1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Con đàn bà lăng loàn như bà còn quay về đây làm gì? Tôi đã cảnh cáo bà đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi rồi...Chết đi! Chết đi con đàn bà lăng loàn"

Người đàn bà nằm trên vũng máu, đỏ thẫm cả sàn nhà. Một người đàn ông điên loạn liên tục giáng những nhát dao sắt lẽm lên cái xác chẳng còn nhúc nhích.

Đột nhiên ông ta dừng tay một lúc, quay sang cậu con trai đang đứng chết trân khi chứng kiến cảnh tượng này. Khoé mắt ướt đẫm, ông mỉm cười với cậu, một nụ cười đau khổ.

"Cha xin lỗi"

Cánh tay cầm con dao nhọn giơ lên cao rồi thật nhanh đâm vào ngực trái của ông. Máu dần loan ra ướt đẫm chiếc áo sơ mi caro mà ông yêu thích. Không một chút sức lực, ông vô thức ngã cạnh bên xác người con gái ông yêu hết lòng. Khung cảnh trở nên tĩnh lặng và đẫm máu như một phân cảnh trong phim kinh dị đang được chiếu trước mắt một đứa trẻ.

Trong một ngày đáng lẽ nên vui vẻ lại trở nên tang thương như thế này. Ngày sinh nhật năm ấy, cậu bé đáng thương đã mất cả cha lẫn mẹ.

Cậu không hiểu tại sao cha cậu lại hành động như thế. Cha luôn kể cho cậu nghe về những kỉ niệm của cha và mẹ. Ông luôn nói rằng ông yêu mẹ cậu rất nhiều, yêu bằng cả trái tim mình và bà cũng thế. Cậu đã được cha dạy rằng phải luôn làm người mình yêu thương hạnh phúc.

Nhưng... không có tình yêu nào như thế này cả. Một người đem lòng phản bội người mình đã từng rất yêu, một người lại ra tay giết hại người mình yêu hết lòng. Vậy rốt cuộc...

Tình yêu là gì? Có thật sự tồn tại trên đời này?

Cậu không tin.
............

- Taehyung! Taehyung!

Namjoon gõ vào mặt bàn tạo nên tiếng lộp cộp, kéo Taehyung về thực tại.

- Em có đang nghe không đấy? Chúng ta đang trong cuộc hợp bàn về việc quảng bá album mới sắp tới của em đó.

Hắn uể oải đứng dậy xoa xoa chiếc cổ đang cứng đờ của mình. Gương mặt bất cần làm người khác cảm thấy khó chịu.

- Sao cũng được! Cứ làm như anh nói đi, em về trước đây!

Nói rồi hắn quay lưng đi một mạch chẳng thèm quay đầu lại mặc cho Kim Namjoon đang đỏ mặt tía tai gọi với ở phía sau.

Thật tình, Kim Namjoon ngồi phịch xuống ghế bất lực. Anh vừa là giám đốc phụ trách sản xuất vừa là một người anh trai của Kim Taehyung. Hơn ai hết anh là người hiểu rõ tính tình của thằng em của mình nhất.

Sau vụ việc năm đó, gia đình anh đã nhận nuôi hắn. Cha mẹ anh luôn dành sự yêu thương cho hắn mong muốn bù đắp cho đứa cháu đáng thương này của họ. Nhưng dù bù đắp bao nhiêu thì vết thương năm đó quá lớn để chữa lành.

Hắn luôn bất cần, lầm lì, chẳng chịu mở lòng cho bất kì ai. Mọi người khi tiếp xúc với hắn đều có cảm giác giữa hai người có một bức tường thật dày. Hắn tự cô lập mình trong căn phòng kín không lối thoát. Những bài hát của Taehyung có phần nhịp điệu rất bắt tai nhưng khi để ý đến phần lời, người nghe sẽ cảm thấy buồn, sâu thẳm vào đó là sự cô đơn. Hắn không bao giờ viết tình ca, vì chính bản thân hắn, tình yêu là một thứ không hề tồn tại trên đời, mọi thứ đều là giả dối.

Hắn chẳng coi trọng bất cứ thứ gì, dù là tình yêu hay sự nghiệp. Cũng chính vì vậy, là một nghệ sĩ nổi tiếng, hắn luôn dính phải những drama liên quan đến thái độ với đồng nghiệp lẫn cả fan của mình.

- Nó lại như vậy nữa rồi! Tôi thật sự đau đầu với nó!

Kim Seokjin- thư kí của Kim tổng đã được nhiều năm, người hiểu rõ nội tình nhất trong công ty. Y ôm sấp tài liệu kế hoạch trong tay đi đến bên Kim Namjoon đang ngồi xoa xoa vần thái dương.

- Tôi nghĩ chuyện quảng bá album cứ theo kế hoạch là ổn, chuyện cấp bách bây giờ...

Y ngập ngừng, gương mặt bất lực không kém Kim Namjoon.

- Lại có chuyện gì nữa vậy?

- Quản lý Song vừa gọi cho tôi... cậu ấy xin từ chức vì không thể chịu nổi tính của cậu Kim Taehyung.

- Lại nữa? Người thứ 3 trong tháng rồi!

Đôi mày đen đậm của Kim Namjoon ngày càng chau vào nhau.

- Vậy...chúng ta tính sao đây ạ? Lịch trình của cậu ấy khá dày đặc trong thời gian tới, chúng ta không có nhiều thời gian.

- Đăng bài tuyển gấp đi! Ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu phỏng vấn tuyển chọn.

- Vâng ạ!

Kim Seokjin quá quen với việc này, y nhanh chóng hoàn thành công việc một cách suôn sẻ. Chỉ trong nháy mắt, thông tin tuyển người cho công ty giải trí NJ được đăng lên trên mọi nền tảng. Và cũng không lâu sau đó, rất nhiều hồ sơ được apply vào vị trí này.

Cũng phải thôi, công ty giải trí NJ là một công ty giải trí đang đứng đầu Hàn Quốc. Công ty sở hữu nhiều ngôi sao đình đám nhất hiện nay như j-hope, V, TXT... nhiều người mơ ước được làm cho một công ty đầy tiềm năng như thế.

Nhưng vào được là một chuyện, trụ được vững ở vị trí này hay không là một chuyện khác. Đối với nghệ sĩ nào thì không biết nhưng với riêng quản lý của Kim Taehyung thì lại khác. Người đó phải có sự kiên nhẫn, một trái tim sắt thép cỡ nào mới có thể trụ vững được.

Nghĩ tới đây, Seokjin lại cảm thấy nản lòng. Bao nhiêu người trước đều không thể trụ vững quá 4 tháng. Tháng này có lẽ là do Kim Taehyung tâm trạng không tốt nên liên tục 3 người đều không chịu được phải từ chức. Y lắc đầu ngán ngẫm, chỉ mong sao lần này có thể tìm được một người chịu đựng được cái tính tình thất thường hơn thời tiết của cái tên này thôi.

...

Ở một phòng tập nọ, một chàng trai nhỏ người, bề ngoài đáng yêu, mặt chiếc hoodie xanh vừa mở to mắt nhìn vào màn hình điện thoại vừa hét toáng lên.

- Jungkook! Jeon Jungkook! Cậu lại đây mau! Nhanh lên!

Jeon Jungkook phải dừng lại những động tác vũ đạo mà mình đang tập, tiến lại tắt nhạc rồi đi về phía cậu bạn đang gọi tên mình í ới.

- Có chuyện gì vậy? Tiếng của cậu còn to hơn tiếng nhạc của tớ nữa đấy!

- Cậu xem này! Công ty NJ đang tuyển quản lý nghệ sĩ đó! Thời của Park Jimin tớ tới rồi! Hobi à! Em tới đây! Haha!

Park Jimin - một fan boy chính hiệu của j-hope, ước mơ của cậu là được làm quản lý nghệ sĩ, cụ thể hơn là được làm quản lý cho j-hope. Sau bao nhiêu lần bị hụt mất nay là cơ hội để Jimin thực hiện ước mơ của mình

- Ồ! Nhưng sao gấp vậy chứ? Mai đã phỏng vấn luôn rồi!

- Cũng đúng! Nhưng không sao, tớ đã chuẩn bị sẵn sàng từ trước rồi! Haha!

Cậu cười một cách đắc chí làm người bên cạnh cũng bật cười theo.

- Chúng ta cùng cố gắng nhé! Khi nào cậu debut tớ sẽ làm quản lý cho cậu.

Jungkook vì lời nói đó mà khựng lại một lúc. Lại có thêm lý do để anh cố gắng nữa rồi. Anh và Park Jimin là bạn từ thuở nhỏ. Anh có ước mơ trở thành một idol còn cậu là trở thành quản lý nghệ sĩ, vừa hay càng tốt cho anh và cậu lại tiếp tục ở cạnh nhau. Chỉ cần ở bên cạnh cậu, Jeon Jungkook anh đã mãn nguyện rồi.

-----------//----------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro