Chap 20: Bighit

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Tôi thật sự rất thích cậu. Chấp nhận tôi được không JungKook?

- Tôi rất quý mến cậu nhưng mọi thứ chỉ dừng lại ở mức độ tình bạn thôi, không thể đi xa hơn được nữa đâu!!

JungKook vô cùng áy náy với SeungJo nhưng chuyện tình cảm không thể ép buộc được. Trong lòng cậu hiện giờ đang có một người, tuy không thể xác định rõ ràng đó là ai nhưng cũng chắc chắn không phải SeungJo, cậu cũng biết có lẽ sau chuyện này cả 2 sẽ khó có thể trở lại như trước, mọi thứ có lẽ đã vượt xa tầm kiểm soát rồi

- Vì sao lại không thể? - Anh ta nhìn cậu với ánh mắt đau thương

- Không có lí do gì cả, chỉ là không thể thôi - JungKook giọng ngày càng nhỏ cúi mặt không dám nhìn thẳng

- Chắc chắn có lí do!! - Giọng SeungJo có vẻ bực tức - Là vì Kim Taehyung phải không?

- Đúng!! - Giọng nói dứt khoát vang lên từ người bàn bên, hắn ta đứng dậy đi lại chỗ hai người. Tháo đồ 'bảo hộ' ra, JungKook kinh ngạc nhìn người đó, là Taehyung

- Anh...anh sao lại ở đây? - JungKook mãi mới nói được một câu

- Anh theo dõi chúng tôi à? - Giờ thì đến lượt SeungJo tra tấn

- Không phiền anh phải quan tâm, giờ thì tôi trả lời câu hỏi lúc nãy của anh: Đúng! JungKook thích tôi

Taehyung nói mà không để ý đến con người đang hoá đá bên cạnh há hốc miệng nhìn anh

- Đúng không JungKook? - SeungJo đánh thức hồn vía cậu

JungKook đứng lên nép sát vào người anh lắp bắp nói - Tôi...tôi là fan của...anh ấy

SeungJo "à" một tiếng rồi đứng lên tạm biệt, những thứ anh ta muốn có nếu làm cách này không được thì phải dùng cách khác, cách mà trời không biết quỷ không hay, chắc chắn còn có nhiều chuyện vui để xem. Trước khi đi anh ta có nói một câu"Hy vọng chúng ta vẫn có thể làm bạn!"

Sau đó cả hai cũng đi về, suốt đoạn đường không ai nói với ai câu nào mãi cho đến khi Taehyung lên tiếng

- Em không thích cậu ta à?

JungKook gật đầu 'ừ' nhẹ một cái, vẫn không nói gì khác. Đi ngoài trời gió thế này mà lại là mùa đông khiến cả người lạnh muốn run lên nên làm biếng nói chuyện, tay cũng tê cứng nhưng hôm nay quên đem bao tay rồi, đành phải chịu lạnh một chút. Taehyung thấy JungKook hiện giờ vô cùng đáng yêu y như một con mèo nhỏ, anh chỉ muốn giữ khoảnh khắc này mãi thôi

- Đưa tay cho anh?

- Làm gì? - JungKook chưa kịp hiểu thì bàn tay đã bị Taehyung nắm chặt, tay anh lớn và mềm cũng rất ấp áp nữa trái ngược với đôi tay như đang cứng lại của cậu. JungKook đỏ mặt không dám nhìn, Taehyung thì lại đang mỉm cười như Tôn Ngộ Không

Cả hai giữ tình trạng này đến lúc về tới nhà, mỗi người một cảm xúc khác nhau nhưng ai cũng vui vẻ. Tối hôm đó có người vừa nhắn tin vừa cười vẻ mặt vô cùng hạnh phúc, nhắn tin đến nửa đêm JungKook mới nhớ có chuyện quan trọng cần nhờ JiMin liền chạy sang phòng con Mều đánh thức dậy để nhờ vả

- Êh Minie, giúp tao vụ này đi

- Chuyện gì? Để mai không được sao? - JiMin mắt nhắm mắt mở nhìn JungKook

- Không, đang gấp. Mày giúp tao tìm....bla...bla

JungKook lầm bầm gì đó (Au: Au k nghe được 2 chẻ nói gì ^^), JiMin nghe xong liền hai mắt mở to, tỉnh ngủ nhìn JungKook kiểu 'unbelivable'

- Mày định chơi trò khủng bố đấy à?

- Nghĩ sao vậy, có chuyện cần làm thôi, tìm nhanh lên rồi còn đi ngủ

JiMin lập tức nghe lời JungKook thực thi 'nhiệm vụ' lấy máy tính ra bấm bấm lướt lướt gì đó trên bàn phím, màn hình lập tức hiện lên một dãy kí tự phức tạp

- Trang web bảo mật? - JiMin quay qua nhìn cậu

- Hack đi

- Bị cảnh sát bắt không?

- Ai biết, hờ hờ

Vậy là hai người tiếp tục tìm kiếm những thông tin gì đó. Sau một hồi toát mồ hôi hột thì JungKook đã có được thứ mà mình muốn, ôm một đống tài liệu trở về phòng lòng không ngừng tự hỏi "Liệu có nên làm hay không?". Nhìn chằm chằm vào một trang giấy có lẽ là thông tin về ai đó

JungKook lẩm bẩm trong miệng, - Bang Sihyuk, CEO, Bighit, JYP Entertainment, công ty con.... - Cậu cứ tiếp tục tự kỉ một mình đến khi chìm vào chiêm bao nên không biết điện thoại sáng lên báo có tin nhắn

From Taehyung hyung: 1 1043 404

------------------------------------------------

7h sáng

Mới sáng sớm tinh mơ đã thấy JungKook mặc quần áo chỉnh tề đi xuống nhà khiến JiMin đang ăn sáng mà sặc cả sữa, bình thường để gọi được con Thỏ này dậy đã là một kì tích vậy mà hôm nay nó lại tự dậy, còn dậy sớm nữa chứ. Bữa nay chắc chắn có bão

- Hôm nay động đất hay sao mà dậy sớm thế?

- Tao có chuyện quan trọng phải đi đây, bye - JungKook ăn một miếng bánh rồi vội vàng đi ra ngoài

- Này! Đi đâu vậy? Này...

JiMin gọi nhưng JungKook đã đi rồi, đành ngồi gặm bánh mì chuẩn bị đi làm. Ra đến cổng thì gặp HoSeok vừa bước đến, cả hai nhìn nhau ngại ngùng chỉ biết đứng đó mà gãi đầu. HoSeok mạnh dạn tiến lại gầnJiMin đặt lên trán cậu một nụ hôn

- Sao thế? Mới sáng sớm mà đã vậy rồi - JiMin cười cười

HoSeok lắc đầu, - Không sao cả, chỉ là thấy nhớ thôi

JiMin gật đầu, đúng lúc taxi tới, cả hai chào tạm biệt nhau, HoSeok còn tranh thủ ghé đầu qua cửa nói, - Đi làm cẩn thận nhé, đừng thân với cái tên giám đốc đó nữa

JiMin bất lực liếc anh một cái. Taxi đi xa nhưng HoSeok vẫn đứng đó lòng thầm nghĩ "Mều con mới đi mà đã thấy nhớ rồi", anh tự cười chính bản thân mình, không biết có ăn nhầm phải gì không mà lúc nào cũng nghĩ đến Mều nhỏ

Công ty Bighit Entertainment

JungKook đang đứng trước công ty quản lí của Taehyung, chần chừ không biết có nên vào hay không. Sau hồi suy tính kỹ lưỡng thì hít một hơi sâu bước vào, công ty này không lớn lắm nằm ở tầng 2F và 4F của một tòa nhà 6 tầng. JungKook hỏi một nhân viên

- Tôi muốn gặp CEO của công ty được không?

- Anh có hẹn trước chưa? - Cô nhân viên trả lời. Do hiện giờ cậu đang đeo chiếc kính râm cỡ lớn, che đi hầu hết khuôn mặt nên không ai nhận ra sau chiếc kính ấy là một cậu nhóc mặt búng ra sữa, bởi vậy nữ nhân viên ấy mới thoải mái gọi cậu bằng 'anh'

- Tôi đã gọi điện cho ông ấy sáng nay rồi

- Ừm... Vậy cậu đi theo tôi

Chị gái này dẫn JungKook đến trước cửa phòng có gắn bảng 'chủ tịch', gõ cửa một vài lần thì có tiếng người ở trong đó nói "Mời vào". Chị ta chỉ cậu ý bảo vào sau đó luyến tiếc rời đi, cậu thấy mắt chị ta như biến thành hình trái tim đành tự nhủ 'Chắc do mình đẹp quá'

JungKook mở cửa đi vào thấy một người đàn ông đang ngồi trên bàn làm việc liền cất tiếng chào

- Chào ngài

- Chào cậu, Jeon JungKook

End Chap 20

Taetae mau tỏ tình đi kìa

Sắp mất người êu rầu

^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro