4. Đánh nhau.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau ngày hôm ấy Jimin không còn đến trường nữa chỉ quanh quẩn trong nhà thôi, luôn còn tức cái vụ tỏ tình hắn nhưng lại bị cho một vố ố dề như vậy?. Làm sao y có thể chịu nổi như vậy được chứ lại còn bị mất mặt còn làm trò cười cho người khác nghĩ đến thôi đã khiến Jimin tức đến điên người. Y thề rằng không thể bỏ qua cho họ dễ dàng như vậy được.

__________

Sáng hôm sau, ngày đầu tuần Y lại dậy trễ như mọi ngày, sau khi y sửa soạn chuẩn bị đi đến trường. Vừa xuống lầu đã gặp bố mẹ của mình họ khó chịu nhìn y bởi vì họ không ưa y cho lắm vì là người suốt ngày chỉ biết ăn chơi đàm đúm quậy phá khiến họ mất mặt với biết bao nhiêu người.

Họ cũng đã có ý định đuổi y ra ngoài chứ nuôi cho phí cơm nhưng Jimin là con trai lại còn là người đứng đầu thừa hưởng tài sản do ông nội của y để lại. Muốn có gia sản của y thì phải có chữ ký của Jimin nhưng cậu cũng không ngu đến mức bị những lời dỗ ngọt của người nhà mà đồng ý kí tên nhường tài sản cho họ.

Jimin chỉ cuối người chào họ rồi đi thẳng ra xe mà leo lên đi luôn không quay đầu lại khiến cho bọn họ tức mà chửi thề.

"Má nó, thằng này chừng nào mới kí vào giấy đây chứ". Vừa chửi vừa đập tay xuống đùi tỏ vẻ tức giận. Bà Park bên cạnh chỉ biết vuốt ngực ông để ông bình tĩnh lại nhưng bà Park trong đầu lại nghĩ ra một kế sách vô cùng táo bạo hơn.

_____

Đến trường Jimin bước lên lớp với vẻ mặt hằng ngày kiêu ngạo khiến các bạn trong lớp dè chừng nhưng hôm nay lại nhận lại với vẻ mặt chẳng mấy quan tâm của học sinh khi y đến, lại còn một số ánh mắt khinh khỉnh nhìn mình khiến y cảm thấy khó chịu nhưng không thể làm được gì.

Chắc họ vẫn còn nhớ chuyện hồi tuần trước nên mới như vậy nếu y kiếm chuyện với họ chắc chắn họ sẽ lôi chuyện hôm trước ra nói mà cười nhạo Jimin nên y chỉ đành phải nhịn lần đầu tiên trong đời Jimin phải nhịn một ai đó khiến cho y đang có cảm giác mình rất thấp kém và giống như những người mình đã từng bắt nạt phải cuối đầu trước Jimin khi bị đánh quỳ lạy vang xin y để được tha mạng khiến bản thân không thể chấp nhận.

Không muốn ở lại cái nơi ô nhiễm này nên y đi ra ngoài cùng với một số người bạn khác ra sân trường thì bắt gặp ánh mắt nhìn mình chằm chằm khiến Jimin tức giận kêu bạn bắt tên đó đem ra sau trường để trừng phạt. Tất cả sự tức giận của Jimin từ nãy đến giờ đều trút hết lên người của một học sinh xấu số kia, y không tin được rằng có một ngày mình bị người khác coi thường như vậy.

Tên học sinh đó vẫn đứng nhìn Jimin như không có gì là sợ hãi vì tên đó biết được y không dám làm gì mình khi có camera đang quay về hướng của họ nên tên đó rất bình tĩnh nhưng tên đó không ngờ y không dễ động vào trực tiếp nói với bạn mình dập nát camera, tên đó sững người vì bây giờ không ai còn chóng lưng cho mình nữa rồi.

"Sao. Còn cười nữa không?" Bạn của Jimin cười khoái chí khi tên đó bắt đầu sợ hãi không ngừng cầu xin họ tha cho mình nhưng y đâu phải là người dễ dàng như vậy một khi đã nhắm đến thứ gì thì không có chuyện dễ buông tha như vậy?.

Jimin ra hiệu cho bạn của mình đánh tên đó nhưng ở đằng xa y đã nhìn thấy thứ mà mình không muốn nhìn thấy nhất đó là người mình thích lại ôm hôn bạn gái của mình khiến Jimin tức không nói thành lời chính vì vậy y không muốn nhìn nữa mà bỏ đi các bạn của Jimin thấy vậy cũng chạy theo y nhưng bị y chửi mắng đuổi đi. Đi trên đường hành lang y không dấu được sự buồn tủi của bản thân mà sắp khóc đến nơi rồi.

_____

Tiếng chuông vang lên giờ ra chơi lại đến ai ai cũng rồm rã chạy xuống căntin, Jimin hiếu kỳ cũng đi theo xuống thì thấy người mà cậu ghét nhất Lee Sarang đang ngồi ở dưới bàn bên góc trái của căntin chắc đang đợi bạn trai của nó xuống. Jimin thấy như vậy chỉ bình tĩnh đi mua hộp cơm và đi ngang qua chỗ nó trực tiếp úp cả hộp cơm lên đầu Lee Sarang, mọi người đều bất ngờ trước hành động của Jimin đúng lúc hành động nãy giờ của y đã bị hắn đứng từ xa nhìn thấy hết.

Nước nắm, thức ăn rau củ quả đều rơi đầy trên người nó nhưng y nhìn Lee Sarang với ánh mắt vô cùng thích thú, vui vẻ cười lớn khi những việc mình đã làm. Hắn tức giận từ xa đi đến chất vấn y tại sao làm như vậy nhưng Jimin chỉ cười "Vì nó đáng bị như vậy" . Jimin bỏ đi mặc kệ những người ở đó nói mình như thế nào hay những ánh mắt coi thường từ họ y cũng không quan tâm, có thể trả thù riêng bằng cách trút giận lên người mình ghét đương nhiên là cảm thấy vui thì như vậy cũng không sao.

.

Hôm sau trên lớp Jimin nhận được một lá thư kì lạ hẹn gặp nhau ở nhà vệ sinh nam và thách thức solo với y còn ghi trên đó nếu không đến thì người đó chính là 'kẻ hèn nhát'. Biết từ đó đang ám chỉ mình nên y tức giận quát mắng mà xé nát tờ giấy đó mà bỏ đi xuống nhà vệ sinh nam để xem ai là người dám thách thức mình. Vừa bước vào thì cánh cửa phòng vệ sinh đột nhiên khóa chặt khiến Jimin có chút giật mình chạy ra mở cửa nhưng không được. Biết có kẻ chơi xấu nên Jimin bắt đầu từng bước từng bước từ từ tiếng về phía trước mà dò xét thì đột nhiên một đám con trai bước ra. Jimin mới hỏi bọn chúng.

"Là tụi mày hẹn tạo đến đây à?. Chơi bẩn thật đấy"

"Là tao hẹn mày đến đây đấy"

Nhìn thì là tưởng còn ai, ai ngờ lại bạn gái dịu dàng của Taehyung "Thì ra là mày à. Nhìn vậy chứ không phải vậy" Jimin cười khinh nó.

"Ý mày là gì?"

"Ai biết". Đàn em của nó nhiều chuyện lên tiếng.

"Mày nín"

"Ohhh, hay là bị ăn cơm ngon quá nên đến đây muốn ăn nữa à"

"Mày... Đánh nó". Nó ra lệnh cho đàn em đánh Jimin.

Đám người xông lên đánh Jimin nhưng y từ nhỏ đã được nuông chiều với lại cũng không biết võ nên chỉ vài ba chiêu cùi bắp của mình thì đã bị họ đánh bại Jimin chỉ biết ôm bụng nằm dưới đất bị bọn họ đó đánh thừa sống thiếu chết, mặt mày bầm tím hết cả lên trông đáng thương.

"Thôi đừng đánh nữa coi chừng có án mạng đấy"

Jimin loạn choạng đứng dậy nhìn bọn họ "Mày không như bề ngoài Lee Sarang"

"Thì sao. Bất ngờ lắm hả?"

"Tao chỉ đang trả thù lại khi mày dám úp hộp cơm lên người tao thôi".

Nó cười khinh Jimin. "Tao còn biết một việc nữa là mày tỏ tình với Taehyung những bị anh ta từ chối có đúng không? Đúng là tội cho mày quá nhọ nhưng mà mày xứng đáng với việc đó".

Câu nói của nó đã chọc giận đến Jimin, sự tức giận y không kiểm soát được mà tiến tới đánh nó nhưng không ngờ nó đột nhiên cởi hết quần áo của mình rồi còn tự tát chính nó rồi la hét "Có ai không cứu tôi với... có ai không". Y bàng hoàng không hiểu chuyện gì thì cánh cửa phòng vệ sinh đột nhiên mở tung ra tất cả mọi người đều nhìn bọn họ học sinh kể cả hắn và giáo viên điều có mặt đầy đủ. Y chưa hết bàng hoàng thì nó từ đâu chui ra khóc lóc bò về phía Taehyung hắn nhanh tay ôm nó cởi áo khoác và che lên người nó.

"Taehyung sao anh lại ở đây?"

"Tôi không ở đây sao biết được cậu đã làm gì Sarang, thành như vậy được chứ"

Jimin nắm lấy tay hắn với ánh mắt đầy hi vọng "Em không có làm, anh tin em đi có được không?".

Hắn trực tiếp hất tay Jimin ra khiến y bị mất thăng bằng mà ngã xuống đất nhưng y vẫn kiên quyết ôm lấy tay hắn một lần nữa mà cầu xin để được hắn tin mình nhưng chỉ nhận lại ánh mắt khinh thường từ hắn "Jimin cậu dám đụng đến Sarang thì tôi sẽ không tha cho cậu đâu".

"Nhưng em thật sự không có làm gì nó hết là Sarang tự biên tự diễn mà thôi. Em thật sự không có làm mà"

"Cậu còn nói là bản thân mình không làm à?. Không phải cậu là người đánh Sarang rồi còn cởi đồ Sarang ra nữa. Cậu đối sử với con gái tàn nhẫn như vậy cậu có còn là con người không?.

Nước mắt cậu đã rời. Tại sao hắn lại không tin Jimin chứ vối dĩ y đâu có làm gì Lee Sarang "Anh không tin em sao"

"Phải"

Hắn bế nó lên đi đến phòng y tế nhưng Jimin nhìn được cái nụ cười nhếch môi của Lee Sarang thì y đã biết tất cả đều là cái bẫy của nó gầy dựng lên. Câu trả lời quá dứt khoát của hắn đã làm trái tim của Jimin bị vỡ vụn thành trăm mảnh, Jimin khắp người đều có vết tích thì hắn không liếc mắt nhìn dù chỉ một cái còn Lee Sarang chẳng mất một cọng tóc nào nhưng hắn lập tức bảo vệ như bảo bối của mình còn đưa nó đến phòng y tế, nhưng trong khi đó người cần đến y tế là Jimin. Toàn thân đều là vết thương nhưng chẳng ai quan tâm vì họ tin Jimin chính là người đã làm ra những chuyện này.
Đau lòng cho người cố chấp.

End 4.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro