_Chap12_Nụ hôn bất ngờ!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi tất cả mọi người đã ngủ hết, JungKook rón rén đi thật nhẹ để không đánh thức mọi người dậy(Au: Anh đi đâu vậy?-Kook: nhỏ nhỏ thôi thằng kia-Au: chứ em nói lớn ư?-Kook: suỵt!!!) rồi ra bờ suối cạnh đó ngồi dựa vào gốc cây ngắm trời đêm. Màn đem phủ xuống cảnh vật xung quanh, bao trùm cả khu rừng tiếng côn trùng râm rang kêu, trong cậu thật nhỏ bé và cô độc, nhặt mấy hong đá bên cạnh bờ suối, tiếng suối chảy róc rách ném những viên đá nhỏ nhặt dược xuông suối. Cũng giống như cậu ở một nơi lạ, không ngủ được dậy và đi ra suối ngồi. Ra đến nơi Taehyung ngẩn người khi thấy JungKook đang vui đùa với mất con đom đóm trong đêm lặng lẻ, ánh trăng tròn tỏa xuống rọi lên khuôn mặt điển trai thêm sáng ngờ, tiếng cười khẽ êm dịu xua đi tiếng côn trùng cùng đêm tối tĩnh mịch, JungKook bây giờ như một thiên thần ham chơi trống xuống hạ giới. Bước chân chậm rãi, lặng lẽ hắn bước tới gần cậu.

Cảm nhận được có người đang nhìn mình bằng ánh mắt nóng rực, JungKook liền quay đầu theo quán tính.

-"Aaaaaaa...."

Vì sự xuất hiện đột ngột của Taehyung làm cậu giật mình lùi về phía sau. Ai ngờ lúc lùi vấp phải hòn đá chắn đằng sau làm cậu bật ngược trở lại, hắn cũng trở tay không kịp kết quả bị cậu ngã nằm đè lên người. Mặt chạm mặt..... Mắt chạm mắt....... Mũi chạm mũi.... Môi chạm môi..... Thời gian như ngừng lại... Hai người bât giờ đang trong tình trạng đơ cảm xúc, không nhút nhít động đậy, máy chỉ biết mở to nhìn nhau...5p trôi qua... Chỉ nghe màn đêm hoà quyện cùng ánh trăng lung linh. Nhân vật chính chìm trong sự tĩnh mịch đáng sợ. JungKook giờ mới bình tĩnh, tim dập liên hồi, mặt nóng ran luống cuốn tay chân từ trên người Taehyung ngồi dậy. Miệng lắp bắp-"Tôi và anh.... Tôi... Tôi không cố ý ngã vào anh. ..... Càng không cố ý.... Ai bảo trời tối anh ra đây làm gì, còn đứng sau lưng tôi như bóng ma chứ?"

Từ 'Hôn Anh' cậu bị mắt ở cỗ họng không thể thốt ra được, tình huống vừa rồi xảy ra qua đột ngột, bất ngờ nên trong lòng cậu hỗn loạn. Thẹn qua hoá giận quay qua ngắt thái độ mắng hắn che dấu sự ngượng ngùng. JungKook không ngờ mình bị mất nụ hôn đầu đời trong tình huống này. Nụ hôn đầu cậu cứ nghỉ sẽ đanh cho một cô gái mà cậu thật sự yêu thương trong tương lai vậy mà giờ lại tặng miễn phí cho người mà cậu không ưa.

-"Kim Taehyung, tôi hận anh... Nụ hôn đầu của tôi, thế thì còn gì nữa đây, dập dầu vào đâu mất trí nhớ đi!"

Hắn vẫn bình thường, lanh lùng, Thông e minh, là thế, nhưng đối mặt với chuyện này thì số IQ bị tụt xuống số âm bằng trị số tình cảm. Mặt đỏ không kém là mấy, từ từ ngồi dậy phủi sạch quần áo lấy lại bộ mặt lạnh lùng nhìn cậu không nói thêm gì.

-"Anh đừng nhìn tôi như vậy, lỗi không phải đi tôi là do hòn đá dưới chân tôi nè! Có trách anh trách nó đi "(Au: Sao anh lai nó như thế với Anh đường chứ T-T)

Nói xong bỏ mặt hắn ở đó chạy vào trong. Taehyung muốn nói gì đó như g lại thôi, sờ lên môi mình còn dư chút vị hôn hắn bất giác nở nụ cười hím hôi. Đem đó cả hai luôn sờ vào môi mình, mất ngủ cả đêm!

---------

Sáng hôm sau, mọi người thức dậy với tinh thần vui vẻ phấn trấn, riêng JungKook một đêm không ngủ được uể oải, mắt đã biến thành gấu trúc, còn hắn vẫn vẻ mặt lạnh lùng khó gần đó.

Hôm nay mọi người quyết đinh đi biển bên cạnh biệt thự nhà Taehyung quậy phá. Ngồi xe 2h đồng hồ để đến biệt thự nhà hắn đói với JungKook là một cực hình. Cậu được sắp xếp ngồi chung với hắn không dám nhút nhít, miệng thì im thinh thít chứ không nhoi như thương ngày làm nội người một phen ngạc nhiên.

Hoseok thấy như thế thì quay đầu ra phía sau ghế vươn tay sờ vào đầu cậu ân cần hỏi han-"JungKook em thấy mệt ở đau sao?"

-"Nae~Em không sao!"

Cậu cười gương miệng nói đôi mà không chớp mắt.

Thấy cậu không sao Hoseok không hỏi nữa, vuốt máy tóc rối của cậu mỉm cười nói-"Thế thì nghỉ ngơi một tia đi, đang phải gần 2h chúng ta mới tới nơi"

-"Nae~"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro