#2. Touching

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chạm

Khả năng nhận thức được một sự vật hoặc đặc tính của chúng bằng cách sờ vào. Chạm vào những gì mình thích, rồi giữ nó cho riêng mình.

Bạn có đang chạm vào những thứ mình mong muốn.

Kim Taehyung cựa mình thức giấc, cậu ngáp dài sau một giấc ngủ sâu, tuy ngắn nhưng nó cũng đủ làm cơ thể cậu có sức sống trở lại. Cậu đưa mắt nhìn về khung cửa sổ có rèm che, bên ngoài trời đang sáng dần. Đến lúc cậu phải đi rồi.

Một mái đầu nhuộm bạc bên dưới thu hút sự chú ý của cậu, cậu nhìn xuống và mỉm cười. Min Yoongi, còn mèo lười của cậu vẫn đang ngủ say, anh gối đầu lên tay cậu, mặt vùi vào tấm chăn bông to sụ để tránh cái lạnh của buổi sáng sớm. Nhớ lại đêm qua, cậu và anh hầu như chẳng có nổi một giấc ngủ đàng hoàn. Ừ thì là do cậu mà ra, cậu là nguyên nhân mất ngủ của Yoongi.

Cậu cho mình một ít thời gian để nhớ lại vài chuyện của quá khứ, nhớ lần đầu tiên khi cậu gặp anh cũng ngay trong tại ký túc xá này, mới đầu cậu đã nghĩ anh là mộ kẻ khó gần, tính tình thì cứ như ông cụ non, ăn nói thì ngang như cua và có phần thô lỗ nữa, nhưng không hiểu sao chính tính cách ấy đã thu hút cậu.

Mãi về sau này cậu mới biết Yoongi có ấn tượng đầu tiên về cậu không được mấy tốt đẹp cho lắm, hèn chi lúc đầu anh thậm chí còn chẳng thèm nhìn mặt cậu nữa, nếu cậu có ở gần anh thì anh cũng xem như vô hình.

Taehyung có chút lo sợ về ông anh này, nhưng càng lo sợ cậu lại càng muốn gần để hiểu anh hơn, cậu bị chính tính cách đó thu hút và yêu anh lúc nào không hay. Khi mọi hiểu lầm và thắc mắc đã được tháo bỏ, Yoongi trở nên niềm nở với cậu hơn, và cậu phát hiện ra anh mới tuyệt vời làm sao, anh tuy bề ngoài có vẻ lúc nào cũng thụ động lười biếng, nhưng con người này là người của công việc. Đôi khi anh cứ nhốt mình mãi trong studio đến quên cả giờ giấc.

Và tất nhiên là cậu lo lắng cho anh rất nhiều.

Rồi dần đà, mối quan hệ của họ từ anh em nhanh chóng chuyển thành tình yêu và sự khao khát. Cậu muốn anh và anh cũng cần cậu.

Tất nhiên mối quan hệ này họ luôn giữ kín với các thành viên còn lại, mặc dù đôi lúc cũng thấy thật khó chịu khi họ cứ phải lén lén lút lút, Taehyung muốn có nhiều thời gian hơn ở bên anh, được phép công khai ôm anh, hôn anh mà không sợ bị ai dòm ngó.

Anh là cục nam châm thu hút mọi giác quan nơi cậu, từ những điều nhỏ bé nhất của anh cũng làm máu trong người cậu nóng bừng và cứ mỗi lần như vậy thì cậu chỉ còn cách kéo anh theo mình đến một chỗ vắng vẻ để thỏa mãn, mặc dù cậu luôn cẩn thận quan sát xung quanh xem có ai đó trong tầm mắt hay không mới có thể có những phút giây riêng tư với anh, nhưng sâu thẳm trong lòng cậu đã hy vọng là có ai đó phát hiện ra họ để họ có thể đường đường chính chính công khai.

Yoongi bình thường luôn là người ít nói và nghiêm túc nhưng khi anh bước vào thế giới của riêng họ, Yoongi của cậu hoàn toàn lột xác, anh gợi tình và sâu sắc đến không ngờ, chỉ cần một cái liếc mắt hay giọng cười của anh cũng khiến cậu cương cứng trong quần.

Cậu yêu nhất là những lúc anh yêu chiều mình trong những cuộc mây mưa của họ, anh biết chính xác cậu cần gì và cậu cũng thế, đáp ứng hết mọi nhu cầu của anh vì điều đó cũng là đáp ứng cho chính cậu.

Cứ như đọc được suy nghĩ của cậu, Yoongi nhẹ nhàng chuyển động kế bên cậu, hơi thở của anh phả nhẹ trên cánh tay cậu làm một làn sóng mờ ảo chạy dọc sống lưng. Taehyung nghe thấy tiếng anh ngáp và biết rằng anh đã tỉnh dậy, mặc dù không tỉnh hẳn cho lắm.

Anh nhẹ xoay người về phía cậu, khuôn mặt vẫn vùi sâu trong lớp chăn dày. Bất giác cậu mỉm cười khi nhìn thấy đôi mắt ngái ngủ của anh, mái tóc anh rối bù một cách đáng yêu, làm cậu không kiềm được mà cuối xuống lướt môi trên đôi mắt vẫn còn ngái ngủ kia.

- Chào buồi sáng, Mèo con. - Cậu thì thầm nói.

- Buổi sáng.

Yoongi trả lời, rồi nằm rúc sau hơn vào người cậu để lấy hơi ấm, vì mèo con của cậu không thích bị lạnh, cậu tự động mở rộng vòng tay để ôm lấy anh, cạ mũi vào tóc anh. Cậu cho tay vào trong chiếc chăn to sụ mà anh đang đắp, muốn cảm nhận da thịt của anh, nhưng những ngón tay cậu thay vì đụng trúng làn da mượt mà của anh thì cậu lại chạm vào vải áo.

Taehyung nhướng mày và khẽ cười khi nhớ ra chính cậu là người mặc áo lại cho anh, vì sau cuộc làm tình cuối cùng của họ diễn ra...ừm cách đây khoảng 2 tiếng trước, anh bắt đầu thấy lạnh khi ngọn lửa của khoái cảm không còn cháy bừng nữa. Taehyung nhớ lúc đó mình đã lặng lẽ kéo anh ngồi dậy và trồng vào anh chiếc áo sơ mi quá khổ, lúc đó anh cứ như con búp bê không sức sống với đôi mắt nhắm lại trong giấc ngủ để mặc cậu thích làm gì thì làm. Lúc đó cậu đã cố gắng không bật cười lớn vì họ không phải người duy trong phòng, còn có cả anh cả Jin đang ngủ say như chết bên chiếc giường bên kia phòng nữa.

Nhưng tất nhiên anh cả Jin không hề biết gì về mối quan hệ lén lút về đêm của họ. Taehyung chỉ tới chỗ Yoongi khi chắc rằng ông anh cả của nhóm đã ngủ say và cũng âm thầm về phòng trước khi Jin tỉnh dậy.

Và bây giờ đã đến lúc cậu phải về phòng rồi, nếu không cậu sẽ phải khởi đầu một ngày mới với bao nhiêu câu hỏi mà cậu thừa biết rằng mình sẽ chẳng thích thú gì đâu, cả Yoongi cũng thế.

Bàn tay trong chăn của cậu tìm đến mép áo và nhẹ nhàng luồn tay vào đó, môi cậu lại tìm đến khuôn mặt anh trong một cái hôn nữa.Da thịt của anh được ủ ấm bên trong lớp áo làm tay cậu như mê đi và cậu chỉ muốn chạm vào anh mãi không thôi. Yoongi lầm bầm gì đó không rõ trong miệng, anh đưa tay lên và dụi mắt làm cho nụ hôn tiếp theo của cậu chạm vào lòng bàn tay anh.

- Tới giờ rồi à? - Anh hỏi, đôi mắt lại nhắm nghiền.

- Ừm, em phải về phòng rồi. - Cậu trả lời anh, rồi nở một nụ cười. - Muốn em ở lại không?

Yoongi lắc đầu. - Không, về đi, chật quá!

Taehyung chớp chớp, khuôn mặt gần như bị tổn thương khi cậu lên tiếng. - Anh nỡ đuổi em sao, chỉ vì giường chật thôi à?

- Ừ, mày nằm đây chật không thở được, về phòng đi.

Vậy là quay trở về thành Min Yoongi bình thường rồi, luôn ăn nói trống và cực kỳ thích cằn nhằn, khác hoàn toàn với một Min Yoongi của sự khoái lạc tối hôm qua, tính tình của anh thay đổi nhanh như chong chóng khiến đôi khi cậu chẳng biết đường mà lần. Nhưng như vậy chỉ càng làm cậu yêu anh hơn.

Taehyung chống tay lên và nhìn xuống anh, mắt anh vẫn nhắm lại trong giấc ngủ.

- Ít nhất cũng phải hôn em một cái rồi hẳn ngủ chứ?

- Nhiều chuyện quá! - Yoongi lầm bầm, đôi lông mày thanh tú hơi cau lại vì bị làm phiền.

- Ay, Mèo con vô tâm quá, em sắp khóc rồi đây này.

Yoongi chẳng nói gì vẫn thở đều đều như thể lời cậu nói chỉ là tiếng muỗi vo ve bên tai. Vậy là phải dùng biện pháp mạnh với anh rồi.

- Được rồi, cái này là anh muốn đó nhé, không phải em đâu.

Vừa dứt lời, cậu cầm mép chăn đang đắp ngang cằm anh và kéo nó ra, Yoongi hấp háy mắt vì tự nhiên bị kéo ra khỏi hơi ấm đang bao bọc lấy anh, anh định mở miệng cằn nhằn thì cái bóng to lớn của Taehyung đã ghì lấy anh, cậu rúc mặt vào cổ anh và rải lên đó những cái hôn âu yếm.

Anh thở dài, tay anh chạm vào vai cậu, khẽ ngưởng cổ ra sau mà hưởng thụ cảm giác tuyệt vời này. Taehyung di môi mình xuống xương đòn của anh, khẽ cắn vào làn da mỏng manh ở đó, cảm nhận mùi vị buổi sáng của anh. Yoongi như mê đi, những tiếng rên khẽ bắt đầu thoát ra khỏi môi anh và điều đó lại một lần nữa khiêu khích con thú đang ngủ bên trong cậu.

Cậu ngay lập tức lại cương cứng trở lại, cái vật nóng bừng đó cạ vào người anh một cách ám muội và đầy chủ ý. Yoongi chỉ được nửa giây nhận thức và lập tức tỉnh táo khi biết ý đồ của cậu.

- Không được! - Anh vội vàng đẩy cậu ra, mắt nhìn qua phía bên kia phòng, nơi anh cả Jin vẫn đang say ngủ. - Tới giờ rồi, anh Jin có thể dậy bất cứ lúc nào.

- Em nói rồi mà, cái này là do anh muốn.

- Không có!

- Có! - Cậu nói, khuôn mặt điển trai tối lại với sự hư hỏng. - Ngoan nào, em sẽ làm nhanh thôi và em sẽ ra khỏi đây trước khi anh Jin tỉnh lại và phát hiện ra chúng ta.

Vừa nói cậu vừa kéo anh về phía mình, mở đôi chân anh ra và đặt nó quanh hông cậu, cậu cuối xuống và tiếp tục thì thầm những điều đáng xấu hổ vào tai anh, làm mặt anh đỏ ửng vì nhiệt độ cơ thể tăng lên đột xuất.

- Giữ chặt lấy em nào, Mèo con.

Không biết từ bao giờ Mèo con trở thành cái tên yêu chiều mà Taehyung dành cho Yoongi, cậu luôn gọi anh bằng cái tên này khi chỉ có hai người với nhau, cậu thấy cái tên này vô cùng hợp với anh vì bình thường cái tính lười biếng và thụ động của anh làm cậu luôn liên tưởng tới những con mèo ú chỉ thích nằm ngủ suốt ngày trên ghế sofa, cuộn tròn người lại, rồi sẽ xù lông lên khi ai đó chọc tức chúng, chúng sẽ dùng bộ móng nhỏ bé ấy mà làm người đó bị thương và cái tiếng kêu ý óe mà chúng hay phát ra thật sự giống hệt Yoongi mỗi lần có gì đó làm anh bực mình.

Và bây giờ Mèo con của cậu đang tỏ ra khó chịu, nhưng những điều đó chỉ làm anh thêm hấp dẫn và khiến cậu muốn anh hơn mà thôi.

- Tae...Taehyung... - Anh khó khăn nói khi cậu ép anh xuống nệm, bàn tay không ngừng sờ soạn cơ thể anh.

- Coi nào, giữ chặt em đi. - Cậu dỗ dành, rồi mỉm cười mãn nguyện khi anh làm theo.

Cậu đã sẵn sàng cho anh và anh cũng thế vì vậy không để anh đợi lâu, cậu đưa tay xuống, điều chỉnh mình cho đúng chỗ rồi nhẹ nhàng trượt vào anh một cách trơn tru, làm một tiếng rít thoát ra khỏi miệng anh.

Dù rất muốn kéo dài giây phút này, nhưng thời gian không cho phép họ, nên cậu đành phải di chuyển hông liên tục, áp vào anh nhiều hết mức có thể. Đôi bàn tay anh vịn chặt người cậu như một loại dây leo khi anh bị cậu kéo đi trong vùng đất của khoái lạc.

Nóng, nhanh và thật chắc chắn. Và họ chạm đích.

Một lần nữa Yoongi đưa đôi mắt đang phủ một màn sương ảo mộng xuống cơ thể của họ, và cậu vẫn đang chôn sâu mình trong anh, tận hưởng cảm giác ấm áp và ẩm ướt. Đây chỉ là một lần thổi kèn nhanh thôi nhưng nó cũng khiến cậu thở không ra hơi, có lẽ dư âm của những lần làm tình tối qua vẫn còn ảnh hưởng đến cậu.

Cậu cười cười trong sự thỏa mãn, ngắm nhìn gương mặt anh, nó vẫn còn khá hồng như thể anh vừa chạy đua xong vậy. Rồi nhẹ nhàng cậu cuối xuống trao cho anh phần thưởng anh đáng được nhận.

Môi họ chạm nhau trong một nụ hôn chậm nhưng sâu, từ từ thưởng thức hương vị của nhau, tay anh đưa lên và giữ lấy khuôn mặt cậu như thể anh muốn kéo dài nụ hôn của họ và tất nhiên là cậu đồng ý vô điều kiện rồi.

Khi cậu nhấc đầu lên để cho cả hai cùng lấy hơi, Yoongi cau mày nhìn cậu khi thấy nụ cười đắc ý của Taehyung, anh giơ tay lên và gõ lên đầu cậu.

- Đồ lợi dụng! - Anh nói.

- Không, Mèo con à, em tốt mà.

Cậu nói rồi làm mặt cún con vô tội đi kèm cùng nụ cười hình hộp quen thuộc của mình và đúng như dự đoán anh cũng cười, nụ cười tươi tắn vào buổi sáng làm lộ hàm răng trắng và đều của anh.

Cậu hôn anh thêm một cái nữa rồi nhẹ chạm mũi mình vào chóp mũi anh.

- Buổi sáng tốt lành, Yoongi.

- Buổi sáng tốt lành. - Anh nói, di một ngón tay lên môi cậu. - Taehyung.

.

.

.

Taehyung nhanh chóng tuồng ra khỏi phòng trong sự im lặng nhất có thể, không quên ghé mắt sang nhìn Yoongi, người đã nhanh chóng rúc sâu vào trong chăn và ngủ, chà, người gì mà dễ ăn dễ ngủ thế không biết. Cậu mỉm cười và nhẹ đóng cánh cửa phòng lại.

Bây giờ là 4 giờ sáng, ngoài trời thật lạnh, ngay khi cậu chạm chân xuống sàn thì gần như nhảy chân sáo trên đó vì lạnh, đã vậy cậu còn ăn mặc phong phanh nữa, cậu chỉ vừa chòng được cái quần dài vào người thì đã bị Yoongi đuổi như đuổi tà rồi.

Cầm áo trên tay, cậu ngáp dài và đi vào toa lét. Ngay khi cậu mở cánh cửa đang hé của toa lét thì xém tí nữa là la lên vì giật mình nhưng nhanh chóng kềm lại được, bởi vì cậu không phải người duy nhất đang ở trong này.

JungKook cũng đang ở đây, nhưng thằng bé đang ngồi nép mình trong một góc và đang quay lưng về phía cậu, đèn trong toa lét không bậc, nhưng những ánh sáng yếu ớt bên ngoài có thể soi rõ thấy tấm lưng của thằng bé. Nó đang làm gì trong đây vậy?

- Chết tiệt! Mày xém tí là hù chết anh rồi đó!- Cậu gọi tên nó và nhẹ nhàng lại gần. - Làm gì vậy? Sao không bật đèn lên.

Thằng bé không trả lời, Taehyung tắc lưỡi, giơ tay lên chạm và người nó, khi tay cậu chạm được vào vai nó thì phát hiện ra áo nó ướt nhẹp, cả mái tóc cũng thế, chúng bết lại và đang nhiễu nước lỏng tỏng xuống nền gạch dưới chân.

- JungKook! Ngủ mớ à, sao mình mẩy ướt nhẹp thế kia?

Cậu hỏi và lay nó, trong đầu bắt đầu xuất hiện ra những tình huống quái gở, hay thằng bé lại đang bầy trò gì để trêu chọc cậu, nhưng nếu vậy thì đâu cần phải chui vào toa lét vào sáng tinh mơ như vậy.

- JungKook!

- Em không sao.

Cuối cùng thằng bé trả lời, tuy giọng rất nhỏ nhưng cậu vẫn có thể nghe được, nó từ từ quay sang nhìn cậu, những lọn tóc mái đang ướt bám lấy xung quanh trán và mắt nó.

- Làm cái quái gì mà chui vào toa lét lúc sáng sớm thế này mà người ngợm ướt nhẹp vậy? Đã vậy còn ngồi thù lù một góc nữa, anh tưởng mày bị gì đấy!

Cậu nghe thấy một tiếng thở dài của thằng bé khi nó chống tay và đứng lên, những giọt nước trên nười nó bắn đầy vào chân cậu, nó đưa tay và vuốt nước trên mặt ra.

- Em định đi tắm thôi.

Trông cậu như có vẻ sắp tin những gì nó nói không, nhưng cậu không bắt bẻ gì, JungKook lách người và đi qua cậu, nhưng cậu nhanh chóng giữ nó lại.

- Định để người ướt như thế này mà đi ngủ à? Có thật là em ổn chứ nhóc?

- Mệt quá, anh không tin thì thôi vậy.

Cái giọng điệu này là sao đây.

- Đứng đây đi, anh sẽ lấy cho nhóc cái khăn để lau người.

- Em tự làm được rồi. - Nói rồi thằng bé giực tay ra khỏi cậu, nó lủi thủi bước ra cửa toa lét , với lấy một cái khăn bông được treo gần đó và lau đầu, nó nhanh chóng chùi sạch số nước bám quanh mình và cuối xuống nắm lấy tà áo và cởi ra khỏi người.

Đôi lúc cậu cũng chẳng thể hiểu nổi những hành động của JungKook, thì từ trước đến giờ nó luôn như thế, đôi khi cũng hùa theo cậu mà quậy phá các anh lớn, nhưng dạo này nó không còn như vậy nữa, Taehyung cứ có cảm giác thân xác nó ở đây nhưng hồn thì cứ bay lượn chỗ nào ấy.

- Một đêm dài à?

JungKook lên tiếng, vẫn xoay lưng về phía anh khi nó dùng khăn lau đầu.

- Cũng có thể nói như thế. - Cậu trả lời, cố nén một nụ cười trên môi khi nhớ lại những chuyện xảy ra tối qua và cả chuyện sáng nay nữa. - Tuy ngủ không nhiều nhưng cũng đủ giấc.

- Vậy thì tốt cho anh rồi. - Nói rồi JungKook quay sang và nhìn cậu, rất nhanh rồi nó quay đầu lại và đi lên nhà trên.

Taehyung nhìn dáng nó khuất đi trong tầm mắt, cậu hơi cau mày khi đóng cửa toa lét lại. Ý trong câu nói của nó là gì, nhưng rồi cậu cũng nhanh chóng gạt ra khỏi đầu. Rồi cậu không biết mình có nhìn lầm không, nhưng rõ ràng là trong ánh sáng mập mờ của buổi bình minh cậu đã thấy đôi mắt của JungKook khi nó quay lại nhìn cậu.

Chúng lạnh như dòng nước vào buổi sáng sớm và có vẻ hơi sưng lên.

Như thể thằng bé đã dùng hàng giờ để khóc vậy.

Có thật là... JungKook đã khóc không? Có lẽ cậu đa nghi quá rồi.

.

.

.

Hôm nay cả nhóm có một show diễn, họ đã bắt đầu chuẩn bị từ 8h sáng và bây giờ cả nhóm đang có mặt tại nơi thu hình, ở đây có tới hàng trăm người, ai ai cũng đang bận rộn chuẩn bị cho chương trình, từ ánh sáng đến âm thanh đang được mọi người kiểm tra lại kỹ càng.

- Mấy đứa, đeo bản tên vào nào, bắt đầu tập lại mấy bài nhảy nhé. - Quản lí lên tiếng thông báo, vỗ hai bàn tay vào nhau để gây sự chú ý.

Cả nhóm đồng thanh trả lời và bắt đầu đi ra sân khấu. Taehyung vẫn đang loay hoay với cái bản tên, cậu cuối xuống nhìn cái đầu ghim băng để không phải chọc mũi nhọn ấy vào ngực mình lần nữa.

- Làm gì mà lề mề vậy?

Yoongi lên tiếng khi anh đi về phía cậu với bản tên đã được gắn ngay ngắn trước ngực, anh đang mặt một cái áo thun quá khổ màu xanh và quần jean rách, nhìn anh trông thật thoải mái và bộ đồ đó làm nổi bậc làn da vốn đã trắng của anh.

Nhìn anh cứ như một cây kem vani cho ngày hè nóng nực, và Taehyung thì không bao giờ từ chối những thứ mát lạnh cả. Đặc biệt là khi thứ mát lạnh đó có mái tóc màu ánh bạc, đôi mắt nghiêm nghị, cái mũi nhỏ và đôi môi hồng đáng yêu. Cậu cứ nghĩ rằng sau tối qua phải mất ít nhất một ngày cậu mới có cảm giác trở lại, nhưng không, nó đang dâng trong lòng cậu như thủy triều, nhộn nhạo đến khó chịu.

- Yoongi, giúp em với, cái ghim cài này cứng đầu quá. - Cậu nói, cuối xuống đâm cái đầu nhọn vào bản tên và ngay lập tức nó găm vào ngực cậu, làm cậu la oái một cái.

Cậu thấy Yoongi đảo mắt khi anh lại gần và gạt tay cậu qua một bên, anh lấy cái ghim và nhanh chóng luồn nó qua vải áo cậu và gài lại một cách nhanh gọn lẹ làm Taehyung chớp mắt vì khó tin, bất giác thấy mình thật vô dụng.

- Đây- Anh nói khi làm xong. - Còn gì nữa không?

- Còn. - Cậu nhanh chóng chớp lấy thời cơ. - Hôn em đi.

Yoongi lùi ra sau, nhìn cậu và nở một nụ cười thật trìu mến trước khi anh giơ chân và đá vào ống khuyển của cậu một cái rõ đau, làm cậu gần như khụy xuống, anh thậm chí còn chẳng buồn mở miệng nói gì mà chỉ quay lưng và bỏ đi.

Ay, Mèo con hư hỏng và đanh đá, cậu nhất định phải bắt anh trả giá cho việc này. Để sau.

Taehyung cười cười, đứng thẳng dậy và chạy theo sau anh, và giây tiếp theo cậu nhào lên và ôm lấy anh từ phía sau mà phá cười như một cậu nhóc nghịch ngợm, điều mà cậu vẫn hay làm với các thành viên khác. Yoongi hơi lảo đảo một tí về phía trước nhưng rồi anh cũng nhanh chóng lấy lại cân bằng, anh không nói gì khi cậu cứ bám chặc vào anh để ra sân khấu, làm cho những bước chân anh trở nên nặng nề hơn.

- Đứng lại đàng hoàn coi nhóc. - NamJoon nói Taehyung khi hấy cậu cứ đu lên người Yoongi.

- Thả ra coi, mày làm anh khó đi quá. - Yoongi nói sau một hồi cứ bị ghì về phía sau.

Taehyung làm mặt cún con tội nghiệp, cậu bỉu môi nhưng cũng nhanh chóng thả anh ra với một tí miễn cưỡng, trước khi đó cậu cũng kịp đặt lên gáy Yoongi một cái hôn thật kín đáo, làm anh rùng mình và quay lại lừ mắt với cậu. Cậu cười lục khục rồi nhanh chóng đi xa khỏi anh phòng trường hợp anh lại thượng cẳng tay hạ cẳng chân với cậu.

Có cái gì đó gợn sống lưng của cậu, rất nhanh, cứ như là gió lạnh ùa vào, Taehyung nhướng mày nhìn về phía sau của mình và thấy đôi mắt JungKook đang nhìn cậu. Gương mặt không có lấy một tí cảm xúc nào, hệt như sáng hôm nay khi cậu phát hiện thằng bé trong toa lét cùng mình mẩy ướt đẩm.

Cái thằng này, hôm nay nó bị gì vậy nhỉ, bình thường nó đâu có thế. Taehyung nhướng mày cho một câu hỏi ngầm gửi đến cậu em út, nhưng nó không đáp lại, chỉ nhìn cậu chừng nửa giây trước khi quay đầu và đi về phía các thành viên khác.

Có chuyện gì vậy.

Như phản xạ cậu đưa mắt tới nơi Yoongi đang đứng và lại quay sang nhìn JungKook, bụng dạ cậu lại nôn nao, cái cảm giác khó chịu như thể vừa bị ai đó lấy cây chọc vào. Tại sao cậu lại không nhận ra sớm hơn nhỉ.

- Tae Tae! Mau lại đây nhanh lên, thiếu mỗi cậu thôi đó!

Tiếng Jimin vang lên, Taehyung đưa mắt nhìn lên và thấy cả nhóm ai cũng vào vị trí trên sân khấu, những câu hối thúc bắt đầu vang lên và cậu lập tức chạy lại, đứng tại vị trí được quy định.

Cậu lại quay sang nhìn JungKook, người đang đứng phía bên phải của mình.

Một đêm dài hả?

Cái lời nói bóng gió đó. Cả cái thái độ của nó nữa

Không lẽ nó biết rồi. Chuyện giữa cậu và Yoongi.

.

.

.

Không hiểu sao Taehyung lại phải bận tâm đến việc này nhỉ, chính cậu cũng là người muốn công khai mối quan hệ này mà. Sao lại cứ có cảm giác như mình vừa làm gì đó tội lỗi vậy, nhưng cũng chưa chắc là JungKook đã biết, có khi thằng nhóc chỉ nói những điều đó và vô tình lại khớp với những gì đang diễn ra giữa cậu và Yoongi.

Có lẽ cậu đã suy nghĩ nhiều quá rồi. Nói cũng phải, mấy ngày qua có lẽ cậu đã quá mệt mỏi vì vừa chạy show vừa ra phim trường đóng phim nên bắt đầu suy nghĩ lung tung.

Nhưng có lẻ ngay tại lúc này lại không phải như vậy, cậu đứng dựa vào một cây cột cẩm thạch trong nhà hát và nhìn vào người Jeon JungKook, người đang đứng trước mặt cậu với chiếc mũi lưỡi chai đội trên đầu.

Trước khi cậu định mở miệng lên tiếng thì JungKook đã nói, giọng rất rõ và rành mạch.

- Em yêu Min Yoongi.

- Cái gì? -Taehyung nhướng mày và hỏi lại như thể không tin được vào tai mình.

- Em nói là em yêu anh Min Yoongi.

Được rồi, vậy thì có lẽ dể dàng nói chuyện được với nhau như những người đàn ông rồi.

- Thì sao, tại sao mày lại nói với anh, hay là... - Taehyung ngưng lại khi biết được mười mươi những câu nói khẳng định mà thằng em út quý hóa đang gửi đến cậu, một nụ cười nhếch lên trên môi cậu.

JungKook không đợi anh nói xong đã lại lên tiếng.

- Phải, em biết mối quan hệ giữa hai người và....

- Thích chứ?

- Cái gì?

- Anh hỏi rằng mày thích chứ. - Cậu nói, bước về phía JungKook. - Thì ra cái cảm giác gờn gợn sóng lưng mỗi khi tao ở chung với Yoongi là từ phía mày mà ra. Cứ hể lúc tao có thời gian để âu yếm Yoongi, lại y như rằng có cảm giác có một con chuột nhỏ cứ lén lút xung quanh, hóa ra kẻ đó chính là nhóc. Sao chứ, thích nhìn những cảnh đó không?

- Anh im đi! - JungKook nói với hàm răng nghiến chặc.

Taehyung phá lên cười, cậu có cảm giác bây giờ mình đang thật sự là một tên ác ôn thích tra tấn tinh thần của người khác, cứ nhìn cái sắc mặt của JungKook tái lại thì biết thằng nhóc đã bị anh chọc đến mức độ nào rồi, nhìn nó như thể sắp nhào vào và đánh cậu vậy.

- Dẹp cái mơ tưởng ấy vào đi nhóc, anh mày sẽ không để ai cướp mất Yoongi đâu. - Cậu nói bằng thái độ nghiêm túc, nhìn sâu vào ánh mắt của JungKook nhứ đó là một lời cảnh báo cho những cái đuôi không biết tự lượng sức mình.

- Anh không phải là người duy nhất yêu anh ấy, và anh cũng chẳng có cái quyền để mà cấm cản tôi.

- Vậy mày định làm gì?

JungKook cũng nhìn xoáy vào mắt cậu, đôi mắt cùng tông màu với mắt câu nheo lại nhưng nó thể hiện sự quyết tâm.

- Đương nhiên là cướp anh ấy khỏi tay anh rồi, anh nghĩ tôi sẽ làm gì nào. Tới nước này rồi thì không thể chơi công bằng được nữa.

- Vậy thì đợi xem.

Taehyung nói và quay đi, bụng dạ cậu lại bắt đầu nóng như lửa đốt, bây giờ cậu chỉ muốn tống thẳng nấm đấm của mình vào cái gì đó, nhất là vào cái bản mặt của thằng em út, nhưng như thế thì thật kỳ cục phải không, như vậy sẽ phát sinh ra nhiều chuyện rắc rối lắm.

Nó nghĩ nó sẽ làm gì được khi Yoongi đã thuộc về cậu, và việc thứ gì đó là của cậu rồi thì còn lâu cậu mới để thoát khỏi tay mình. Cậu sẽ không nhường cho bất cứ ai hết.

Sẽ không chia sẻ Yoongi cho bất cứ ai.

- Tôi sẽ làm mọi cách, kể cả phải chơi bẩn đi chăng nữa.

Tiếng JungKook vang lên, rất to và rõ trong không gian vắng không bóng người, chỉ có cậu và nó.

- Cẩn thận đó nhóc, không thì mày sẽ chỉ làm mình bị thương thôi.

Cậu nói, như một lời thách thức. À không, đó chăc chắn là lời thách thức dành cho đứa không biết lượng sức như nó. Để cậu xem nó sẽ làm được gì khi cậu vẫn còn ở đây.

Trứng mà đòi khôn hơn vịt à.

Taehyung đi trên hành lang để vào phòng chờ, khuôn mặt cậu co lại và nó tạo ra một bức màn nguy hiểm đến nổi những người đi trên đường phải vội tránh qua khi cậu đi qua họ. Mọi thành viên đều đang tụ bên trong phòng chờ, có cả Yoongi nữa, anh đang ngồi trên ghế và bấm điện thoại, khẽ đưa mắt lên nhìn khi cậu mở bật cửa và bước vào phòng.

- Nói chuyện với em một tí.

Không cần rào trước đón sau, cậu nói toẹt luôn, và trước khi anh kịp hỏi thì cậu đã cuối xuống cầm lấy tay anh mà kéo đi, để lại ánh nhìn ngơ ngát của các thành viên còn lại sau lưng.

- Taehyung có chuyện gì vậy?

Anh hỏi khi cứ bị cậu kéo đi mà không biết gì, có khi anh đã cố ghì chân lại nhưng vô ích, có khi điều đó còn làm anh bị kéo đi nhanh hơn. Taehyung rẽ vào một góc khuất để vào nhà vệ sinh, trong đó không có ai, tốt rồi.

Cậu đẩy anh vào một buồng trống và khóa trái cửa lại, Yoongi chỉ muộn màng nhận ra điều cậu đang làm thì Taehyung đã ép anh vào sát thành toa lét và hôn anh ngấu nghiến, đưa lưỡi vào khoan miệng anh khi anh hé môi lấy không khí, bàn tay cậu luồn vào cái áo thun của anh và bắt đầu sờ soạn không ngừng.

- Có chuyện gì vậy? - Anh hỏi khi cậu rúc mặt vào cổ anh, hàm răng cậu khẽ cắn vào nơi đó và làm anh nhăn mặt vì đau.

- Suỵt. - Cậu nói, di chuyển môi mình lên má anh, phả vào đó những hơi thở nóng hổi. - Ngoan nào, đừng nói lớn, ai đó sẽ nghe thấy chúng ta đấy.

Cậu muốn anh, ngây giây phút này, cậu muốn đóng dấu mình lên anh để biết chắc anh là của mình mãi mãi. Tay cậu duy chuyển xuống và tháo cúc quần của anh ra, nhanh chóng kéo nó xuống. Yoongi thở hụt hơi, anh đưa mắt nhìn xuống việc cậu đang làm, chưa tiếp thu được việc này thì Taehyung đã xoay người lại, cậu đóng nắp bồn cầu và ngồi lên nó, cậu cũng nhanh chóng đưa tay xuống và tháo cúc quần của mình ra

Cậu tự gải phóng chính mình và kéo anh vào giữa hai chân mình. Yoongi thở hụt hơi một lần nữa khi cậu đưa tay vào bên trong anh, thật nhanh, với một tiếng rên cậu kéo anh ngồi xuống cái trụ nóng hổi của mình.

Anh nén một tiếng rên vì sự vội vã này. Sốc anh trong ham muốn nóng bỏng, cậu đặt tay lên hông anh và nhấp nhô anh trong khoái lạc, rồi kéo anh lại trong một nụ hôn khác làm cả hai phải hụt hơi vì không khí không kịp tràn vào buồn phổi.

- Nói anh yêu em đi. - Cậu đòi hỏi, cụng trán mình vào anh, khẽ nâng hông lên để vào sâu trong anh.

Anh thở không ra hơi, trong khi đó cậu không ngừng rót những từ hư hỏng vào tai anh để rồi cười mản nguyện khi nghe những tiếng kêu trong khoái lạc mà anh dành cho mình.

- Mèo con, nói em nghe anh yêu em đi...Ôi! - Taehyung khẽ rít lên khi bên trong anh co bóp cậu, nóng và chặc đến không ngờ.

- Anh yêu...

- Ai nào?

- Taehyung, anh yêu Tae... - Anh ngừng lại khi cậu nhất hông lên, đẩy anh đến nơi hoang lạc. - Taehyung.

Cậu nở một nụ cười mản nguyện vì điều đó, cái cách anh gọi tên cậu, nghe thật tuyệt vời. Cậu sẽ mãi mãi làm cho anh lúc nào cũng gọi tên cậu như thế. Sẽ không có kẻ nào có thể bước chân vào thế giới cậu đã tạo dựng lên cho chỉ riêng anh và cậu.

Kể cả kẻ đó là Jeon JungKook.

Sẽ không có chuyện cậu để nó cướp anh khỏi mình.

Lại trao cho anh những cái hôn âu yếm và những cái nhất hông như phần thưởng. Mèo con của cậu là tất cả, cậu sẽ yêu chiều anh mãi, nuông chiều anh đến khi nào anh trở nên thật hư hỏng.

Tôi sẽ làm mọi cách, kể cả phải chơi bẩn đi chăng nữa.

Để xem sức lực của tên nhóc ấy tới đâu, có như nó tuyên bố hay không. Cậu chờ đợi một trận đấu với đầy sự hào hứng.

Nếu nó muốn chơi bẩn. Taehyung sẽ chiều nó, cậu cũng chẳng ngại chơi bẩn đâu.

Min Yoongi là của cậu, cậu khẳng định như thế hàng ngàn lần trong tâm trí, sẽ chẳng có gì cướp anh khỏi cậu mà không nhận hậu quả, cậu sẽ đạp đổ tất cả. Yoongi lại kêu tên cậu, anh nghiện đầu và áp môi lên môi cậu, cậu hôn lại anh, siết chặc vòng tay quanh cơ thể mềm mại ấy, đánh đấu lên từng nơi bàn tay cậu đi qua.

Chạm.

Cậu đang chạm vào những gì là của mình, điều đó là hiển nhiên rồi.

Cậu đang thật sự chạm vào những gì mình muốn.

Và sẽ không bao giờ bỏ tay ra.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro