chap 7 tình huống khó xử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước lời nói của Taehyung,JungKook có phần e dè, bởi vì JungKook hiểu được TaeHyung yêu mình rất nhiều và không muốn ai động chạm đến mình. Nhưng trong tình cảnh này, trước cái bắt tay của JongMin, JungKook làm sao có thể từ chối. Thế nên JungKook đã đưa tay mình ra nắm lấy bàn tay kia, TaeHyung thấy vậy hét toáng lên:

"Này em kHông nghe anh hả JungKook?Nó có ý đồ xấu đấy!Em đừng bị nó gạt, thứ như nó chả tốt đẹp gì đâu!"-TaeHyung hậm hực với vẻ mặt bực tức.

"Nhưng mà em chỉ làm quen, kiểu bạn bè với JongMin thôi mà!"-JungKook lí nhí nhỏ nhẹ, cười một cái làm TaeHyung có chút xiêu lòng.

JongMin nãy giờ vẫn chứng kiến JungKook và TaeHyung như bao người khác, cánh tay vẫn đưa ra chờ JungKook nắm lấy. Và bây giờ đã có kết quả, JungKook đã chạm vào bàn tay kia, nhỏ Jimin há hốc mồm trước hành động đó, khều khều vào tay TaeHyung, nhỏ nói:"Mày nên dắt JungKook đi lẹ xuống canteen đi cho êm chuyện, chứ sớ rớn sớ rớn thế này mệt cho mày, lại làm JungKook thêm khó xử đấy!Dắt JungKook đi đi để tao xử thằng này cho!"

"Ukm để tao dắt em ấy đi!"

Thế rồi TaeHyung kéo phắt JungKook về phía mình, và nhanh chóng đưa JungKook xuống canteen, phần JongMin đang tìm cách giữ chặt bàn tay JungKook hơn thì chưa bao lâu đã bị TaeHyung giật ra, lòng JongMin vô cùng bực tức. Thấy TaeHyung đã đi rồi nhỏ Jimin mới lên tiếng:

"Nè thằng đểu, khôn hồn thì biến nhá, yêu cầu cưng ngồi chỗ anh thì nên an phận(lúc trước Jimin ngồi trên TaeHyung và JungKook, nhưng do có hai bạn tình nhân đặt chỗ trước rồi nên Jimin nhường chỗ và lui về phía sau.), nếu mà còn léng phéng có ý đồ với bé KooK thì đừng trách anh vô tình, cưng nhé!"

"Hửm...cô nói cái gì, tôi nghe không rõ, có thể nhắc lại một lần nữa không?"-JongMin giả lơ hỏi.

"Muốn gì hả?Có bị thủng màng nhĩ không vậy?Hay ở dơ không làm sạch lỗ tai?anh nói là cưng nên an phận biết chưa hả?"

"Nếu tôi không an phận thì sao nào?Cô làm gì được tôi?"-JongMin lên mặt thách thức.

Lúc này Jimin đang điên lên, nhào tới ra đòn liền. Hai chân cô nàng đá liên tục(liên hoàng cước), cứ nhằm vào mặt JongMin mà tấn công. JongMin cũng hơi e sợ trước sự bạo hành của cô nàng đai đen, nhưng JongMin cũng không chịu thua với kĩ năng đã từng đấu đài của con nhà võ học, JongMin đã nhẹ nhàng né từng đòn của Jimin. Jimin đã dò xem công lực của JongMin, nhỏ đã đón được JongMin hơi sơ hở khi nghiêng người, nhất là phần hông.

Nhanh lẹ với tốc độ chỉ cần 1 cái chớp mắt, Jimin đã đá mạnh vào hông của JongMin. JongMin choáng quáng, biết mình đã sơ hở nên phải dùng tuyệt chiêu chống trả, JongMin vội gập người lộn trường xà ra sau để giữ khoảng cách, sau đó bật dậy thủ thế, hông thì đang còn đau nên JongMin phải hết sức cẩn thận. Jimin được nước xông tới, nhỏ đã toan tính sẽ làm cho JongMin tuyệt tự tuyệt tôn, một cú đá kim tiêu cước(ngón chân cái chỉ thẳng vào phần hiểm mà tấn công).

JongMin chụp lấy cái chân trắng nõn của Jimin, nhưng không cầm cự lâu được nếu tiếp tục JongMin sẽ bị Jimin hạ đo ván, nghĩ thế JongMin xoay người quật chân Jimin thật mạnh. Tưởng chừng như Jimin sẽ bị gãy xương, mọi người trong lớp và kể cả xung quanh đều ùa vào xem nãy giờ. Bên cỗ vũ, bên hò hét, có đứa đã đi gọi giám thị, JungKook và TaeHyung nãy giờ đang ngồi uống nước trò chuyện thì nghe thằng SungHa trong lớp chạy xuống báo tin Jimin đang ẩu đả với JongMin nên vội chạy lên phòng.

Jimin đã nhanh trí khi JongMin quật chân nhỏ, nhỏ liền theo chiều quật tay của JongMin mà xoay chân đá lên thẳng mặt JongMin, làm JongMin phải xịt máu mũi. JongMin hiện tại bê bết máu trên mặt, không nhân nhượng được nữa rồi,JongMin bay lên đá xoáy vân (đá kiểu con quay xoay người liên hồi), cứ nhằm vào Jimin mà đánh, Jimin bất chợt hoảng sợ, với tình thế như thế này(JongMin đang lên cơn thịnh nộ), nếu xông vào chống trả sẽ nhập viện mất, nên nhỏ đã tìm cách né tránh.

Nhưng không được rồi Jimin đã bị trúng đòn ngay vai và ngã quỵ xuống, gáy đập vào cạnh bàn, hơi mê man gần như bất tĩnh. TaeHyung và JungKook lên tới nơi, thấy Jimin nằm đó liền xông vào, TaeHyung tung cú đấm vào mặt JongMin, với cú đấm vừa rồi, hàm tiền đạo của JongMin đã có phần lung lay, miệng lại thêm vết bầm và ứa máu, Jun gKook lại bồi thêm cú đá vào lưng làm JongMin té ngã, coi như đó là trả thù cho nhỏ bạn thân.

JungKook lại đỡ Jimin dậy xuống phòng y tế, JongMin thì bị TaeHyung cho thêm vài cú đá, hình như JongMin không còn sức nữa, mặc cho Taehyung muốn làm gì thì làm. May giám thị đã lên kịp nên đã ngăn cản kịp thời và mời TaeHyung lên phòng giám thị gặp mặt uống trà, phần JongMin thì được HanWon đưa xuống phòng y tế. Sana nãy giờ xem hết kịch hay, vốn chuyện lúc nhỏ mới vô lớp đã thích TaeHyung rồi, nhỏ còn thích cả JongMin nữa, nhưng lúc nãy nghe TaeHyung tuyên bố JungKook là người yêu thì vô cùng căm ghét JungKook.

Nhỏ Jimin thì Sana càng ghét hơn, ghen ghét cả về sắc đẹp lần tài năng. Sana liền ra tay ngay, vì cơ hội ngàn năm có một. Nhỏ ta xung phong theo giám thị cho lời khai, với ý định tất cả mọi chuyện là do JungKook và Jimin mà ra, còn JongMin và TaeHyung chỉ là nạn nhân. Theo chân giám thị đến phòng, ông thầy liếc nhìn 2 người(Sana và TaeHyung), đập bàn một cái nói:

"Chuyện là thế nào?Cô cậu có thể cho tôi một lời giải thích chứ?"-Thầy đưa mắt hăm dọa TaeHyung, làm TaeHyung phải rụt rè hơn bình thường.

"Dạ chuyện...chuyện là..."-TaeHyung ngập ngừng.

"Dạ thưa thầy, chuyện là JungKook với Jimin kiếm chuyện với JongMin, thầy thấy đó, Jimin đánh JongMin bầm dập, rồi tiếp đó JungKook lại bồi thêm vào người JongMin mấy cú đá, giờ đang nằm dưới phòng y tá đấy thầy ạ!Còn TaeHyung thì(cô ả nhìn TaeHyung, nói tiếp), TaeHyung chỉ thấy Jimin bị JongMin đánh nên nhào vô can ngăn thôi ạ, TaeHyung hoàn toàn không có mục đích gì xấu đâu thầy, nếu thầy có phạt thì nên hạ hạnh kiểm của JungKook và Jimin đi ạ!"-Sana trắng trợn bịa chuyện.

TaeHyung hết sức ngạc nhiên trước cô bạn mới biết mặt lúc sáng, không ngờ nhỏ này có thể bịa một câu chuyện hoàn hảo đến thế, nhưng TaeHyung không hùa theo đâu, vì Sana đã đổ tội cho JungKook và Jimin, Vũ đã xem hai người như người thân, có thể nói trên cả mức thân, vì vậy không thể bám đứng họ mà theo ý Sana được. TaeHyung lên tiếng:

"Không phải như thế đâu thầy, chuyện là JongMin gây sự với JungKook trước, và gây sự với cả Jimin nữa, sau đó em và JungKook xuống canteen thì trên lớp xảy ra chuyện ngoài ý muốn, các bạn lớp em và cũng như các lớp khác đã chứng kiến. Sự thật là JungKook và Jimin vô tội, còn bạn Sana đây thì có lẽ đã phủ nhận sự thật, không tin thầy có thể đi hỏi các bạn ạ!"

-TaeHyung nói với vẻ mặt khẳng định, vì ngoài phòng giám thị đang có đám hóng chuyện, mà toàn là con gái cứ nhìn TaeHyung chằm chằm xì xà xì xào, TaeHyung đoán chắc là bọn này đang để ý mình, nên đã nói thật to rõ JungKook và Jimin vô tội. Cả bọn núp ngồi cửa sổ la lên:"Đúng đó thầy, TaeHyung vô tội, con nhỏ kia đặt điều đấy ạ!"-Cả đám la xong bỏ chạy sợ bị lôi vào phòng giám thị. Mặt ông thầy lúc này đang hết sức hình sự như đang dò xét biểu cảm của bọn tội phạm. Nhưng nghe TaeHyung chắc chắn khẳng định thì thầy có vẻ tin hơn lời Sana nói, nên đã đưa ra quyết định cuối cùng:

"Theo như cậu(TaeHyung) nói thì Jimin và JungKook vô tội, điều này thì tôi tin là thật, nhưng tôi muốn biết nguyên nhân vì sao lại xảy ra cuộc đánh nhau?Còn em Sana thì nói có vẻ lưu lót đấy, nhưng sai sự thật thì em sẽ bị đuổi học, còn bây giờ mỗi em một bản tường trình lẫn kiểm điểm cho tôi. Tôi sẽ nhắn lại với GVCN của các em, lo mà mời phụ huynh lên đi..."

Sana tái mặt vì sợ bị đuổi học, còn TaeHyung thì lo sợ bị mời phụ huynh, nhưng lo hơn là liên lụy tới JungKook, người cậu yêu thương nhất đời này, cả nhỏ Jimin nữa chứ, nhỏ cũng vì chuyện của cậu mà ra nông nỗi này. Còn cái nhìn của TaeHyung đối với Sana bây giờ thì chỉ có hai từ để diễn tả "ngu ngốc". Hai người ngồi mày mò xong bốn đôi giấy và cuốn gói về lớp. JungKook thì đang lo lắng cho Jimin có sao không, lo cho cả tên JongMin nữa.

JungKook hơi buồn vì chuyện đã đi quá xa ngoài ý muốn. Thật lòng mà nói thì JungKook không muốn Jimin vì mình mà đánh JongMin, không muốn TaeHyung hùa theo đánh JongMin làm gì, JongMin cũng là con người mà, con người thì phải biết đau chứ, bị đánh tới bầm dập như thế kia thì sao chịu nổi. Lắc đầu ngán ngẩm, JungKook tiếp tục chăm sóc Jimin cũng nhưng trông chừng JongMin, cô y tá đã đi mua thêm thuốc...(hết chap 7).

—————

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro