Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc này ở ngoài cửa phòng cậu TaeHyung đã đứng đấy từ bao giờ rồi , anh cũng đã nghe được cuộc nói chuyện giữa cậu và Jin . Tuy anh không biết Jin nói gì nhưng trong cuộc hội thoại anh nghe có nhắc đến anh và còn gọi tên anh kiểu thân thiết như vậy , anh rất thắc mắc rốt cuộc mối quan hệ của anh và cậu là gì . Toan gõ cửa để hỏi cậu cho ra lẽ thì anh lại nghe từng tiếng nấc của người trong phòng .
"Là khóc sao ? Ở nhà anh khiến cậu khó chịu , ấm ức đến vậy sao ? Nhưng anh đâu có làm gì ? "
Mọi thắc mắc cứ liên tục hiện ra trong suy nghĩ của anh .
Đứng suy nghĩ một lúc anh quyết định đi về phòng mình .

Sáng hôm sau , anh dậy rồi vệ sinh cá nhân xong xuống phòng thấy người giúp việc đang dọn bữa sáng ,  anh ngồi xuống bàn ăn rồi hỏi .

- Jungkook cậu ấy chưa dậy sao hả chị ?

- Dạ thưa cậu chủ từ lúc nãy đến giờ tôi vẫn chưa thấy cậu ấy ạ .

Người giúp việc trả lời rồi nhận được cái gật đầu từ anh .
Thời gian anh ăn sáng cũng mất tầm 15' nhưng hôm nay anh cố ý ăn lâu hơn một chút nhằm chờ cậu .

- Đã muộn như thế này rồi mà em chưa đi làm sao ? Yura hỏi

-  Bây giờ em đi , nhưng mà hình như Jungkook cậu ấy vẫn chưa ngủ dậy .

- Bình thường cậu ta thường đi học sớm cho nên chị nghĩ cậu ta đi rồi .

- Nhưng ....

- Tại sao em lại để ý cậu ta quá vậy ? Em đừng quên mình đã có JiMin bên cạnh rồi đấy .

Nghe cô ta nói xong anh không trả lời bèn đứng dậy cầm túi đồ rồi bỏ đi . Ở trong nhà YuRa mặt hằn lên vẻ tức giận .

- Jeon Jungkook cả đời này cậu cũng đừng mơ mà tôi cho cậu được hạnh phúc .

Tự nói nhỏ với bản thân mình xong cô ta nhếch mép rồi bỏ lên phòng .

Jungkook đã dọn đồ đạc và rời khỏi nhà TaeHyung từ trước khi người giúp việc đến .  Cậu hiện tại làm gì có nơi nào để đi . Người thân cũng đâu có , người duy nhất cậu có thể nương tựa lúc này là JHope , nhà JHope cũng gọi là khá giả nên từ khi học đại học cậu đã chuyển ra ở riêng rồi .
Sáng nay khi thấy Jungkook đến nhà mình với khuôn mặt nhợt nhạt mệt mỏi , ngoài ra đôi mắt đẹp ngày nào bây giờ sưng húp lên trông đáng thương vô cùng . Vội ôm JK vào lòng rồi tay xoa xoa lưng cậu an ủi .

- Được rồi đừng buồn nữa bạn của tôi ơi , từ nay cậu cứ ở đây với mình , mình sẽ chăm sóc và bảo vệ cho cậu nhé . Sóng gió này mình sẽ cùng cậu vượt qua .

- Cảm ơn cậu nhiều nhé Hopie . Bây giờ mình chỉ còn cậu và anh hai thôi , nêu mất đi hai người nữa chắc mình chết mất .

JHope nghe cậu nói vậy buông cậu ra rồi lau nước mắt cho cậu rồi nói .

- Suỵt . Đừng nói bậy . mình vẫn sẽ ở đây , bên cạnh cậu mãi mãi .

- Mình tin cậu . Hopie à ! Hôm nay mình không muốn đến trường nên cậu xin cô cho mình nghỉ hôm nay nha .

- Được rồi mình đi học đây , sữa mình đã pha sẵn trên bàn đấy cậu uống đi rồi lên phòng nghỉ ngơi nhé .

- Được rồi tạm biệt

- Bye bye chiều gặp lại cậu .

-------

Chiều nay TaeHyung đến trường đón Jimin thì thấy JHope đi có một mình , anh nhận ra vì anh đã từng thấy JHope đi chung với Jungkook rồi , nhưng sao cậu lại đi có một mình thôi nhỉ . Đang suy nghĩ thì Jimin chạy đến gọi anh .

- Tae à ! Anh nghĩ gì thế ?

- Đâu có đâu . Lên xe đi anh chở em đi ăn kem có được không ?

- Em xin lỗi nha  , thật ra lúc nãy có người thân ( SG )  gọi em bảo em phải về nhà sớm có việc cho nên .....

Thấy Jimin đưa ánh mắt lúng túng nhìn anh nên anh phì cười xoa đầu cậu

- Không sao đâu , vậy anh đưa em về .

- Vâng .

Ở bên kia ở khoảng cách khá xa nên không nghe được gì , tuy vậy Jhope vẫn thấy được cảnh hai người nọ tình tứ với nhau liền không nhịn được mà hầm hậm dậm mạnh chân vừa đi vừa lẩm bẩm .

- Đồ xấu xa nhà anh . Jungkookie đáng thương của tôi thì đang đau khổ ở nhà như thế còn anh lại ở đây âu âu yếm yếm với người khác . Anh là cái đồ...đồ  Hừmmmm mất trí nhớ .

Cậu đi về trước ánh mắt kì lạ của mọi người xung quanh , và cậu cũng đâu biết rằng mọi lời nói của cậu vô tình lọt vào tai Min Hee , một người rất ghét Jungkook . Cô ta mỉm cười nói

- Có trò vui rồi đây .

Trước đây khi TaeHyung đang còn đi học Min Hee rất thích anh , nhưng khi biết anh có người yêu là Jungkook thì cô rất ghét cậu , từ đó cô luôn tìm cách kiếm chuyện rồi gây chuyện đánh cậu nhưng cậu luôn tự anh bảo vệ . Điều đó càng làm cô ghét và ghen tị với cậu hơn .

--------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro