Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vị bác sĩ đứng ở cửa nhìn chàng trai bên cửa sổ trong buổi chiều tà, nghe giọng cô y tá, anh xoay người lại dứt khoát bước ra ngoài, tiếp đó anh nói:

- Chỉ những bệnh án về bênh nhân này thôi thì chưa đủ, tôi cần có những thông tin cụ thể hơn về tình trạng từ ngày mới vào từ các bác sĩ chăm sóc cậu ấy trong thời gian qua. Từ giờ tôi là bác sĩ chính của bệnh nhân này nên mọi thay đổi cô hãy báo luôn với tôi mà không cần phảo thông báo qua người khác nữa đâu, kể cả ông Sang, cô hiểu ý tôi chứ?

- Dạ? À... dạ vâng! Vậy kể cả Viện trưởng cũng....

Cô chưa nói hết câu thì vị bác sĩ trẻ này đang đi rồi quay sang nhìn cô với tia nhìn sắc lạnh khiến lời cô định nói ra đành ngậm lại.

Trời! Sao không ai nói với cô là vị bác sĩ này rất khủng bố chứ không phải là rất hiền hòa và vui tính như trong lời đồn chứ, chỉ nhìn người khác thôi mà cái ý cảnh cáo hiển rõ mồn một, sợ khiếp hồn! Cô vô thức đi lùi lại đằng sau và âm thầm đưa tay vuốt ngực.

Vị bác sĩ tiếp lời:

- Chấn thương ở đùi bệnh nhân hiện tại vẫn chưa thể nói là hồi phục tốt nên dù bênh nhân hiện có thích ngắm hoàng hôn hay gì đi nữa thì cô hãy dùng mọi biện pháp để bênh nhân không đứng nhiều.

- Chúng em ngày trước cũng thử rất nhiều biện pháp rồi ạ, nhưng đều không thành công vì cậu hấy rất không hợp tác...

Lại một cái nhìn đầy ý tứ cảnh cáo từ phía vị bác sĩ trẻ.

- Dạ, em biết rồi ạ. Em sẽ báo với bác sĩ tình hình cậu ấy sau, hiện giờ em đi xem bệnh nhân thế nào ạ.

Vị bác sĩ gật đầu, đi vào phòng của mình.

Cô thấy mình tổn thọ thêm mấy năm vì sợ rồi, không thể nói nhiều thêm một câu sao? Dù đẹp trai và có khí chất thật nhưng đẹp kiểu này thì cô chỉ có thể nhìn ngắm thôi chứ một chút tơ tưởng cô cũng không dám luôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro