Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không biết anh ta đang nghĩ gì nhưng có vẻ là 1 chuyện buồn. Tôi cũng muốn hỏi nhưng lại rất khó nói, với 1 người người như anh ta thì có vẻ hơi khó bắt chuyện.

- Hẹn gặp cho tôi với ngân hàng Jinhit. Đừng  xảy ra sơ suất.

Tuy cty KTH rất lớn nhưng hiện nay mặt hàng mới của các cty khác rất đa dạng nên có một số cty không còn hợp đồng với cty chúng tôi nữa. Vốn đầu tư ít đi, khiến hàng mới không thể bán ra thị trường.

- Vâng, thưa Chủ tịch.

- Có muốn đi uống vài li không?

- Dạ?Không phải Gíam Đốc bị đau dạ dày không uống được sao?

- Không sao. Đỡ rồi, đi chứ?

- Nếu Chủ tịch muốn.

Trên xe , không khí rất ngột ngạt đến nổi mồ hôi của tôi không ngừng tuôn trào :)). Tôi từ từ mở mui của xe lên. Mát mẻ hẳn, anh ta vẫn không nói gì,không thích thì nói một tiếng chứ. Gío mát đến nổi tôi híp cả mắt, tôi thực sự rất hứng thú với chiếc xe của anh ta. Tuy không phải lần đầu đi kiểu như thế này, nhưng khi nào đi tôi cũng cảm thấy rất thú vị.

- Này, hay chúng ta uống ở đó đi

Tôi nói với anh ta rồi chỉ tay về phía quán trước mặt, tôi biết anh ta ăn uống ở đâu cũng phải thật sang trọng nhưng, hôm nay trời se se lạnh uống rượu Soju ăn lòng nướng không phải rất tuyệt sao.

- Hmm... Được, nếu cậu muốn.

Hôm nay anh ta thật kì lạ.

- Bà chủ ơi cho con 2 chai Soju với 1 dĩa lòng nướng với ạ.

- Được rồi, có ngay đây.

Tôi thường hay đến đây 1 mình vào những ngày buồn, không hẳn, có thể coi là thường xuyên. Vì từ đó tới giờ chẳng có khi nào tôi không có nỗi buồn.

- Có vẻ cậu thường hay tới đây?

- Vâng, nó khiến tâm trạng của tôi trở nên thỏai mái.

- Rượu và đồ ăn có rồi đây. Mà Jimin này, cháu dẫn cả bạn trai cháu đến nữa sao. Ah thằng bé này đã lớn rồi nha

- Bà à đó là Chủ tịch ở cty con đó, bạn trai gì chứ!

Ngượng chết mất, trời đất!

- Tuổi trẻ tài cao...

- Bà à!!

- Được rồi 2 cháu nói chuyện.. Vui vẻ:>

- Bà ấy vui tính thật.

- Đúng, lại rất dễ thương. Mỗi lần tôi tới đây vừa uống rượu vừa khóc, bà ấy luôn kế bên. Tôi cảm thấy rất ấm áp. Tôi xem bà ấy như mẹ của mình vậy.

- Khóc? Tại sao?

- Ừm... Một số chuyện buồn thôi.

- Vậy cậu có thể chia sẻ cho tôi?

- Có qua có lại nhé?

- Được Taehyung đây rất biết điều .

- ... Trước giờ, tôi luôn có 1 chuyện buồn à không rất rất buồn mà mãi không thể quên được. Cứ hễ nhớ đến nước mắt lại không thể tự chủ được mà rơi, lúc nào cũng nhớ đến người làm mình tổn thương. Anh xem có phải tôi rất ngốc đúng không?

- ...

- Lúc tôi còn học Đại Học, tôi đã có một tình yêu rất đẹp, hạnh phúc nhưng... Tôi biết 1 đứa nam không ra nam nữ không ra nữ như tôi thì ai mà thích chứ. Tôi rất hạnh phúc khi có người yêu tôi đến như vậy, tôi còn mơ mộng rằng sẽ ở bên nhau trọn đời. Nhưng tôi đã ảo tưởng rồi... Quen được vài tháng anh ta nói chán tôi. Nực cười nhỉ? Đúng thôi, đó chỉ là tình cảm nhất thời với lại tôi vốn dĩ không thể mang lại hạnh phúc cho anh ấy.

- ... Tôi nghĩ không nên kể chuyện buồn nữa nhỉ.

- Được nhưng anh đã hứa sẽ chia sẻ cho nhau nghe mà!

- Được!

- Hmm... Cậu có nghĩ trên đời này có tận 2 người giống nhau không?

- Có chứ.

- Cậu! Rất giống với người tôi quen!

- Tôi sao? Bất ngờ thật đó nha, đó là ai vậy?

- Một người tôi yêu, nhưng bây giờ tôi không hiểu tại sao một chút kí ức gì về cậu ấy tôi lại không nhớ...

- Cậu ấy? Chủ tịch là...

- Sụyt!!!

- À vâng kể tiếp đi ạ :>

- Tôi đã nói dối với cậu ấy, tôi thật sự không muốn xa cậu ấy. Nhưng tôi còn tương lai, sự nghiệp, nên đã đi du học không nói tiếng nào. Sao? Cậu thấy tôi quá đáng chứ?

- Ước gì tôi cũng được Tại Hưởng đưa ra lí do nhỉ.

- Tại Hưởng?

- Ừ, đó là cái tên chỉ có tôi và anh ấy biết được à còn Yunki nữa.

- Sao tôi thấy cái tên đó quen lắm.

- Quen? À mà này anh có anh em trai không? Kiểu như sinh đôi ấy!

Có lần tôi còn ngớ ngẩn nghĩ Tại Hưởng và Taehyung là anh em. Nhưng thật sự rất giống nhau nhưng tính cách hòan tòan khác với Tại Hưởng.

- Không!

- Vậy thì may quá rồi.

- Sao anh có thắc gì về cái tên sao?

- Chỉ là nghe khá quen tai thôi.

- Cái tên đáng yêu nhỉ, Kim Tại Hưởng, Phác Chí Mẫn ~

- Phác Chí Mẫn??

- Đó là tên anh ấy đặt cho tôi. Sao? Có vấn đề gì?

- À không, đợi tôi đi nghe điện thọai đã .

09xxxxxxxx

- Điều tra cho tôi một người tên Park Jimin.

- Vâng thưa cậu chủ.

- Sao? Tại sao cậu lại biết tới tên Tại Hưởng và Chí Mẫn?

- Không có gì. Uống đi, rượu sắp lạnh rồi đó.

- Được thôi...
.
.
.

Aiya do tối hôm qua uống nhiều quá nên đầu óc quay cuồng hết, không biết hôm qua có làm điều gì điên khùng không. Sao cảm giác bất an quá vậy nè!?!.

Dạo này cty KTH rất bận rộn nên tôi luôn phải đến sớm, nhức cả đầu.

- Này sao Chủ tịch chưa đến?

- Chắc... Mệt nên đến trễ một chút.

- Alo? Sao Chủ tịch chưa đến ạ?

<< Tôi qua uống hơi nhiều nên bệnh đau dạ dày của tôi tái phát, không đến được. Buổi gặp với Jinhit dời vào ngày mai>>

- Hả? Anh đang ở nhà hay bệnh viện tôi đến thăm.

<< Không cần, công việc ở cty đủ mệt rồi>>

- Lỗi cũng do tôi.

<< Tôi ở nhà>>

- Được tan làm, tôi mang cháo qua.

- Sao?Hôm nay chủ tịch không đi sao?

- Ừm. Hôm nay mệt rồi đây, Eunji này cô giúp tôi kiểm tra lại bản khảo sát nhé

- Vì Chủ tịch nên tôi mới giúp cô đó!!





- Chuỗi sự nhạt nhẽo 🙂

#yejii




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro