[ĐOản][VKook]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


_Chia tay đi

Câu nói phát ra từ Jungkook khiến Taehyung như bị tê liệt

_Em...em vừa nói gì ?

_Chia tay!

Jungkook chỉ đang đùa, đang đùa với anh thôi, nhưng nét mặt của nó...sao lại đáng sợ đến vậy, lẽ nào nó biết được sự thật rồi ?! Bầu không khí yên lặng bắt đầu bao trùm, hai ánh mắt nhìn nhau nhưng không ai nói với ai điều gì. Lẽ nào Jungkook không còn yêu anh nữa thật sao, vô lí! thật hết sức vô lí! chắc nó chỉ đang bị cám dỗ bởi thứ gì đấy, hoặc nó bị stress chăng ? vài hôm nữa nó sẽ bình thường trở lại thôi. Jungkook đang không tỉnh táo mà...nó không biết mình đang nói gì đâu đúng không...

Taehyung nhẹ nhàng tiến gần đến bên Jungkook, vòng tay từ phía sau, nhẹ nhàng ôm lấy thân hình nhỏ nhắn của nó. Nhưng không ngờ nó lại cựa quậy một cách dữ dội, đẩy mạnh Taehyung ra khỏi người mình. Không phải Jungkook rất thích được ôm sao, mỗi lần anh ôm nó như thế nó sẽ nhẹ nhàng kéo tay anh lên bụng rồi rút người vào lòng anh, nhưng sao lần này nó phản ứng khác quá vậy...

"Jungkook! Jungkook! Đừng bỏ anh mà! Đừng bỏ anh..."

.

.

.

Taehyung ngồi bật dậy, mồ hôi thấm ướt cả ga giường. Thì ra là mơ, anh vừa mơ một giấc mơ thật khủng khiếp. Bên cạnh anh, Jungkook vẫn đang cuộn mình nằm ngủ ngon lành.

"Đây mới là thực tế, Taehyung ah~ mày vừa mơ thôi"

Anh khẽ hôn nhẹ lên má Jungkook rồi nằm xuống choàng tay qua đầu nó, để khuôn mặt mủm mỉm kia nằm gọn trong ngực mình. Anh nhìn nó, môi khẽ nở nụ cười đắc ý: 

"Chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra đâu Jungkook nhỉ. Em là của anh, mãi mãi là thế..."

Càng nhìn anh càng thấy yêu nó, trong ánh sáng mờ ảo của ánh trăng ngoài cửa sổ, tình yêu anh cho nó càng mảnh liệt hơn, nhưng kéo theo đó lại là một nỗi lo sợ, anh sợ giấc mơ đó...sẽ thành sự thật. Taehyung bất giác đưa tay lên vuốt ve Jungkook, từ hai gò má phúng phính đến đôi môi căng mọng quyến rũ. Theo cánh tay, môi anh cũng mấp máy theo, anh đang không kìm chế được bản thân nữa rồi. Đôi môi hư hỏng cứ thế mà càng tiến gần đến bờ môi căn mọng ấy.

Jungkook bỗng dưng bất ngờ mở mắt ra, bắt gặp anh đang kề sát mặt vào mình, cự li đã rất gần rồi, chỉ một cử động nhỏ cũng có thể chạm vào nhau. Taehyung giật mình dừng lại, anh giả vờ quay sang chỗ khác như không có gì "Tối thế này chắc em ấy không biết đâu"

_Anh không ngủ sao ? - Jungkook nhìn Taehyung, ngạc nhiên hỏi

_Anh...anh... - Taehyung ấp úng nói không thành tiếng

_Hư quá đi, đã nói mỗi tuần chỉ được một lần thôi, em là trẻ con đó. - Jungkook bĩu môi

Nhìn bộ dạng đáng yêu như vậy thì đừng nói là Taehyung, những người khác cũng sẽ muốn nhào đến hôn ngay lập tức cho mà xem.

_"Trẻ con" này sao lắm lời thế nhỉ, mau ngủ tiếp đi

_Ừ...anh cũng ngủ đi, không được hư nữa đâu đó

Jungkook quay lưng về phía Taehyung, kéo hết phần chăn của Taehyung về phía mình trùm kín cả người rồi nhắm mắt ngủ tiếp. Taehyung cũng chịu thua mà ngoan ngoãn quay lưng lại về phía Jungkook. Trong bóng tối mờ ảo, hai con người đang nghĩ về nhau mà môi bất giác mỉm cười hạnh phúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro