Chap 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Tae Hyung ở trong lớp như là muốn lấy Jung Kook luôn vậy, ai mà đến gần là anh lừ cho một cái là biến mất dạng luôn. Làm cho cậu cũng không khỏi thắc mắc và nói:

-Sao kì vậy ta, ngoài Wooshin và Eun Woo ra thì trong lớp này tự nhiên không ai đến hỏi bài hay nói chuyện với mình luôn vậy. Mình hiền mà, ăn ở lại có đức vậy, có gây oán gì với ai đâu mà sao lại không ai nói chuyện với mình. Buồn ghê!

-Cậu nói gì vậy?-Anh quay qua hỏi cậu

-Tôi nói gì kệ tôi, mắc mớ gì đến anh.

-Quan tâm mà cũng không muốn sao?

-Không muốn đó, có gì đâu mà phải muốn. Anh cũng không phải ai quan trọng!-Jung Kook thản nhiên nói

-Tôi mà không quan trọng sao, con nhà giàu lại đẹp trai, cậu có phúc lắm mới được tôi quan tâm đó!-Anh ngồi giải thích

-Con nhà giàu thì đúng, còn đẹp trai thì xem lại ha. Có phúc sao, tôi đây có mà đen đủi thì có. Nếu anh thấy việc được anh quan tâm là có phúc thì anh đi mà lấy cái phúc đó cho người khác nha, tôi đây không cần, mắc công lại uổng phí.-Cậu bĩu môi, lắc đầu nói

-Tôi không đẹp trai?-Anh trố mắt ra hỏi cậu

-Cái này tôi không có nói nha-Cậu cười cười nói

-Tôi mà không đẹp trai thì ở đây còn có ai đẹp trai hơn tôi nữa!

-Tự luyến thấy ớn. Anh có soi gương không vậy?

-Tất nhiên là có.

-Vậy chắc gương nhà anh bị dính bụi hết rồi, tôi phải bảo bác quản gia lau đi mới được. Tội nghiệp người soi gương.-Cậu cười cười nói

-Cậu...Vậy tôi hỏi cậu ai đẹp trai hơn tôi?

-Eun Woo nè vừa đẹp người lại còn đẹp nết, tôi nữa, tất nhiên là nhan sắc của tôi phải hơn một người nào đó rồi!

-Cậu...

------------------------------------------------------------------

Sau khi ra về, Jung Kook đang tính ra xe thì Wooshin gọi cậu:

-Jung Kook à!

Thì đột nhiên từ trên lầu cao có một chậu hoa rớt xuống đầu cậu, đập thẳng vào đầu khiến máu chảy ra, cậu lúc này choáng váng mà ngã xuống. Taehyung đang đi từ trong lớp ra thấy vậy liền chạy đến, Wooshin cũng vậy. Anh thét lên:

-Jung Kook à!

Rồi chạy đến ôm lấy người cậu, đỡ đầu cậu lên, anh nói:

-Jung Kook à, cậu sao vậy, mở mắt ra đi!

Nhưng cậu không trả lời vì lúc này cậu đã ngất xỉu. Anh hét lớn:

-Mau chạy ra gọi bác tài xế vô đây!

Wooshin nãy giờ hết sức lo lắng nghe thấy vậy liền chạy ra gọi bác tài xế.

Anh không còn bình tĩnh mà hét:

-Là ai, là ai làm hại cậu ấy! Yah....

Bác tài xế chạy vào, anh bế cậu lên xe rồi đi bệnh viện, anh không ngừng lo lắng:

-Jung Kook à, tỉnh dậy đi. Cậu không được ngủ tỉnh lại đi, tỉnh dậy cãi nhau với tôi này. Đừng mà, cậu không sao, cậu không được có việc gj hết. Tỉnh lại đi. 

Đến bệnh viện cậu nhanh chóng được đưa vô cấp cứu. Taehyung ở ngoài bực tức mà không ngừng đấm vô tường khiến tay chảy máu. Bác tài xế thấy vậy về nhà báo cho ông bà Kim biết.

Bác sĩ ở bên trong cấp cứu cho cậu cũng đã được mấy tiếng rồi. Đèn cấp cứu vừa tắt. Anh liền bật dậy đứng trước cửa, bác sĩ bước ra anh liền hỏi:

-Bác sĩ cậu ấy sao rồi?

-Cậu ấy bị mất máu nhiều quá, chúng tôi đã truyền máu nhưng không đủ, giờ chúng tôi đang cần máu.

-Vậy để tôi hiến máu cho cậu ấy-Anh lo lắng nói

-Vậy mời cậu đi đến xét nghiệm.

Nói rồi, anh đi xét nghiệm thì có thể hiến máu được. Anh đã hiến máu cho cậu.

Cậu đã được cứu, cậu được chuyển vào phòng bệnh.

--------------------------------------------

Chap 26 đây, có chuyện rùi ha!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro