Chap 6: Mẹ !!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jungkook thức dậy trong sự luyến tiếc biết bao khi phải dời khỏi tấm mềm ấm áp kia , nó giống vòng tay của bà mà cũng giống vòng tay của mẹ .

đã 16 năm cậu không gặp mẹ , chẳng biết giờ người ấy ra sao .
Một nỗi buồn man mác dâng lên ngập tràn .
cứ thế hai dòng nước mắt từ từ lăn dài trên má cậu

Cậu có mệt mỏi , có nhung nhớ cũng chẳng thể giúp ích nhưng lại không ngưng nước mắt ngừng lại , chỉ biết trái tim thật đau , thật muốn vỡ tung ra , lục tìm khắp chốn người mẹ của cậu .

jungkook ôm đầu khóc bật lên tiếng gọi tên mẹ trong vô vọng .

-co..n con phải tìm mẹ ở đâu đây ? Con chẳng thể làm gì cả một người nghèo hèn như con ! Chỉ là con nhớ mẹ quá , muốn gia đình ta trở về như thủa ấy .

Lúc này jungkook cảm thấy thật bất lực vì chẳng thể làm gì để tìm người ấy
Cậu gục xuống khuôn mặt đẫm những nước mắt , vẫn khóc một mình mà không hề hay biết ngoài cửa có một người vẫn im lặng dõi theo từng cử chỉ cậu .

Không chậm chễ thay quần áo Jungkook  đi làm , bước nhanh ra đến cửa để tránh mặt hắn.
- Chào giám đốc tôi đi trước .

Lập tức bị tên Kim Taehyung kéo tay lại , cậu vô tình ngã nhào vào lồng ngực hắn ánh mắt chạm nhau chỉ trong vài giây ngắn ngủi , jungkook sợ hãi mắt đảo lung tung không rõ đang định hướng thứ gì .

Thì cái giọng trầm ấm ấy lại vang lên

-Đi đâu? .

- Giám đốc tôi .. tôi đi làm mà !

- cậu không sợ bị đuổi việc à , cậu nghĩ gì vậy nhìn đồng hồ xem !

- tôi xin lỗi hôm qua lau tủ tôi lỡ để đồng hồ sáng bên trái tôi sẽ chỉnh lại ngay mà !

Ánh mắt sắc sảo ấy như tóe lửa , nhìn thằng vào khuôn mặt xinh đẹp của cậu trời đất sao lại có người ngu ngốc như thế cơ chứ ?

- CÓ BIẾT LÀ ĐI NHƯ VẬY SẼ MUỘN GIỜ LÀM KHÔNG ?

hắn gắt lên , xiết chặt cổ tay cậu .
Jungkook tái xanh mặt

- Đi lên xe nếu không muốn bị đuổi việc .
giọng Tae nhẹ xuống nhưng Jungkook chẳng để ý gì nữa cứ im lặng làm theo vì trong đầu cậu lúc này chỉ có hình bóng mẹ .

xe bắt đầu lăn bánh mà mặt Jungkook thì cứ như người mất hồn , nhìn qua gương có thể thấy rõ đôi mắt long lanh ngày nào giờ được phủ lên toàn những u sầu , do khóc nhiều quá mà bọng mắt jungkook đã xưng tấy .

lại cặm cụi vào làm việc , chỉ vì buồn mà jungkook đã hoàn thành bộ hồ sơ khá nhanh chóng . Cậu nhẹ nhàng bước ra ban công ngồi gục xuống ở 1 góc khuất mà không ai để ý , cậu nhớ lời bà dặn là không được yếu lòng , nên kookie không hề khóc cậu chỉ cầm tấm ảnh của mẹ lâu lại nhìn ra xa xăm vô định , thẫn thờ thật lâu giữ tấm ảnh cẩn thận . Bước đến cửa văn phòng thì cậu đụng phải Jimin .

- Ya! Jungkook sao thế hả ? Trông không ổn chút nào , để anh đưa em về phòng
Chất giọng ngọt ngào đến mê muội của Jimin .
-Em..Không sao mà !

-Hừm thôi được này jungkook đi ăn chưa không?

-Với a..nh !?

- Hic đương nhiên rồi , thế jungkook không thích đi với anh à !!
Jimin bịu môi làm nũng khiến Jungkook phải hé miệng cười .

-Đi chứ !
J̣ungkook mau chóng dọn đồ và đi cùng Jimin qua tuyến tấp nập ra vào

-Kính chào quý khách , hai vị dùng gì ?
Nhân viên phục vụ bước ra

Trải qua thời gian chọn món .
-Hừm ngon không kookie ?
ánh mắt Jimin ôn nhu nhìn cậu .

-Ngon lắm ạ ! Cảm ơn anh lắm
Sau khi ăn xong xe lại tiếp tục di chuyển .

-Anh Jimin chúng ta đi đâu thế ạ !

-Jungkook này ! Gọi anh là Jiminie .

-Ah.h Jimin...ie , nếu nó khiến anh thấy vui hơn .
Cậu ngượng ngùng lí nhí

Jimin quay lại cười với sự cưng chiều hết mực .
Xe đã đỗ tại một khu vui chơi giải trí hàng đầu .

Trước mắt jungkook giờ đây toàn là những khung cảnh sinh động đầy sức sống , vài ba linh vật chạy nhảy vui mắt cậu cứ nhìn mãi như thế mà không biết jiminie đã đợi ở cửa xe bao lâu .
------------------------------
Tại văn phòng :
- Kim Taehyung con với Han Ean thế nào rồi !

-Con không thích , ba đừng như vậy nữa .

Ông bỗng trầm giọng :
- Không nói nhiều cứ theo sắp sếp mà làm , ta sẽ cho người theo dõi hai đứa hẹn hò một chuyến đi, ngay trưa nay đưa con bé đi ăn trưa .

Nói xong ông Kim liền dập máy. Mặt Taehyung đen lại . Cũng không muốn phụ lòng ông Kim nên bất đắc dĩ phải đồng ý .

( đến đây thôi voteeee đi )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro