_Chap28_

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đi học trên hành lang lững thững một mình, mặt cuối gằm xuống đất, JungKook đang suy nghĩ chiều nay nên bảo hắn đi chơi bù đấp tình cảm để mau lấy lại sợi dây chuyền. Hai tháng làm sao trong vòng hai tháng mà hắn lại yêu cậu đây!? Ai chứ tảng đá lạnh kia thì hơi khó.

Nản thật!

Hay là chiều nay làm một cái gì đó hoành tráng, khiến cho hắn bất ngờ. Biết đâu Taehuyng vui rồi sẽ trả lại dây chuyền cho cậu.(Au: Suy nghĩ đơn giản dữ!)

Không chần chừ cậu liền lấy chiếc điện thoại iPhone 6 ra nhắn tin cho hắn.

"Chiều nay hẹn anh ở chổ cũ!"=> Send

-"Á...!"

-"A... Xin lỗi, xin lỗi cậu không sao chứ!?"

JungKook đi không nhìn đường, kết quả va phải một cô bạn đang đi về phía mình làm cô bạn ngả lăn ra đất. Cậu cuống quyết dỡ cô bạn dậy, miệng rối rít xin lỗi.

Phủi bụi quần áo cô bạn lắc đầu ngỏ ý bảo mình không sao.

Có vẻ không yên tâm cho lắm cậu trách mình không cẩn thận, kiểm tra một lượt xác định cô bạn không sao cậu thở phào nhẹ nhõm.

-"À... Cậu có phải JungKook không!?"

Cô bạn nhìn cậu e dè hỏi.

-"Ừ! Đúng rồi! Cậu có chuyện gì sao!?"

Hơi bất ngờ vì cô bạn biết tên mình nhưng cũng dẹp hết suy nghĩ hỏi lại, chắc cô bạn có chuyện cũng nên.

Rút trong túi ra một mãnh giấy. Cô bạn mĩm cười nhìn cậu nói-"Có người nhờ tớ đưa cho cậu mảnh giấy này!"

-"Viết gì thế cậu!?"

Lắc đầu không biết rồi cô bạn bỏ đi. Nhìn cái bóng xa dần, mở lá thư viết ra ta nhìn mấy dòng chữ kia, nhếch mép... Hừ cô đã có lòng tôi đây xin cấp rượu thịt để cho bữa tiệc thêm vui.(au: Ặc... Đi nhậu hả JungKook!?-Kook: hay hơn cả nhậu nữa!)

Ra chơi đúng 15h cậu rời khỏi bàn đi ta sau trường.

-"JungKook! Bọn mình xuống căn tin đi!?"

YoonGi thu dọn sách vở trên bàn, cho vào ngăn tủ rồi nhìn cậu nói.

Áy nái nhìn YoonGi xin lỗi, hiện tại cậu đang có cuộc hẹn với đám người kia, không thể đi cùng cậu ấy được. Với lại cậu không muốn luyên lụy đến YoonGi.

-"Xin lỗi cậu! Mau tớ mời cậu ăn nhé, bây giờ tớ có hẹn với bạn ở sau trường rồi!"

Thấy ánh mắt cậu áy nái YoonGi cũng thôi, nhưng vẫn đưa ra đề nghị-"Hay tớ đi với cậu nhé!?"

-"Hì.. Không được! Thôi tớ đi đây!"

Không để YoonGi nói câu nào cậu chạy biến mất dạng.

--------

Ồ gì thế này!?

Mafia tụ họp à, sao đông vậy!?

-"Chậc chậc... Cô phô trương thế lực à!?"

Nhìn đám người phía trước cậu chậc miệng cảm thán. Cô ta chắc đưa đàn em đi phô trương thế lực!

Trước mặt cậu là một đồi quân trai gái đều có hết, tay cầm vũ khí nhìn cậu với ánh mắt thách thức, khinh bỉ, ghen ghét, cậu nhớ là không có đắt tội với mất người này.

Mát cũng không đúng, lần trước cậu có đánh một bà chị bà đó tên Hyin nên cô ta ghi hận, nhưng cô là người gây sự trước.. Giờ lại gọi đanf em ra đây.

Đúng là kẻ thù dai!!

-"Mày đúng hẹn phết cong giám đi một mình nữa chứ"

Hyin ngồi xuống cái ghế đàn em đưa cho ngồi xuống chân bắt chéo để lộ chân thon dài, tay vân vê mấy sợi tóc uốn oăn màu đỏ, nhung cậu Hyin nở nụ cười khinh bỉ, tưởng gọi cậu ra đây mất công lắm, ai ngờ cậu ra đây nộp mạng nhanh dữ.

-"Ha ha thằng ranh, mày cũng gớm lắm, giám ra đây một mình à!?"

-"Tôi cũng chỉ ra đây theo đúng lời hẹn thôi, đâu nhưng mấy người kéo cả bầy chuột cống đến đây chơi trội!"

Mặt Hyin biến sắc mắt trợn lên nhìn cậu. Mấy tên đàn em thấy cô ta như vậy thì tay chân bắt đầu ngứa ngáy khó chịu, nhung nó với ánh mắt căm thù.

-"Chị hai, xử nó luôn đi!?"

-"Bọn bay, cho thằng nhóc này biết một bài học kho động vào Hyin này!" Nghiêng đầu cô ta ra lệnh

Bọn đàn em một tên, hai tên... Bắt đầu xong lên đánh. Từng cây gậy dài cả mét, côn, dai nhọn không ngần ngại cứ lia vào cậu.

May mà cậu có học võ nên tránh một các điêu luyện, cậu giáng từng đòn âm hiểm vào từng tên to con(au: ấy.. Thốn). Khi một tên cầm cây dao lém đâm từ phía sau thì bị cậu phát hiện, quay chân đá một phát vờ chân tên kia làm gắn ta hét thảm thiết, lại một dòn xoay người 180• giáng vào đầu mấy tên quay quanh, nhếch môi nở nụ cười mê hoặc làm mấy tên chao đảo, vung tay đấm cho chúng chảy cả mấu mũi.

Khoanh tay đứng trước bọn đang em bị cậu đánh gục gần hết, Hyin tức trong lòng, nghiến răng trách bọn kia vô dụng, một thằng ranh con mà xử lý không xông, bị đánh lăn cho bò trườn.

Quay đầu lại phía sau gật đầu một cái cho tất cả đàn em lên. Bọn chúng đồng loạt xong ra hơn 20 người nữa, lúc đầu còn sức hăng say, đánh tên này đến tên kia.... Tro g đối thử này có thể xem là đáng gườn có hai tên to cao vạm vở. Một tên mặt có vết sẹo đai thiệt vành tai tơi cằm nhìn cũng biết tên này rất máu mặt trong Giang hồ. Tên cong lại thì không đáng sợ như tên kia nhưng hắn ra dòn rất chuẩn là rất nhanh..chính xác.

Sức cậu yếu dần, mồ hôi ước cả ao đồng phục, nhân lúc cậu không chú ý tên mặt sẹo đá vào chân cậu một cái đau điếng, cả ngời cậu bây giờ toàn vết tích đánh nhau.

Gục xuống bãi cỏ vươn người dậy đánh tiếp thì một tấm khăn bịt lên mũi mình, đầu cậu choáng váng, mí mắt trĩu dần. Trước khi mất ý thức hoàn toàn cậu còn nghe được giọng cười dắt ý của Hyin.

-"Ha ha thằng ranh, mày đánh cũng cừ lắm, bọn đanf em của tao bị mày đánh cũng không ít. Nhưng mày đắt tội với Hyin tao thì xem như mày gặp xui."

-"Chị hai, thằng này giò làm sao!?" Tên đàn em nhìn Hyin hỏi.

-"Hừu, cứ đưa cho nó ở căn nhà hoang ngoại thành phía Tây đi!"

-"Dạ." Nói rồi bọn chúng khiên cậu dậy đưa đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro