1-6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chiếc limo màu đen mang kiểu dáng sang trọng, sành điệu đỗ ngay trước một khách sạn lớn, người đàn ông ngồi ghế lái phụ nhanh chóng xuống xe mở cửa cho Taehyung và Jungkook.

" Anh Taehyung, anh đã đến rồi, em còn tưởng anh sẽ chẳng đến dự sinh nhật em cơ". Cô gái mặc chiếc váy xòe đến đầu gối màu hồng phấn, mái tóc màu vàng chói mắt hơi xoăn được vén một bên rất dễ nhìn, khuôn mặt xinh xắn nhìn rất dễ thương, không nghi ngờ gì Jungkook có thể nhận ra luôn đây là Jung Eunji mà người đàn ông trung niên kia nói đến ,cô gái chạy đến chèn lên trước Jungkook khoác lấy tay  Taehyung dắt vào phòng, cô dường như không quan tâm đến sự có mặt của Jungkook. Cậu đi lòng vòng theo sau Taehyung, chẳng ai chú ý đến cậu cả, ngoài một cô gái mặc chiếc váy màu đen bó sát người đi đến đưa cho cậu một chiếc ly bên trong là thứ nước màu đỏ.

" Cảm ơn!". Jungkook nhận lấy chiếc ly trong tay cô gái cười cười, đang suy nghĩ sẽ bắt chuyện với cô như thế nào thì cô đã lên tiếng trước.

" Tôi thấy cậu cùng đi vào với Taehyung thiếu gia, nhưng nãy giờ cứ đi lòng vòng một mình mãi, có lẽ nào cậu là người tình của Taehyung thiếu gia? Nếu là vậy thì từ bỏ ý định đó đi, vì Taehyung thiếu gia chỉ hợp với Eunji thôi, cậu chỉ là vật thay thế tạm thời, bản thân cậu chắc biết rõ, hi vọng cậu đừng để tôi phải hung dữ với cậu". Nói rồi cô gái để lại cho cậu cái lườm cháy da mặt rồi quay đi.

Phù! cậu thở hắt một hơi.

" Các người nghĩ tôi thèm có được hắn chắc? Tôi cũng muốn thoát khỏi hắn lắm, nếu không phải nợ ơn hắn tôi sẽ không xuất hiện ở đây đâu". Vừa lẩm bẩm cậu vừa đưa ly nước trên tay lên uống một hơi cạn sạch. Nếu không phải đang ở nơi sa hoa như vậy chắc cậu đã phụt hết ra rồi, thứ nước màu đỏ trong ly là rượu, vậy mà cậu còn tưởng là nước hoa quả.

" Cậu có tiền sử về bệnh thần kinh không? Tại sao luôn thích nói chuyện một mình vậy?". Taehyung không biết từ khi nào đi đến phía sau Jungkook làm cậu giật mình, lại không để tâm thái độ của cậu mà nhìn theo cô gái vừa đi khuất. " Cậu quen cô ta sao?".

" Không có, tôi...", còn chưa nói xong đã bị một người phụ nữ chừng 40 tuổi đi đến cắt ngang lời cậu.

" Ôiiii, là Taehyung đó hả? Lâu rồi không gặp nhìn cháu trưởng thành hơn nhiều đó. Cháu và con bé EunJi nhà cô mà đi với nhau thật rất hợp nha, có lẽ nên đẩy nhanh quan hệ của hai đứa đi đến hôn nhân thôi, ta cũng có tuổi rồi, cũng muốn có cháu ngoại bồng bế lắm", bà cười tít nắm lấy tay EunJi kéo lại gần Taehyung tấm tắc khen.

" Mẹ này, mẹ thật là!" Eunji giấu mặt vào sau cánh tay TaeHyung ra vẻ ngại ngùng nũng nịu bà mẹ.

" Bác gái à! Thật xin lỗi, nhưng cháu không thể lấy con gái bác được" .

" Sao lại không thể, hai đứa cũng đã quen nhau lâu năm rồi mà, mối quan hệ cũng được công khai, sao có thể nói không là không được?", bà sửng sốt nói.

" Có lẽ hơi đường đột, sẽ làm mọi người thất vọng, chuyện này cháu cũng đã nói qua với EunJi, em ấy chắc chưa nói với bác". nói rồi Taehyung kéo Jungkook lại gần vẻ mặt vô cùng nghiêm túc nói, " Xin giới thiệu với bác đây là Jeon Jungkook, người mà cháu muốn cả đời này cùng sống chung, em ấy là tất cả những gì cháu có, cháu thật sự rất yêu em ấy, mong gia đình bác thông cảm", nói rồi Taehyung quay sang nói với Jungkook, " Em à, mau chào bác gái đi".

"..."

" Ah! Không cần, mau dắt nó biến ra khỏi đây đi", bà cắt ngang lời Jungkook, ánh nhìn căm phẫn về phía cậu, một tay ôm ngực người tự nhiên đổ xuống.

Chát!

Một cái bạt tai dáng xuống, khuôn mặt điển trai của Jungkook dần đỏ lên in năm vết ngón tay trên mặt, kèm theo đó là tiếng mắng xối xả lên cậu, " Tao đã nói với mày như thế nào? Chẳng nhẽ mày không hiểu tiếng người sao? Đồ không biết vô sỉ, thứ rác rưởi như mày nên chết đi còn hơn", nói rồi cô ta định đưa tay tát cậu thêm một cái nữa nhưng đã bị một cánh tay rắn chắc nắm lấy giữa không trung.

Jungkook nhắm mắt chờ đợi nửa ngày không thấy gì mới từ từ mở mắt ra. Taehyung đang đứng đó, một tay đút trong túi quần, một tay đang nắm chắc cổ tay cô gái ban nãy đưa rượu cho cậu siết chặt lại.

" Ai cho phép cô được quyền phát biểu ở đây? Ai cho phép cô đụng vào người của tôi? Cô nói người tôi yêu thương hơn chính bản thân tôi là rác rưởi sao? Không coi ai ra gì, thứ như cô chết đi còn hơn", nói rồi TaeHyung dùng sức, mọi người xung quanh nhìn vẻ mặt phẫn nộ của anh lúc này cũng không ai dám lên tiếng, lại càng không dám đứng ra khuyên giải. Trong không gian yên tĩnh, Jungkook ở bên cạnh cơ hồ còn nghe được cả tiếng xương bị bẻ gãy.

" Thôi đi". Jungkook đôi tay nóng bỏng run rẩy nắm lấy tay anh nói.

" Còn không biết cô ta vừa làm gì sao, loại người như cô ta, đáng lẽ ngay từ đầu không nên tồn tại?". Taehyung không nhìn Jungkook nói, lại định dùng sức thì cảm nhận vòng eo bị ai đó ôm chặt.

" Cục cưng à! Anh muốn em mang tiếng xấu sao? Rằng đứa thấp hèn như em bây giờ có chỗ dựa tốt liền lên mặt, em không thích như vậy đâu. Anh tha cho cô ta đi, nha. Cục cưng à! Em thấy khó chịu lắm, mình về được không anh?". Jungkook dựa đầu vào vai Taehyung , giọng nói run run hơi thở gấp, nắm chặt lấy tay
anh ra vẻ nũng nịu.

Taehyung không ngạc nhiên khi thấy cậu thay đổi thái độ nhanh như vậy, nhưng nhận ra cậu có gì đó khác thường liền ôm lấy Jungkook để cậu dựa sát vào người anh.

" Nên nhớ cái mạng của cô hôm nay giữ được là do em ấy nói đỡ, sau này nếu còn dám đụng tới người của tôi, thì không chỉ cô, mà tôi nghĩ ngay cả chủ tịch Lee cũng khó giữ được mạng già đó", Trong lời nói ngàn phần uy hiếp, Taehyung cũng không quên đảo qua người cha già của cô gái trước mặt cười tà, sau đó liền không coi ai ra gì đem Jungkook rời đi.

" Cô có chắc đã bỏ thuốc vào cốc của cậu ta chưa?". Eunji quay sang người con gái vừa bị dọa chết khiếp nói.

" Rồi, tôi đã cho cả viên, chắc chắn nó không chịu được lâu đâu, rồi nó sẽ bị Taehyung đá ra đường ngay khi xong việc thôi vì khi uống thứ đó, nó sẽ không kìm chế được mà làm anh ấy chán ghét nó". Cô gái ôm lấy cánh tay đau buốt, khuôn mặt méo xệch nhìn theo bóng hai người nói, " Thuốc bắt đầu có tác dụng rồi".

" Jeon Jungkook, cậu nghĩ có thể cướp được anh ấy từ tôi sao? Cậu nhầm đối thủ rồi".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taekook