Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" thấy 2 người hôn nhau đằng kia thôi đại ca à ..... " tên kia rụt rè chỉ về phía hắn và cậu ( chx ns mẹt nên gọi = hắn nhé )

______________________________________

" đi ra đấy xem thử xem có thấy thằng chó đó không " bọn chúng tiến lại gần chỗ hắn và cậu . Khi bọn họ đi đến đó thì đều tỏ ra ánh mắt khinh bỉ , nhất là tên cầm đầu kia .

" đúng là ghê tởm mấy bọn đồng tính này mà chúng mày ạ " cả đám kia thấy thế cũng hùa theo hắn mà cười nhốn nháo lên .

* vậy cái hôm mày chơi chết mẹ 1 thằng con zai trong khách sạn thì sao hả , giờ khinh tởm cái đéo gì ở đây hả * hắn thầm nghĩ mà chửi liên tục vào bọn chúng.

" thôi chỗ này không có nó đâu , đi ra chỗ khác tìm đi "

Dứt lời bọn chúng chạy toán loạn đi hết , giờ trên con đường chỉ còn hắn và cậu ở lại . Hắn dứt môi mình khỏi môi cậu kéo theo sợi chỉ bạc ( thật ra ns màu trắg ms đúg hay s á , chứ t cũg k rõ :)) )  cậu thấy 1 màn như vậy thì không khỏi đỏ mặt .

" cầm lấy áo của tôi mà mặc vào , áo cậu bị tôi xé rách toang ra rồi còn gì " hắn cầm chiếc áo đồng phục khác rồi đưa xang cho cậu.

" còn không phải là tại anh sao hả , đúng là cái đồ vô sỉ ! Hứ " hắn thấy vậy thì nhếch miệng cười nhẹ .

" cậu còn không thay mau đừng trách sao tôi thấy cậu ngon quá thịt luôn cậu ngay tại đây bây giờ " nói xong hắn nhận ra sắc mặt cậu tái mét , chân tay cuống cuồng lên mà chạy đi thay áo .

" 5' sau "

Cậu từ nhà wc bước ra với gương mặt nhăn nhó , chiếc áo hình như quá to với thân hình của cậu :)) phần cổ bị lộ ra gần hết xương quai xanh , áo che hết nửa phần đùi , mà nhìn như áo xuyên thấu bên trong không vậy.

" sao anh lại có áo của trường tôi vậy:))? "

" tôi ở trường cậu không có đồng phục cậu nghĩ tôi thỏa thân khi đi học à ??? ..... hay ... cậu thấy tôi nhìn ngon zai định cướp luôn tôi về đến cả áo đồng phục còn định cướp để ngửi mùi à"

" hứ ! Ảo tưởng "

" reng reng "

" chết con mẹ muộn học rồi " cậu liền kéo tay hắn chạy thật nhanh vào cổng trường .

" phù cuối cùng cũng vào kịp "

" tôi không ngờ 1 người chân ngắn như cậu mà chạy cũng nhanh phết đấy " hắn cười mỉa mai nhìn cậu . Cậu thấy một màn như vậy thì không khỏi tức giận  , vội lên tiếng quát lại hắn .

" ai là đồ lùn hả Cái tên kia ,  anh thấy tôi như vậy không phải là cao lắm rồi hả ! Còn cái tên cao nghều như anh đi có khi đập đầu chết con bà anh luôn chứ đừng ở đó mà nói " nghe cậu nói xong hắn trầm lặng một hồi rồi cũng lên tiếng đáp

 
" bà tôi.... mất rồi ... " hắn nói trong sự buồn bã với cậu

Nghe hắn nói như vậy cậu cũng biết là mình đã nói quá lời với hắn . Vội vàng tiến đến chỗ hắn mà an ủi ( thật ra là dỗ anh người yêu chứ an ủi j ở đây :)) ) 

" ờm ... tôi xin lỗi .. vì chuyện vừa nãy , tôi không biết ... là .. bà anh như vậy ... tôi ... tôi .... "

" không sao ! Dù chuyện này cũng nhỏ tôi cũng không để ý gì tới cả đâu , cậu yên tâm đi ! "

" mà từ vừa nãy tôi vẫn chưa biết tên của anh đó ... anh tên là gì vậy ? "

" vậy cậu tên là gì ? "

" Jeon JungKook... "

" thịch " tim hắn chợt nhói lên 1 đợt , cái tên này nghe quen quen ... chẳng phải là người đó sao ...

" tôi tên Kim TaeHyung .... tôi muốn hỏi cậu 1 số chuyện cần thiết .. " ( bâyh bt tên là a kim r au sẽ gọi = a nhé )

" ừm anh nói đi ... tôi đang rất mong chờ đó nha "

" Hồi bé cậu đừng làm người hầu cho nhà ai chưa ? "

" Hình như là có rồi á ! Nhưng về sau nhà đó đi xang Mỹ rồi á nên tôi không thể theo được á "

" ở đó cậu  có thân thiết với ai không ? "

" Có ! Là cậu chủ Kim , cậu ấy tốt với tôi lắm nhưng tôi không nhớ rõ tên chỉ biết gọi là " taetae " thôi "

" vậy cậu có biết...... cậu chủ Kim mà cậu yêu quý đang ở sát ngay gần cậu không hả " anh ghé sát tai cậu rồi nói

Wtf , cậu đang hoang mang vẫn chưa hiểu cái quái gì đang xảy ra với mình .

" thôi được rồi ! Cũng chả nhiều lời với cậu làm gì , mục đích của tôi về đây là tìm cậu , lúc đó cậu đã hứa làm giúp việc cho nhà tôi cả đời rồi nên bây giờ cậu hãy thực hiện lời hứa đó đi , cậu phải về với tôi "

__________________________________________________

" do đây là truyện ngắn nên au sẽ viết ngắn thôi nha mn , vt nhiều ns ố dề quá "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro