intro

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con hẻm được chiếu sáng bởi đèn đường, như trải lên nó một màu vàng nhạt tối tăm. Jeon Jungkook lê từng bước chân nặng nề, cái bóng trải dài kéo thành một đường thẳng trên đất. Xung quanh yên ắng không một bóng người càng khiến cho không gian trở nên u ám hơn. Thế mà Jeon Jungkook lại như không cảm thấy gì, cứ cắm gầm mặt xuống đất mà bước loạng xạ, trên tay lại là một bịch chứa đầy bia ướp lạnh.

Gã là một nhà kịch bản, tất cả các kịch bản mà gã viết đều đưa đến các nhà làm phim lớn nhỏ nhưng đều bị trả lại. Với lí do là kịch bản của gã quá chung chung, vả lại còn bị trùng ý tưởng vài chỗ. Thế nhưng bao nhiêu đó chưa làm gã nhục chí, gã cố gắng trong suốt 10 năm trời để viết nên một quyển kịch bản dựa trên một câu chuyện có thật, nhưng có thật ở đây như gã nói chính là một giấc mơ. Trong một buổi tối bị nhà xuất bản trả lại biên kịch lần thứ 9 thì gã lại chuốc say bản thân, lê thân về nhà đánh một giấc thật dài. Trong mơ gã thấy một người thanh niên với mâi tóc ngắn màu đỏ đen, hai con mắt đầu máu chảy ra cùng với con dao đỏ chói nhuộm máu trên tay không ngừng đâm nhiều nhát vào thân thể người phụ nữ. Tiếng cười man rợ từ hắn phát ra khiến Jeon Jungkook lạnh người. Gã như bị điểm huyệt mà chết chân tại chỗ nhìn người thanh niên kia từng bước đến gần mình.

Bịch

"Ây. Xin lỗi."

Lấy lại tinh thần, gã vỗ vỗ khuôn mặt rồi lại nhặt bịch bia đi về hướng nhà mình. Gọi là nhà cho có chứ nơi gã ở thật chất một cái ổ dành cho chó còn đẳng cấp hơn. Sau khi thất bại việc lần thứ 11 gã đưa kịch bản cho nhà sản xuất, gã tự mua cho mình 10 lon bia tươi như thưởng cho bản thân vì đã nổ lực suốt mười mấy năm qua. Đây là lần đầu tiên gã tự chi tiêu một số tiền nhiều như thế, lúc trước cũng chỉ dành dụm để dành tiền cho việc trả tiền ra quán net hay tiền đi lại. Có lẽ bây giờ gã thật sự nhục chí rồi.

Tra chìa khoá vào cái gọi là cổng, gã bước vào tầng nhà bị bỏ hoang, lại loạng choạng bước lên cầu thang, gã nằm xuống chiếu một cách nặng nề.

Cái nhà hoang này bị bỏ cách đây chục năm, nghe đồn có án mạng xảy ra tại nơi đây. Năm đó tên sát nhân hàng loạt đã thi hành việc bắt cóc và cưỡng hiếp nhiều nạn nhân tại đây, sau khi bị cảnh sát phát hiện thì hắn lại tự sát. Người ta bảo trong đêm cảnh sát vây bắt kê sát nhân thì hân đã tự thiêu trụi nơi đây, nhưng điều kì lạ là khi cảnh sát tiến vào bên trong thì duy chỉ có bức ảnh một gia đình ba người hạnh phúc được tên sát nhân ôm vào người là không bị cháy xém. Cảnh sát phát hiện tên sát nhân kia chết trong tư thế quỳ trước một cái gương lớn đặt giữa phòng. Về sau kết án cũng không có ai dám lại gần đó hay chuyển về gần đó sống. Một truyền mười mười truyền trăm trăm truyền ngàn. Mỗi đêm trăng tròn của tháng, nếu đặt một chậu nuóc lớn dưới ánh trăng và ngay trước gương, tên sát nhân sẽ được đánh thức.

Tuy đó là lời đồn đãi không có căn cứ, song người từng làm thử cái việc kia lại được phát hiện chết một cách bí ẩn ở sau khu rừng của ngôi nhà. Với tư thế không đầu chết quỳ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro