chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                                   
                                         
Seoul, ngày  tháng 6 năm 2015.

                     

"Jeon Jungkook, Giám đốc Lee muốn gặp cậu", Jeon Jungkook đang tập trung tính toán thì bị giọng nói ôn nhu làm giật mình.

                     

Trẻ tuổi, vẻ ngoài khôi ngô, lịch thiệp, Park Jimin chính là Trưởng phòng kế toán của ngân hàng AC Bank và cũng là sếp của cậu.

                     

"Ư... Sếp bảo gì ạ?", cậu thật sự quá tập trung nên căn bản không nghe thấy Park Jimin vừa nói gì.

                     

"Tôi nói là Giám đốc Lee muốn gặp cậu!", hắn vừa nhấn mạnh vừa chậm rãi thuật lại.

                     

"A, Giám đốc Lee cho gọi tôi là có vấn đề gì a?", Jeon Jungkook thật sự đang đau đầu vì các khoản thu chi tài chính quý này... Hỏng rồi, hỏng rồi, sáng nay đi làm suýt bị xe tông, bây giờ thì lại là cấp trên cho gọi... A, không phải là Giám đốc Lee đã phát hiện ra sai sót của mình rồi chứ? Ôi, hôm nay đúng thật đen đủi!

                     

"Cậu có hay không cần tôi đi hỏi lại Giám đốc Lee?", nhìn Jeon Jungkook đang có chút biểu tình lo lắng, Park Jimin không khỏi muốn cười.

                     

"A, không, không cần. Tôi đi ngay đây ạ!", Jeon Jungkook khua tay, trấn tỉnh, rời khỏi bàn làm việc, để lại phía sau một người cũng đang có chút biểu tình không vui.

                     

...

                     

"Giám đốc Lee, là tôi Jeon Jungkook!", cậu vừa gõ cửa vừa nho nhã lên tiếng.

                     

"Cậu vào đi!", Giám đốc Lee là một người khá thận trọng trong công việc. Chắc rồi! Người được ngồi vào chiếc ghế Giám đốc này chắc chắn không thể qua loa.

                     

AC Bank là một ngân hàng tư nhân rất có tiếng ở Seoul, nói không quá các nhân vật lớn đều tin tưởng gửi tiền ở đây, kể cả các công ty lớn nhỏ cũng đều chọn AC Bank để gửi tiền hoặc vay vốn kinh doanh. Hơn nữa, AC Bank còn thuộc Tập đoàn kinh tế TK, một trong những Tập đoàn có tầm ảnh hưởng lớn nhất cả nước. Một khi được làm việc dưới trướng Tập đoàn này, nguy cơ thất nghiệp chính là 0%. Vì vậy, để trở thành một nhân viên kế toán nhỏ nhoi của AC Bank, Jeon Jungkook cũng đã phải chiến đấu đến trầy da tróc vẩy. Đương nhiên, ở AC Bank chỉ cần năng lực làm việc chứ không cần đến mối quan hệ và điều đó đã luôn khiến cậu lấy làm tự hào.

                     

"Cậu ngồi đi. Hôm nay tôi gọi cậu đến chính là muốn chuyển cậu sang bộ phận tư vấn viên. Cậu sẽ trực tiếp tư vấn cũng như thanh lý yêu cầu của khách hàng!", Lee WooJi ôn tồn nói.

                     

Xong rồi, xong rồi, vậy là Giám đốc Lee đã phát hiện ra sai sót của mình!!

                     

Jeon Jungkook lòng đầy cảm thán, ngay lập tức giải thích với cấp trên.

                     

"Thưa Giám đốc Lee... tôi... tôi biết... danh sách thu chi quý này có chút sai sót... nhưng tôi sẽ sửa chữa... Xin ngài...", cậu ngập ngừng nói nhưng chưa nói xong thì đã bị Lee WooJi cướp lời.

                     

"A ha, vậy thì tôi càng thấy quyết định này là rất chính xác", Lee WooJi tựa hồ gật đầu, điểm ý hài lòng.

                     

"Ơ... chuyên môn của tôi là kế toán, bây giờ trực tiếp tư vấn khách hàng thì có chút... không hợp lý...", biểu tình lo lắng, tuy cậu chỉ mới vào làm hơn một năm, nhưng sai phạm có thể nói là không có... Chỉ là lần này có chút thiếu sót đã bị chỉnh nghiêm như vậy, quả thật quá sức tưởng tượng.

                                 

             
                   

"Nhưng như vậy còn tốt hơn là thất nghiệp... nhỉ?", Lee WooJi vẻ mặt không đổi, nhìn thẳng Jeon Jungkook mà đáp.

Đây là đe dọa chứ còn gì nữa? Chỉ là sai vài con số, có hay không cần chỉnh gắt như vậy?

"A. Được! Được!... Mặc dù chuyên môn của tôi là kế toán nhưng tôi cũng đã được đào tạo qua giao tiếp khách hàng. Thật không vấn đề. Không vấn đề!", chỉ vừa nghe đến hai chữ "Thất nghiệp" thì bao nhiêu giảo hoạt, mồm mép cậu tuông ra hết. Cậu bây giờ chính là không thể rời khỏi AC Bank.

"Right! Bây giờ cậu nhanh chóng thu dọn, ngày mai bắt đầu... Cậu có thể về!", Jeon Jungkook sau khi triệt để vần đề, liền hướng mắt vào laptop tiếp tục công việc, chẳng buồn nhìn vẻ mặt nhăn nhó khó coi của Jeon Jungkook.

"... Vâng! Tôi xin phép!", Jeon Jungkook cúi đầu rời đi, bước chân nhẹ nhàng tỉ lệ nghịch với tâm trạng lúc này.

...

"CÁI GÌ? Cậu bị chuyển bộ phận á? Thật điên rồ. Cậu rõ ràng là có thực lực", Mingyu là đồng nghiệp thân thiết nhất của Jeon Jungkook, y vừa nghe Jeon Jungkook nói xong liền không tin được mà lớn giọng.

"Uầy, tôi cũng không ngờ mình lại bị chỉnh đến như vậy...", Jeon Jungkook chỉ còn biết lắc đầu thở ra, tự mình oán trách.

Mingyu im lặng một lúc rồi đánh sang chuyện khác, đưa tay vỗ vỗ vai Jungkook an ủi: "Hm... Thôi... Chuyển cũng chuyển rồi, cậu đừng nghĩ nhiều. Tối nay tôi cùng cậu đi uống rượu!".

"Ok. Tối nay uống rượu!", cậu cũng không muốn nghĩ ngợi đến nữa, dù gì chuyển bộ phận cũng còn khá hơn là bị sa thải. Đã thế cậu đành lấy lại tâm trạng vui vẻ, đồng ý với Mingyu.

Cả hai vô tư trò chuyện với nhau nhưng nào có biết ở phía sau cũng có một người đang chú tâm lắng nghe cuộc đối thoại vừa rồi. Vâng, đó không ai khác mà chính là Park Jimin, hắn dãn thính nghe được Jeon Jungkook phải chuyển bộ phận cũng lấy làm không vui, nhưng trong thâm sâu suy đoán hắn biết được việc cậu chuyển sang làm tư vấn viên không phải việc đơn thuần.

Hắn vốn dĩ có tâm ý với cậu từ lâu, nay lại xảy ra sự việc này, thật khiến hắn có chút rối ren. Ngày thường đã cố gắng tạo cho Jeon Jungkook cảm giác hắn ôn nhu, lịch thiệp, vậy mà hiện tại chưa tiến gần đến cậu được bước nào thì giờ lại càng xa. Hắn cơ hồ nhận ra, tối nay chính là một cơ hội để bày tỏ.

"Này Mingyu, tối nay rảnh hay không đi uống rượu cùng tôi?", hắn giả vờ như không nghe thấy gì, vô tư mời Mingyu một tiếng.

Nghe thấy Trưởng phòng lần đầu tiên mời mọc, Mingyu liền đứng dậy chỉnh chỉnh quần áo, lắp láp đáp: "Vâng... Trưởng phòng... Tôi lúc nào cũng rảnh... nhưng trùng hợp tối nay tôi và Jeon Jungkook...", y chưa nói hết câu thì đã bị Park Jimin cắt lời.

"A, quả thật trùng hợp. Thế này đi, tối nay tôi mời hai cậu. Hôm nay thật có tâm trạng!", hắn không để cho Mingyu hay Jeon Jungkook từ chối, liền tự mình quyết định.

Trưởng phòng đã có nhã ý thì Jungkook và Mingyu cũng không có cách nào từ chối. Huống hồ, Park Jimin lại là sếp, không phải lúc nào cũng có dịp cùng sếp ở chung một chỗ, về khoản này cũng có thể lấy làm vinh hạnh.


*Tui không có ý cho Jimin làm nhân vật phụ đâu,tại tui bí tên rồi
Mong mọi người thứ lỗi*

           

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro