2-5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-" Tiểu bảo bối" Taehyung vừa từ phòng họp ra, cũng vừa là lúc Jungkook gọi điện, anh nhìn dãy số trên màn hình liền mỉm cười, trên khuôn mặt hiện rõ nét hạnh phúc.

-" Anh! Anh về sớm được không?" Jungkook ngồi trong vườn, cậu muốn ra ngoài cùng Taehyung tối nay.

-" Sao hả, mới lúc sáng rút hết khí lực của anh, bây giờ lại muốn nữa rồi sao?" Taehyung cười ma mãnh, anh thật sự không quên được buổi sáng nay, cố ý trêu tức Jungkook.

-" TAEHYUNG! " lúc này nếu có ai đó vô tình đi ngang qua Taehyung, chắc chắn sẽ nghe được tiếng quát chói tai từ phía đầu dây bên kia.

Taehyung bị giật mình, anh đưa điện thoại ra xa lỗ tai, chuyển qua nghe tai khác, trên bàn tay trái cầm điện thoại, ngón tay áp út ánh lên màu sáng của chiếc nhẫn cưới.

-" Làm giật cả mình "

-" Anh đến bao giờ mới chịu nghiêm túc được?" Jungkook giọng giận dỗi, cậu biết Taehyung rất sợ cậu giận dẫu biết mười mươi rằng cậu chỉ giả vờ.

-" Được rồi, anh nghiêm túc rồi này, em gọi anh làm gì?"

-" Em muốn ra ngoài chơi"

-" Ngoan ở nhà, anh sẽ về sớm đưa em đi chơi" Taehyung lập tức chiều ý, anh vốn không muốn Jungkook bị buồn chán khi không có anh bên cạnh. " Hẹn gặp em ở nhà, yêu em"

-" Ọe, sến sẩm quá ông ơi " Jungkook đâu có chịu nghiêm túc, sau khi đạt được mục đích cậu liền trở mặt, cả gan dám chọc Taehyung rồi tắt máy trước.

Nhìn cuộc gọi trên màn hình bị kết thúc, Taehyung chỉ biết lắc đầu cười bó tay, anh chưa bao giờ để ai ngồi lên đầu, nhưng Jungkook là ngoại lệ, tên đại ngang bướng của đời anh.

-" Tổng giám đốc, không ngờ anh thật là chiều vợ nha" Người đàn ông từ đằng sau đi tới, dáng người cao ráo, vô cùng anh tuấn, ngũ quan hoàn hảo, đi cùng với Taehyung, hai người thật giống như hai tuyệt tác của tạo hóa.

-" ChanYeol, anh thử đeo thứ này lên tay đi rồi biết" Taehyung giơ bàn tay đeo nhẫn lên, bản thân rất hạnh phúc khi nhắc đến tiểu bảo bối.

-" Tuy chỉ nghe được từ một phía, nhưng có thể đoán ra được tổng giám đốc Kim ngày thường độc tài, lạnh lùng với tính chiếm hữu cao này lại bị khuất phục bởi chiếc nhẫn anh tự nguyện để người khác đeo lên đánh dấu bản quyền, chắc cậu ấy phải vô cùng tài giỏi"

-" Tài giỏi? Em ấy rất rất khó bảo" Vẫn không thể giấu nụ cười trên môi, Taehyung hoàn toàn bị đánh sập hình tượng.

-" Không biết đến bao giờ mới có dịp gặp mặt?" ChanYeol ngỏ ý muốn gặp mặt Jungkook, Taehyung không ngại ngần liền từ chối.

-" Không được, nếu gặp em ấy, anh chắc chắn sẽ đổ từ cái nhìn đầu tiên"

Chanyeol không cố gắng gạ gẫm, trên khuôn mặt thoáng buồn, anh cũng đã từng có khoảng thời gian hạnh phúc như Taehyung bây giờ, chỉ tiếc là, sau đêm định mệnh đó, niềm hạnh phúc hoàn toàn bị tan biến.

-" Chanyeol, tôi rốt cuộc không tốt ở chỗ nào? Tôi xưa nay chưa từng làm gì có lỗi, tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy?" Cậu trai nhỏ bé liên tục đánh vào người Chanyeol, trên khuôn mặt xinh đẹp nổi lên những đường gân đỏ, nước mắt rơi lã chã, cậu không thể kìm nén cảm xúc lúc này.

-" Anh đã nói rồi, anh và cô ta, không hề có gì xảy ra" Chanyeol giữ chặt bả vai cậu trai lại, anh cảm nhận được vai cậu khẽ rung lên từng hồi, toàn cơ thể cậu yếu ớt trượt khỏi vòng tay anh ngồi xuống trên sàn nhà lạnh lẽo.

-" Không có gì? Vậy những gì tôi đang nhìn thấy đều là do ảo giác à? Hay do cô ta không tồn tại" Thật sự không thể kìm nén, cậu căm hận chỉ tay về phía cô gái đang ngồi trên giường, mái tóc xoăn uốn lượn bị rối tung, quần áo trên người cũng không được mặc lại đàng hoàng, ánh mắt cô ta khinh bỉ nhìn cậu. Mà lúc cậu đẩy cửa vào, chính Chanyeol, người cậu luôn yêu thương tin tưởng nhất cũng đang quần áo không đàng hoàng cùng cô ta trên giường.

Chanyeol ngồi xuống trước mặt cậu, anh cố gắng giải thích.

-" Thật sự không có gì, anh chỉ là..."

* Chát *

Không đợi anh giải thích, mọi thứ đều quá rõ ràng, cậu bị tổn thương quá sâu sắc.

-" Tôi không bao giờ, sẽ không bao giờ tha thứ cho các người đâu" Nước mắt vẫn không ngừng rơi, khóe môi đã bị cắn đến bật máu, cậu căm hận nói rõ ràng từng câu từng chữ. Cậu lảo đảo đứng dậy, bước chân loạng choạng không đứng vững trên mặt đất, toàn thân mất thăng bằng ngã quỵ, trước lúc hôn mê, cậu chỉ nghe thấy tiếng gọi thất thanh của Chanyeol, hoàn toàn mất đi ý thức.

-" Baekhyun! Baekhyun! "....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taekook