1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em thường đến trường sớm,tầm 6 giờ sáng. Trời khi ấy hãy còn hơi sương ẩm ướt. Seoul nữa muốn dậy chào đón ngày mới, nữa lại muốn rúc đầu vào màn sương mỏng ngủ tiếp.
Jimin thắc mắc không biết em làm cái quái gì ở trường vào giờ ấy. Em tặc lưỡi:
  - Thì...tớ rình trai
  - Có trai cho cậu rình á?
  - Ờ thì... chậc, chỉ có bác bảo vệ thôi.
  - Biết ngay mà, làm gì có ai.- Jimin lẩm bẩm một mình như kiểu phát hiện ra điều gì ghê gớm lắm.
Em tủm tỉm cười.
Thật ra em cũng không lí giải được tại sao mình lại thích đi học sớm. Cũng giống như việc em nhất định phải uống nước sau khi đánh răng xong hay tháo dây giày xỏ đi xỏ lại vài lần mỗi khi tâm trạng "bấn loạn" vậy.
Thường thì em chạy một lèo lên tầng bốn thư viện, vừa chạy vừa ré. Lên tới nơi, em thở hồng hộc, để lộ hai cái  răng thỏ phát cưng đến chỉ muốn giữ cho riêng mình, em uống nước,ăn bát jajangmyeon,rồi cặm cụi học bài. Cũng có lúc khi em làm vài việc khùng điên, như sáng nay chẳng hạn. Em chắp hay tay sau lưng, đi đi lại lại trước bảng tin của trường. Nét chữ mềm trên bảng tin khiến em mím miệng cười. Sau không chịu nổi, em cười khùng khục, nói oang oang một mình:
  - Aigoo, công nhận chữ mình đẹp sảng hồn luôn!
Lúc chuyển từ trạng thái tít mắt sang hé mắt, em giật phắt một cái khi thấy gã trai ngồi thù lù ở chân cầu thang bên phải. Hắn cũng đang tròn mắt nhìn em:
  - Jungkook?
  - À... ừ... chào Taehyung. Cậu đi sớm thế?
Em xuề xoà đánh trống lảng, trong đầu lẩm nhẩm gọi tên các vị thánh, cầu mong hắn ta không nhìn thấy hành động điên rồ vừa nãy. Hoặc giả dụ có thấy thì lơ đi đừng nói với ai, nếu không chắc em ế quá!
Taehyung không có vẻ gì cười cợt hay trêu chọc, thậm chí một cái nhếch mép cũng không. Hắn ta giơ máy ảnh ra, bảo:
  - Tớ vừa mua cái này nên đi sớm chụp vài tấm
  - Wow, máy film đẹp quá!!! Tớ xem có được không?
  - Dĩ nhiên rồi. Cậu ngồi xuống đi, đứng lâu mỏi chân đấy.
  - Hì hì, Taehyung tốt ghê.
Hắn im lặng nhìn em trầm trồ ngắm nghía. Thi thoảng em chu đôi môi đỏ mọng "Đẹp quá chời ơi chời ơi", hắn chỉ cười. Hắn hỏi em liệu có muốn đi chụp chung với hắn không, hắn không biết chọn góc thế nào cho phù hợp, không biết bố cục kiểu gì, ánh sáng ra sao... Em suy nghĩ hồi lâu, chép miệng tiếc rẻ:
  - Chắc tớ không đi được đâu, lịch học kín mít.
  - Ừ thôi vậy.
Em dòm qua, thấy mặt hắn buồn buồn.
Nghe "giang hồ" đồn Taehyung hay đánh nhau gì gì đó, có "máu mặt máu mũi" gì gì đó nên em không dám chơi. Các cụ dạy rồi, gần mực thì đen.
Ờ mà sao lúc này em thấy Taehyung hiền khô hà. Mấy người ác mắt phải trợn trợn, miệng bặm lại, đi tới đâu sát khí nặng mùi tới đó cơ. Đằng này hắn lại mặc sơ mi trắng, đeo cái máy ảnh như gã lãng tử vậy. Chưa kể cái lúc mặt trời nhô lên, vài tia nắng rọi vào tóc hắn, phơn phớt vàng, nhìn đẹp. "Chắc hắn không phải người xấu đâu. Mà thôi, chậc,cẩn thận vẫn hơn"- em nghĩ thầm.
-tbc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro