chap 10 đối mặt với phụ huynh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

JongMin nãy giờ đã tỉnh dậy, nhưng chả hiểu Jimin và JungKook có chuyện gì lại khóc sướt mướt thế kia. Lại nghe JungKook khuyên Jimin đừng buồn, nhưng JongMin vẫn mặt xác không cần quan tâm, JongMinđang tính kế ve vãn JungKook.

JongMin chợt gọi khẽ:"Khát nước quá!Có ai giúp mình không?".JungKook và Jimin đang ôm nhau khóc thì nghe có tiếng thì thào thì quay sang xem đó là ai, Jimin thấy JongMin đang nằm ở đây nên vô cùng bực tức, nhỏ đang tính lao lại đánh bầm mặt JongMin chứ ở đó mà còn kêu khát nước. JungKook thì nhìn thấy vẻ mặt của JongMin được cô y tá dán băng đầy thì phì cười, cảm thấy tội tội, JungKook hỏi:

"JongMin khát nước phải không?"-(Đừng để trúng kế mà JungKook).

"Bạn có thể giúp mình lấy nước không, mình khát lắm rồi!"-Lòng biết JungKook trúng kế, bèn tiếp tục dẫn dụ JungKook.

Xong JungKook ngây thơ đi lấy nước cho JongMin uống làm Jimin tức muốn ói máu. JungKook đem nước tới chỗ JongMin:"Nước đây, mau uống đi!"-JungKook cười tươi. JongMin vội ngẩng đầu cầm ly nước mà JungKook đưa uống ừng ực như người khát thật sự. Sau đó JongMin chợt cầm tay JungKook mơn trớn rồi áp nó lên ngực mình:"mình yêu cậu từ cái nhìn đầu tiên đấy, JungKook có thể cho mình cơ hội không?"-JongMin tha thiết.

JungKook lúc này đang bối rối, mặt hơi đỏ lên trước lời tỏ tình của JongMin, vì JongMin nói khẽ nên Jimin không nghe gì cả, Jimin đang ngồi quan sát động tĩnh, nhưng chỉ nhìn thấy lưng JungKook thôi (JungKook ngồi cùng hướng với Jimin nên Jimin chỉ thấy được phía sau,không thấy được phía trước.). JungKook ngập ngừng:"Xin lỗi JongMin nha, mình không có gì tốt để bạn yêu đâu, lúc nãy mình còn đánh bạn cơ mà, hơn nữa mình đã yêu TaeHyung rồi, nên mong JongMin thông cảm cho mình..."-JungKook thấp giọng dần.

"bạn không nghe:"Yêu nhau lắm, quánh nhau đau sao?", bạn không có ấn tượng gì về mình sao, còn thằng TaeHyung nó có gì hơn mình chứ?"

"TaeHyung khác bạn nhiều lắm, JongMin đừng làm khó mình nữa được không?"-JungKook lí nhí.

"mình muốn nói cho JungKook nghe nhỏ cái này này, JungKook nhắm mắt cuối xuống đây đi".

"JongMin tính làm gì thế?"-JungKook hơi bất ngờ hỏi.

"JungKook cứ nhắm mắt lại đi, mình nói cho nghe, không có gì bất lợi cho JungKook đâu!"-JungKook nghe thế yên tâm nhắm mắt(không phải chết đâu nha mọi người!), cuối đầu dần dần xuống. JongMin phấn khởi nhè nhẹ đưa môi mình lên. Jimin chả biết chuyện gì nữa...Bỗng tiếng thét vang lên, kèm theo một chiếc dép tổ ong bay thẳng vào mặt JongMin khi chưa kịp chạm vào môi JungKook:

"Thằng kia mày tính làm gì JungKook thế hả?Dừng lại ngay!"-TaeHyung mang ba cái cặp ( của TaeHyung, JungKook và Jimin) hồ hởi xông vào bắt gian tại trận. Vừa mới ăn dép vào mặt ( bây giờ mặt JongMin như cái tổ ong,không dùi dẻ thì đúng hơn), anh chàng thật sự sốc, trợn mắt nhìn TaeHyung:"Mày vừa mới làm gì tao đấy hả?"-JongMin nghiến răng.

"Á đù, tao nói cho mày nghe rõ nhé, tao vừa ném dép vào mặt mày đấy!Có ngon chống cự lại thử coi!!!"-TaeHyung nghênh mặt thách thức.

"Thôi mà Tae, JongMin có làm gì em đâu, anh đừng lo mà!"-JungKook xen vào.

"Này này, em ko biết thì đừng hở miệng bênh vực nó, anh thấy nó tính hôn trộm em đấy...may anh ko vô kịp, người yêu của anh bị nó lợi dụng rồi!"-TaeHyung vừa nói vừa đưa tay bẹo má JungKook.

JungKook giật mình, không ngờ JongMin lại có ý định như vậy, lòng JungKook cảm thấy yêu TaeHyung vô cùng. Nhỏ Jimin ngồi nghe TaeHyung nói hét toáng lên:

"Thằng mắc dịch kia, bị quánh ra thế chưa đủ hả, nay gan mày to thật đấy, tính hôn KooKie phu nhân à?...Hứ đồ phân trâu mà chờ hoa lài cắm vào, thấy gớm!"

"Thôi mà Jimin, mình nên về thôi!"-JungKook nói.

"Em yêu à, sao mà về được cơ chứ!"-TaeHyung nói.

"Sao vậy anh?"

"Còn hỏi nữa, về mời phụ huynh từng người lên gặp thầy Jay kìa, gây chuyện cả đám giờ chết rồi thầy chưa?"

"Hả, sao xui vầy nè, về em mà nói chắc mẹ bằm thành cháo quá à!"

"Tại cưng hết đó JungKook à, quyến rủ người ta làm chi để giờ mang họa cho cả đám thế này!"-Jimin than thở.

"Cái gì, tại sao tại mình chứ, mình vô (số) tội mà, tại JongMin tỏ tình trước chứ bộ, còn TaeHyung đã là honey của mình rồi mà...hihi!"-JungKook cười giả lơ.

"Thôi dẹp qua bên đi, giờ về nào, anh chở em về nhé?"-TaeHyung hỏi.

"Thế còn Jimin thì sao ạ?"

"không sao hai cưng về trước đi mìng tự lếch xác về được mà!"

"Ừ vậy Jimin về cẩn thận nha!"

"Mình đi thôi em!"-TaeHyung nói rồi kéo tay JungKook chạy tuốt xuống nhà xe. Jimin thì đã khôi phục tuy hơi ê ẩm xíu, ngồi dậy đi lấy xe ra về. JongMin nãy giờ đứng hình, chả nói được câu gì mặc cho nhóm TaeHyung cứ bàn tán, hơn nữa còn phải mời phụ huynh, chuyện này đối với JongMin hơi mệt đây. Ba JongMin tính tình cọc cằn, say sỉn, đã bỏ theo người đàn bà khác, còn mẹ JongMin thì đang điều hành một công ty lớn có máu mặt trong nước.

Gia đình JongMin cũng chả mấy gì hạnh phúc. Suốt ngày chả có ai quan tâm, hỏi JongMin một tiếng nào. Mỗi lúc đi học về, JongMin lại thấy cô đơn trong căn nhà 5 tầng lạnh lẽo, trống vắng. Không còn tiếng cười đùa như lúc JongMin còn nhỏ...Lúc ấy, ba JongMin còn trẻ lắm, chăm làm ăn kiếm tiền để nuôi vợ con, ngày nào đi làm về ba cũng ôm JongMin nựng từng chút một, mẹ JongMin thì hay dắt JongMin đến các buổi tiệc họp mặt bạn bè, JongMin luôn được mọi người khen khôi ngô, tuấn tú, sau này sẽ thành đạt lắm.

Nhưng bây giờ thì khác rồi, đồng tiền làm mờ mắt tất cả, làm mất đi niềm hạnh phúc, lấn áp đi tiếng cười. Căn nhà chỉ có hai chị giúp việc cứ lủi tha lủi thủi quét dọn ra vào, thật sự JongMin không muốn sống chút nào nữa. Trái tim JongMin đã đóng băng tự bao giờ?Rất lâu rồi, JongMin mới cảm nhận được mình thích, không đúng là yêu mới phải, yêu một người từ lần gặp gỡ đầu tiên. Nhưng chỉ là yêu đơn phương thôi, vì JungKook đã có người yêu rồi. Lòng JongMin đau lắm, JongMin ngồi dậy lấy xe ra về...........

TaeHyung và JungKook đang đèo nhau về nhà JungKook, sẵn tiện mời mẹ JungKook đi họp phụ huynh (Vinh quang lắm chắc, lên nghe chửi thúi tai bây giờ chứ mời phụ huynh!^^). JungKook ngồi sau ôm eo TaeHyung, mọi người xung quanh cứ nhìn mà tủm tỉm cười (họ bị lẳng thông cảm!), nhưng hai người vẫn không quan tâm chuyện đó. Được bên nhau là họ hạnh phúc lắm rồi.

Lon ton một hồi cũng tới nhà JungKook. Mẹ YoorNa biết trước thế nào TaeHyung cũng sẽ đưa JungKook về nhà(không lẽ cho thằng nhỏ đi bộ má?), bà đã chuẩn bị sơn hào hải vị: cà ri, susi, canh gà ác, cá hồi thái lác và kèm theo một bát súp lơ...Hương thơm phảng phất làm hai đứa mới dừng xe trước cổng đã ngửi thấy mùi, JungKook thấy mẹ YoorNa đang đứng trước cửa chính liền reo:

"Ồ ma, ồ ma nấu gì mà ngon thế?Thơm nức mũi con luôn rồi này!"-JungKook cười tươi như mấy cây hoa mặt trời trước nhà.

"Thế đi học về rồi không vô nhà đứng phơi nắng đó hả?"

"Dạ con xin phép má... à không bác con về!"_TaeHyung ngập ngừng nói.

"Về gì được mà về con trai, dắt vợ tương lai vô ăn cơm rồi về ha!"

"Cái gì mà vợ tương lai hả mẹ?Mẹ này kì ghê á!"-JungKook đỏ mặt nũng nịu.

"Thôi mệt hai đứa bay, bày đặt ngượng ngùng hả, thế chừng mẹ ngăn cản rồi đừng trách sao bà già này vô tình nghe chưa!"

"Không có đâu bác ạ, em JungKook ngượng chứ con đâu có đâu, hihi cảm ơn bác cho con ăn ké, bữa nào còn mời bác dùng bữa lại nhé?"-TaeHyung nghe mời cơm thì cười hì hì.

"Ừ vô thôi hai con!"

Cả ba vào nhà, JungKook lên phòng thay đồ ra để xuống dùng cơm, TaeHyung ngồi trò chuyện cùng mẹ YoorNa, tự dưng TaeHyung đề cập đến chuyện họp phụ huynh, mẹ YoorNa liền thay đổi sắc mặt:

"Hay nhỉ?Cô cậu lên trường đánh nhau, mấy ông bà già ở nhà chịu trận hả, đừng có mơ tưởng tới chuyện đó nhé, không bao giờ ta chấp nhận cái chuyện xấu hổ đó đâu, các con tự gây ra thì tự đi họp lấy, không năn nỉ gì hết!"-mẹ YoorNa đang lên cơn nóng.

"Dạ con xin lỗi ạ...nhưng mà bác có thể cho con lên gặp JungKook nói tí chuyện được không?"

"Uk lên nhanh rồi xuống, phòng nó kín đáo cấm làm chuyện bậy bạ nghe chưa!"(bác thật chu đáo bác ạT_T).

TaeHyung chạy lên cầu thang rồi định gõ cửa, nhưng cửa khóa, TaeHyung thò đầu vào( tác giả dập mạnh cái cửa>>>đứt đầu^^). TaeHyung chói lóa mắt khi thấy cảnh tượng bên trong, một thân hình lùn tịt, trắng nõn từ trên xuống dưới, trên người JungKook không còn một mảnh vải. Quá gợi cảm, JungKook cứ loay hoay xoay về hướng giường, hình như đang lựa đồ để mặc( JungKook quay mông ra của đấy ạ!).

Bờ mông căng tròn cực kì hấp dẫn, TaeHyung nhìn say đắm không chớp mắt, cậu nhỏ của TaeHyung đang dần dần phát triển, à không cứng ngắt rồi. TaeHyung nghĩ:"có nên vào không đây, em yêu đẹp thế kia mà, phải vào thôi, ai biểu em quyến rũ anh chi hả JungKook?". Thế là thanh niên cứng dũng cảm tiến lại gần, định đưa tay ôm JungKookthì:

"Á Á Á Á Á Á !"-JungKook hét toáng lên, mặt đỏ như trái cà chua chín,không còn gì để đỏ hơn. JungKook đang muốn đào cái lỗ chôn thân. Chưa lấy được chồng mà kiểu này mất hết giá trị của tấm thân vàng ngọc...hix...JungKook đang khóc thầm, thì TaeHyung nãy giờ đứng tim( cậu nhỏ sẹp xuống!) bèn lên tiếng:

"Em à, dù gì anh cũng là người yêu chính thức của em rồi mà, có nhiêu đó thôi mà em cũng keo nữa, nhưng mà anh không thể dối lòng mình được, em biết không JungKook, em đẹp lắm, em làm anh mê mẫn em quá rồi đấy!"-TaeHyung vẫn còn mê mẫn nên cứ thế tuông trào cảm xúc.

"Hu hu, em hông chịu đâu, anh quá đáng lắm...huhu...chưa cưới người ta mà nhìn trộm hết trơn, anh đáng ghét đáng ghét!"-JungKook vừa nói vừa nện vào người TaeHyung, tay kia lấy cái quần chụp vào hạ bộ để che lại. TaeHyung cười tươi, vì thấy em người yêu đang ngại ngùng, TaeHyung nắm tay JungKook lại, chồm người xuống dần dần đưa môi chạm vào môi JungKook. JungKook cũng nhắm mắt làm theo(@@), hai đôi môi ngọt ngào chạm vào nhau, bỗng:

"Dừng lại ngay cho mẹ...dám tò te với rể chưa vào nhà à, cậu TaeHyung cậu nên nhớ đất nhà này tui quản lý đấy nhá, dặn rồi, lên đây cấm làm bậy bạ mà cũng dám qua mặt ta...haizz hết biết mà!"-mẹ YoorNa đe dọa. Nãy nghe tiếng hét thế là bà vọt lên rình xem chuyện gì, ai ngờ hai đứa, một đứa trần truồng cho đứa còn lại cắn môi chạm lưỡi, bà định để hai đứa tiếp tục, nhưng không bà phải làm cho hai đứa mất hứng để sau này còn thèm thuồng nhau mà hôn tiếp(kế hay đấy mấy chế!), chứu để chạm môi hoài là chán. Bà tiếp:

"Giờ xuống ăn cơm nghe chưa, còn cục cưng của mẹ không cần giải thích, mẹ thấy hết rồi, hai đứa mau xuống đây nhanh á, nhớ bận đồ vào, trần truồng xuống đây mẹ tống ra khỏi nhà đấy!"-Nói xong bà xuống dưới chờ hai người xuống ăn cùng. JungKook làm nũng đẩy TaeHyung ra khỏi của để thay đồ. Sau đó cả nhà dùng bữa cơm trưa trong sự ngượng ngùng vô hạn. Lúc TaeHyung ra về TaeHyung đã bảo với mẹ YoorNa:"Bác hãy đến họp phụ huynh để gặp mẹ con nhé!".mẹ YoorNa nghe thế liền ok liền.....(hết chap 10).

—————

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro