê hồn . Chỉ có điều thứ hắn đang muốn tước đi lại là thứ quá riêng tư của cậu , khiến cho cậu không tránh khỏi tim đập chân run.....

Tình huống quái dị này....là sao ?

_ Đưa!

Giọng nói của hắn đột nhiên tăng lên một bậc , khiến cho Jungkook giật bắn mình , đôi tay theo bản năng không dám trù trừ lâu hơn , đem toàn bộ đồ lót của mình đặt vào tay hắn .

Những ngón tay tinh tế của hắn chạm vào lớp vải mềm mềm trắng tinh . Kim Taehyung đem những vật trong tay thu lại , ánh mắt âm trầm nhìn thứ màu trắng tinh khiết sạch sẽ trong tay , đôi mắt hắn tối lại .

Jungkook đột nhiên cảm thấy một khí thế áp bức khác hẳn của cha nuôi khiến cho lồng ngực mình giống như có tảng đá đè nặng , gương mặt của cha nuôi tại sao đột nhiên lại trở nên âm trầm như vậy ?

Rất lâu sau , Kim Taehyung mới lên tiếng , đôi mắt của hắn vẫn không rời khỏi những vật trong tay , giọng hắn khàn khàn trầm đục .

_ Namjoon!

_ Kim Tổng!

Namjoon bên ngoài cung kính đáp lời , nghe Kim Taehyung phân phó .

_ Kêu quản gia mang hết đồ đạc cũ của tiểu thiếu gia đem đi đốt !

_ Dạ!

Namjoon tuân lệnh , quay người nhanh chóng dời đi .

_ Cha nuôi!

Jungkook hốt hoảng lên tiếng . Đồ của mình....đốt hết ?

Kim Taehyung vững vàng ngồi trên ghế , khí chất bá vương cao ngạo nhìn Jungkook hốt hoảng phản đối , không tức giận mà chỉ đơn giản nhìn cậu .

Sau đó nhẹ nhàng bỏ chân xuống , đứng dậy , trong tay vẫn cầm thứ đồ kia của Jungkook .

Vóc dáng cao lớn mạnh mẽ của Kim Taehyung phủ bóng xuống Jungkook , khiến cho cậu càng trở nên nhỏ bé . Hắn sải bước đến chiếc tủ quần áo , một tay mở ra .

Jungkook hét lên nho nhỏ .

Bên trong treo kín quần áo , phải đến hàng trăm bộ đủ màu sắc kiểu dáng , mà cái nào cũng đẹp đến mê hồn , riêng giày cũng có đến cả chục đôi xếp cẩn thận phía dưới .

Kim Taehyung lướt ngón tay trên nhưng bộ trang phục của cậu đơn giản lấy xuống bộ hình con thỏ đáng yêu .

_ Mặc bộ này !

Kim Taehyung nói đơn giản và đưa cho Jungkook , ánh mắt hắn nhìn cậu càng lúc càng sâu hút.

Jungkook đón nhận bộ đồ từ tay cha nuôi , chất vải mềm mại đắt tiền . Cậu thật muốn thay ngay , nhưng.....

Sao cha nuôi vẫn ở đây ?


Kim Taehyung đúng là nữa bước cũng không có ý định dời đi , ánh mắt hắn ghim chặt vào cậu và bộ đồ trên tay , biểu cảm rất khó đoán định trong đầu rút cuộc đang nghĩ gì . Jungkook siết chặt bộ đồ trong người hơn , trán bắt đầu túa mồ hôi.....

Không....không phải chứ ?

Không lẽ.....

_ Thưa ông chủ! Tiểu thiếu gia!

Bất chợt một giọng nói nhẹ nhàng vang lên bên ngoài cửa. Jungkook giật bắn mình hốt hoảng , hóa ra quản gia theo lệnh của Namjoon đã lên đến nơi.

Kim Taehyung hít vào một hơi và thở ra rất nhẹ . Đôi mắt hắn di chuyển đến quản gia .

_ Giúp tiểu thiếu gia thay đồ! Những thứ đồ cũ này đem đốt!

_ Dạ!

Quản gia cúi đầu gấp rút nhận lệnh, lại thấy Kim Tổng nhét thứ gì đó vào trong túi quần , dáng điệu cao ngạo bước ra .

Kim Taehyung quay người sải bước ra khỏi cửa , một mắt cũng không nhìn lại .

Jungkook cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm , không khí cũng quay lại với cậu....

Chỉ có điều.... bất giác trong đầu cậu nảy lên một suy nghĩ rất dị thường.....

Jungkook nghĩ rằng , nếu như lúc đó quản gia không lên kịp , cậu thực sự , thực sự tin rằng cha nuôi sẽ trực tiếp.....


Thay đồ cho cậu!




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro