chap3(3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đừng nghĩ ai cũng biến thái như anh!", cậu tức tối bật dậy, nói.

Má nó, còn định nói lời gì đó tốt đẹp an ủi hắn một chút, đúng là đến con chó cũng không bằng mà!

Hắn nhíu mày: "Vẫn còn sức lực? Xem ra tôi chưa phục vụ em chu toàn", nói xong hắn liền lật sấp người cậu lại, hai tay bị nắm chặt trên đỉnh đầu, trùng khớp với chổ dây trói làm bị thương nên càng đau đớn hơn.

Một đợt tấn công mới lại bắt đầu...

Taehyung áp người cậu xuống giường mềm, hạ thân nâng lên lộ rõ mồn một làn da mềm mịn, trắng nõn, còn in dấu đỏ đỏ khi nãy hắn đánh. Hai cánh mông dang ra hai phía để lộ cúc huyệt ở giữa sưng tấy. Hắn vươn lưỡi ra liếm một cái, cậu rùng mình kêu lên: "Ưm~~"

"AA.. aaaa... ", tiếng hét lớn chói tai dần biến thành tiếng rên nhỏ nhẹ... Vật phía sau đột nhiên mạnh mẽ đẩy vào tận gốc, tiểu huyệt lần nữa mút chặt co rút, khiến hắn thở gấp hừ một tiếng.

"Đừng... Đừng di chuyển... Ưm...", cơ hồ cơ thể cậu đau đớn như bị cắt làm đôi. Lời nói của cậu tựa hư vô. Không hề có sự báo trước, hắn rút cự vật ra rồi một lần nữa cắm vào thật sâu, hậu huyệt bị ma sát đau thắt đến ngọt ngào.

Hắn nắm lấy tóc cậu giật ngược về sau, gằn giọng nói: "Nhớ kỹ tôi là người đàn ông của em. Dưới thân tôi không được nhắc đến ai khác... kể cả chó!".

Cảm giác đau nhức truyền đến tận não, cậu choáng váng nghe từng câu chữ của hắn mà không khỏi ớn lạnh... Kim Taehyung hắn căn bản điên rồi!

Mặc kệ cơ thể đau nhức của cậu, hắn cả người một tầng mồ hôi điên cuồng tiết dục, mãnh liệt đâm vào tận ngọn rồi rút ra, sau đó lại thô bạo sáp vào, lực ngày một tăng.

Trái ngược với hắn, Jeon Jungkook  lại vô cùng thống khổ, thắt lưng đau rã rời, hai chân vô lực sắp ngã xuống lại bị hắn ghì chặt mà luật động nơi mật huyệt. Toàn thân cậu chi chít vết hôn ngân từ hắn, những vết cắn lớn nhỏ ứ cả máu đầy đặn ở xương quai xanh.

Tiếng rên rỉ vì đau đớn đan xen tư vị nhục dục, khiến cậu không còn sức chống cự cả tâm lẫn thân. Một lần nữa để mặc cho Taehyung điên cuồng trừu sáp.

"Hừ~", cự vật to lớn của hắn lần cuối sáp vào nơi sâu nhất mà xuất ra, Jungkook cắn răng chịu đựng nỗi nhục nhã thường trực.

Sắc mặt trắng bệch, hai chân vô lực buông xuôi, cậu giương mắt oán hận nhìn hắn, nhìn dục vọng của hắn rút ra cùng theo đó cũng tuôn ra vài dòng bạch dịch trộn lẫn chút máu đỏ nhàn nhạt, đọng lại ở cửa huyệt đã sưng tấy, đỏ ngầu.

Kim Taehyung, anh con mẹ nó là một tên thần kinh. Kim Tổng thông minh, sáng suốt hơn người cái gì? Lão đại lạnh lùng, lãnh khốc cái gì? Tôi khinh... Anh chỉ là con thú đội lốt người... Tôi vạn lần bất phục... Taehyung... chết đi...

Lừa đảo, giam cầm, dụ hoặc, cường bạo,... đó chính là hoàn cảnh của Jeon Jungkook  trong hai năm nay.

Nếu có thể chết thì tốt quá... Chỉ là bây giờ chuyện sinh tử của cậu, à không, chuyện sinh tử của toàn Thành phố  đều nằm trong tay Taehyung. Hắn là thần!

Bao nhiêu căm phẫn, chửi rủa chỉ có thể thực hiện trong tâm. Bởi vì với cậu bây giờ, ngay cả thở cũng là một vấn đề...

Thân thể đau nhức tột độ, cậu cơ hồ ngất đi. Trong tiềm thức mơ ảo, có người nhẹ nhàng đặt cậu vào làn nước ấm áp, cọ rửa nơi hạ thân dơ bẩn...

Taehyung, anh đừng hòng dụ hoặc được tôi. Đời này gặp phải anh đúng là như đạp phải phân bò, chỉ là bây giờ tôi rất mệt, rất muồn nghỉ ngơi, đợi khi tôi khoẻ khoắn lại cùng anh chơi nốt trò chơi chó má này!

_____________________________
Mn thi ổn không
Chứ tui hơi tạch:)))
Tui viết còn nhiều thiếu sót,mn cứ ib tui.Để tui sữa chữa lại mọi vấn đề

Ủng hộ tui nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro