Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu và cô là bạn thân của nhau từ năm cấp 1 .
cũng vì làm bạn lâu năm nên cậu đã nảy sinh ra tình cảm với cô nhưng không nói cho cô biết mà chỉ Đơn Phương cô đến tận bây giờ. cậu không nói ra là bởi vì sợ cô sẽ cảm thấy chán ghét mình vì một lý do chính là cậu nghèo . Cậu không có hoàn cảnh gia đình khá giả bố mẹ ở một tầng Giới Thượng Lưu như bao gia đình khác cậu và cô chơi thân cùng nhau chỉ vì một lần lúc cô còn nhỏ và không có ai chơi cùng nên cậu đã đến và chơi cùng cô từ đó đến bây giờ hai người mới có mối quan hệ thân thiết với nhau như vậy cậu cũng không nghĩ là mình sẽ nảy sinh ra một thứ tình cảm này với cô Đáng lẽ nó không nên có vì gia cảnh cậu như thế này không có quyền để yêu cô cũng vì thế mà cậu dằn vặt mình đến tận bây giờ suốt những năm qua cậu luôn cố gắng làm những điều vô bổ như đi làm nhân viên phục vụ quán cà phê để kiếm thêm tiền nhưng số tiền đó của cậu chỉ đủ để trang trải cuộc sống hàng ngày cho bà và cậu

Khi cậu còn bé bố mẹ cậu vì tai nạn mà chết nên cậu sống với bà gia cảnh Cậu lúc đầu thì bố mẹ đi làm ăn buôn bán ở xa lâu lâu mới về số tiền thì cũng gọi là kiếm được kha khá cũng đủ để gia đình trang trải sống qua ngày lúc đó gia đình cậu cũng gọi là được kha khá nhưng mà từ lúc bố mẹ cậu mất đi cậu sống với bà bà cậu thì Già cả rồi cũng không làm được nhiều việc nặng nên cũng không kiếm được nhiều tiền cho lắm từ lúc còn bé cậu đã không giống như bao đứa trẻ khác những đứa trẻ khác ở tầm tuổi của cậu thì được ăn học được ăn sung mặc sướng được bố mẹ chiều chuộng các kiểu thì cậu phải làm tất cả mọi việc mà mọi người sẽ chẳng ngờ đến nó , cậu phải đi vác đồ đạc nặng nhọc , tất cả những việc đó là của người lớn nhưng tại sao một đứa trẻ con mới bây lớn mà đã phải làm rồi vì sao ? Vì cậu chẳng có 1 ít tiền nói chi là nhiều nên phải đi làm đó là điều tất nhiên rồi , làm ở đó thì ai cũng công bằng như nhau thôi , chả ai vì thấy cậu là trẻ con mà giúp cậu cả nên cậu chỉ có thể tự mình mà gánh vác lấy nó thôi vì chả ai có thể giúp cậu mà , bà cậu thì già rồi , sức bà cũng đã già nên cũng chả làm gì được cho cậu cả . Nói là gánh vác nặng thì cậu sẽ bị lùi đi thật , vì nói áp nên vai khiến cho xương không cách nào mà phát triển để tăng chiều cao nên được , khi đó vai của chúng ta sẽ bị gù xuống , nó sẽ khiến cho chúng ta giữ nguyên một chiều cao nhất định và không thể cao lên được . Cộng với việc không có đồ ăn tốt để bồi bổ vào người khiến cậu trở nên gầy nhưng chiều cao của cậu thì vẫn cao như bình thương , thật lạ !

____________________________

Khi lên đến 10 tuổi thì cậu được cho vào một gia đình giàu có để làm thuê cho họ lấy tiền chữa bệnh cho bà của cậu , gia đình đó cũng có lòng tốt cho cậu đi học như bao đứa trẻ khác vậy nhưng 1 thời gian sau đó gia đình đó có việc xang bên Mỹ nên đã bỏ cậu lại ( phận làm người hầu không được đi theo chỉ 1 số người quan trọng sẽ được theo ) cũng hết cách cậu liền nhờ vào học bổng để học tiếp lo cho bản thân mình đã :))

Cậu được vào trường Seoul , mà nói ra thì trường này chỉ dành cho những con Nhà Quý Tộc , cậu vào trong đó cũng chỉ làm thú vui cho người ta , đánh đập, bắt nạt ,... Thân phận nghèo cậu cũng chả làm được gì cả chỉ đành nhẫn nhịn mà cho qua , nhưng duy nhấy trong đó chỉ có sooha ( bạn thân từ nhỏ ) chơi cùng cậu dù cô cũng chẳng giống mấy người kia là bao . Vì như thế nên cậu nảy sinh ra tình cảm vốn không nên có với cô :)) Bản thân mình cũng biết là sai nhưng vẫn tiếp tục nó suốt quãng thời gian 5 năm đó .

" Quay Về Hiện Tại "

Cậu bây giờ là sinh viên năm thứ 3 của Đại Học Seoul Hàn . Cũng như bao năm khác nhưng năm nay trường sẽ thay đổi . Sẽ bầu chọn ai là người giỏi nhất sẽ được lên trên đầu , cũng chả biết lực học cậu đến đâu mà chỉ đứng thứ 2 của trường , nổi tiếng là người giỏi nhất trường mà lại thua 1 tên con hiệu trưởng :)) cũng chả biết hắn có mua chuộc hay là con hiệu trưởng lên được thế cũng nên . Nhưng lại thay cậu lại chưa được nhìn thấy hắn bao giờ . Thấy họ cứ đồn tai nhau là tên này đẹp trai lắm .

Cũng như mọi ngày cậu vẫn đến trường như thường lệ nhưng hôm nay cậu cảm giác như đang có ai theo dõi mình . Nỗi sợ cũng hơi tăng lên cậu chạy thật nhanh về phía cổng trường .

" Rầm "

Cậu bị 1 lực mạnh áp sát vào tường khiến bả vai đau nhói .

" a .... đau...quá "

" đứng im nếu không muốn tôi giết cậu " hắn kề sát con dao lên cổ cậu .

Nỗi sợ vang lên khiến cậu run bần bật chỉ biết im lặng . Hắn bật cười khi nhìn thấy dáng vẻ sợ sệt của cậu .

" anh ... anh cười cái gì chứ bộ ... chưa nhìn thấy người ta sợ bao giờ hả " cậu tức giận quát lại hắn pha vào xíu vừa sợ vừa hài .

" rầm "

" chúng mày lục soát hết chỗ này cho tao xem nó ở đâu hả " 1 gã mặt mày hung tợn đi qua quát ầm ĩ lên .

Hắn nhìn thấy chúng thì quay ra bảo với cậu " diễn cho tốt vào , không thì đứng trách con dao của tôi đâm xuyên qua họng cậu "
Cậu thấy thế cũng chỉ biết gật đầu lia địa . Khi mấy gã kia đi qua hắn không nói gì trực tiếp giựt phăng chiếc áo sơ mi của cậu ra , hàng cúc áo rơi tung tóe trên đường , hắn áp môi mình vào môi cậu , nhẹ nhàng mút cánh môi bên dưới , từ từ đưa lưỡi mình vào bên trong khuấy đảo . ( viết đến đấy tôi thấy hơi khinh má :))) )

" asi , tìm thấy chưa ??? "

" em tìm thấy 1 chỗ đại ca ạ "

" chỗ nào , nói nhanh lên , mày không thấy tao đang cọc à "

" thấy 2 người hôn nhau đằng kia thôi đại ca à ..... " tên kia rụt rè chỉ về phía hắn và cậu ( chx ns mẹt nên gọi = hắn nhé )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro