2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mới hôm trước nghĩ về Taehyung hơi tốt đẹp chút thì hôm sau hắn bị gọi lên để "bêu gương" trong giờ chào cờ, cùng một gã nữa.
Em nhận ra gã trai đứng bên hắn, mà như thầy đọc trong biên bản kỷ luật thì là người bị Taehyung đánh. Gã chuyên trêu chọc tụi con gái lẫn con trai. Gã ta ép mấy em xinh xinh lớp dưới ngồi lên đùi cho gã vuốt ve. Lạ ở chỗ không ai dám lên tiếng.
Hôm lên văn phòng Đoàn nộp sổ cờ đỏ, em bị hắn ngoắc lại:
  - Tên Jeon Jungkook A1 phải không?
  - Phải
  - Cho hôn cái được không?
  - Khùng!
Em xăm xăm bỏ đi, bị gã giật ngược lại, ép vào tường. Tụi bạn gã reo hò cổ vũ. Có đứa còn rút điện thoại ra quay phim chụp ảnh gì đấy. May lúc đó có thầy đi ngang qua, gã ta gãi đầu giải thích loạn xạ. Em lườm hắn, bỏ về lớp.
Chào cờ xong, trong dòng người nhốn nháo, em nghe cổ tay mình bị ai đó nắm chặt lôi đi. Chạy lên đến tầng bốn thư viện, em thở không ra hơi, ngồi bệt xuống. Taehyung vẫn không chịu buông cổ tay em ra, hắn ngồi theo, cười cười. Em tròn mắt:
  - Cậu cười gì? Kéo tôi lên đây làm gì?
  - Má Jungkookie hồng hồng dễ thương.
  - Điên! Về lớp đây.
  - Này, lần cuối tớ đánh nhau đấy, từ nay tớ không nhúng tay vào mấy vụ đánh đập nữa đâu.
  - Thì sao?
  - Không... không sao cả, tớ nói vu vơ thôi. Cái này cho cậu. - Hắn dúi vào tay em vỉ thuốc ngậm ho hương cam thảo. - Mấy hôm nay thấy cậu ho suốt. Gắng giữ gìn sức khoẻ.
Em nhìn theo hắn từ phía sau, ngơ ngác không hiểu hắn ta đang nói cái gì. Thuốc ngậm ho, tự nhiên em bật cười.
Em bắt đầu chú ý đến Taehyung một chút.
Hắn ta đi học chỉ giắt cuốn vở "tổng hợp" (ghi nhiều môn) với cây bút sai túi quần, thong dong như học sinh lớp 10. Ấy vậy mà những ngày giải thử đề thi đại học, hắn ta làm người khác bất ngờ bởi sự thông minh của mình. Giải toán, hắn ta có những cách làm vừa sáng tạo vừa dễ hiểu. Trong lúc thầy đọc mấy câu trắc nghiệm Hoá thì hắn ta không chép mà chỉ bấm máy rồi chọn luôn kết quả. Và kết quả luôn đúng.
Nhiều đứa con gái trầm trồ ngưỡng mộ. Thầy cô bộ môn bất ngờ. Em không có cảm xúc gì đặc biệt. Việc hắn ta như thế nào thì cũng chẳng liên quan gì đến em. Hắn ta, như bao người khác, thò thò cái chân vào cuộc sống của em, rồi thấy lạnh lẽo, rồi rụt lại. Em cười vì những suy nghĩ trẻ con của mình.
Sinh nhật mười tám tuổi, giữa lúc nước sôi lửa bỏng vì hai kỳ thi quan trọng sắp tới, em dẹp đống sách vở sang một bên, bắt xe ra biển Haeundae. Ra tới nơi thì cái bánh sinh nhật chảy nước nhão nhoẹt, nhìn tội tội thế nào.
Em ngồi một mình trên cát trắng mịn, hát khe khẽ bài "Khúc hát mừng sinh nhật", nước mắt túa ra. Không biết Taehyung đi theo em tự bao giờ, hắn ta im lặng ngồi xuống bên cạnh. Em không buồn chào, khẽ nấc một cái, vội lau nước mắt.
  - Thử nói tớ nghe xem nào, những nỗi buồn của cậu.
  - Ngoài đó là nhà, phải không?
Em chỉ tay về phía con tàu bé tí ngoài khơi xa. Một đốm trắng nhỏ xíu trên nền đại dương mênh mông. Em tin đó là nhà. Hồi em còn bé, cha đã bảo với em như vậy. Em hồn nhiên mơ về ngôi nhà trên biển, em thích có nó , ngôi nhà trơ trọi giữa mênh mông sóng gió, như em...
Sau này mọi người bảo em ngốc, đó là con tàu thôi, nhà ơn kia kìa, sau lưng ấy. Cha cũng đính chính lại rằng đó là tàu. Em khư khư ôm giấc mơ của mình, không hé miệng nói với bất kỳ ai về đốm trắng ấy nữa.
Taehyung nhìn theo hướng tay em chỉ, đáp tỉnh queo:
  - Ừ, cậu còn phải hỏi nữa, nó là nhà mà.
Em nhìn hắn, ngây ra. Hai người lặng thinh.
-tbc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro