Chap 12: Halloween

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kết thúc buổi sáng bán hàng khá vất vả, cả bọn về nhà nghỉ ngơi để tối nay đến trường cá cược. Tối hôm đó, tụi nó vẫn đi bộ đến trường, không khí quỷ dị bao trùm khắp nơi, từng ngọn đèn xanh đỏ lập lòe chớp tắt khiến những hình ảnh đáng sợ dán trên tường càng kinh dị hơn, những cơn gió nhè nhẹ thổi ngang qua khiến người ta lạnh sống lưng. Mặt trăng lúc ẩn lúc hiện đằng sau làn mây đen mờ ảo, vài hạt mưa lất phất rơi, từng hàng cây đung đưa dưới ánh trăng mờ nhạt càng làm cho không khí ảm đạm hơn. Bọn hắn cũng đến trường từ trước rồi, chỉ chờ tụi nó vào bắt đầu cuộc chơi thôi. Vừa nhìn thấy ba người kia Hoseok đã nhảy ra.

- Sao? Đáng sợ không? Nếu các cậu muốn bỏ cuộc bây giờ cũng chẳng sao đâu.

- Nè, anh ở đâu chui ra vậy hả? Gì mà bỏ cuộc chứ, tôi không sợ!

Jimin chưa gì đã cãi nhau.

- Vậy bây giờ chia thứ tự vào đó đi. Đội nào vào trước?

Seokjin hỏi.

- Các anh thi trước đi.

Nó trả lời.

- Ừ, vậy bây giờ thứ tự vào đó sẽ lần lượt là Taehyung, tôi, Hoseok, Jimin, Yoongi và cuối cùng sẽ là Jungkook nha.

X phân chia.

- Ok. Game Start!

Hoseok, Seokjin và hắn lần lượt khám phá hết tần 12A mà thái độ rất bình thường. Đến lượt tụi nó, đầu tiên là Jimin, nó bước lên lầu và bắt đầu khám phá.

Phòng đầu tiên toàn là nhện, phòng thứ hai là máu, phòng thứ ba là xác chết,... Nhưng đến phòng thứ tám nó mở ra thì toàn là kiến lửa.

- AAAAAA!

Jimin hét lên, ngay từ lúc nhỏ nó đã là chúa sợ kiến lửa rồi.

Ở dưới này cả bọn cũng nghe thấy tiếng la có volume khủng của Jimin, Hoseok cười.

- Chắc sắp có người chạy xuống đây rồi, mới có hai mươi lăm phút thôi. Jimin mà chạy xuống lầu thì xem như các cậu thua nha.

Nhưng Jimin dễ gì bỏ cuộc, nó vẫn khám phá nốt phòng cuối cùng.

Tiếp theo là Yoongi, có vẻ như y rất bình thản. Đi hết phòng này đến phòng kia và cuối cùng y bước xuống lầu. Chỉ còn một mình Jungkook thôi nhưng bây giờ đã hơn mười một giờ đêm rồi.Cậu vẫn vậy, gương mặt lạnh tanh không tí cảm xúc bước lên dãy 12A. Mọi chuyện vẫn bình thường cho tới khi Jungkook đi đến phòng cuối cùng. Cậu mở cửa ra, không có một thứ gì bên trong. Đúng như dự đoán, ba ả SeoHee, HyoYoung, HwaYoung đứng ở bên ngoài khóa trái cửa lại. Jungkook định đạp cửa ra nhưng đột nhiên một tia suy nghĩ xẹt ngang qua đầu, cậu nhẹ nhàng ngã xuống, nhắm mắt lại mặc cho khí ga lan đầy phòng.

- Để coi mày còn có thể trưng cái bộ mặt giả tạo đó ra mà dụ dỗ hoàng tử của bọn tao không.

SeoHee nói một cách thâm độc rồi lẻn ra cửa sau trường để về.

Đã gần một tiếng trôi qua mà vẫn chưa thấy Jungkook trở xuống, Jimin và Yoongi bắt đầu lo lắng nhưng không thể chạy lên đó tìm được vì Hoseok đã nói là nếu đồng đội lên tìm thì coi như đội đó thua.

- Sao Kookie không xuống đây nhỉ? Đã hơn ba mươi phút rồi mà.

Nó đi đi lại lại.

- Những thứ đó đâu nhằm nhò gì so với Jungkook đâu. Tại sao tới giờ vẫn chưa thấy cậu ấy?

Y cũng lo lắng không kém.

----------------------------------------------

Mười hai giờ đêm...

- Không được, tôi phải lên đó tìm Kookie. Các anh cứ coi như chúng tôi thua đi.

Yoongi mất bình tĩnh.

- Ừ, tớ đi với cậu. Thắng thua không quan trọng, tớ lo lắm rồi.

Jimin cũng hưởng ứng vì nó cũng đang rất sợ cậu có chuyện.

Bỗng nhiên Taehyung không nói không rằng đi một mạch lên lầu, cả bọn thấy vậy cũng chạy theo hắn. Trời càng lúc càng về khuya, gió ngày càng lạnh khiến bọn nó lo lắng hơn. Yoongi vừa đi vừa run bần bật, Seokjin không còn cách nào khác để y đỡ sợ nên luồn tay mình vào tay y để truyền hơi ấm, x cười trấn an.

- Em đừng lo lắng quá, Jungkook sẽ không sao đâu.

Một lúc sau năm người cũng đi đến căn phòng cuối cùng, định mở ra nhưng nó đã bị khóa.

- Có lẽ Kookie ở trong đó.

Jimin nói.

- Nhưng làm sao mở cửa bây giờ?

Hoseok thắc mắc.

" Rầm! "

Taehyung đạp cửa rồi đi vào trong, mùi khí ga nồng nặc trong phòng khiến hắn khó chịu. Hắn đi đến một góc tối của nơi đó, bế Jungkook lên và đi ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro