Chap 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Eunmi đang suy nghĩ kế hoạch thì có tiếng kêu làm cô giật mình vội để lại tờ giấy xuống dưới gối, đi ra mở cửa. Đứng trước cửa là anh trên tay còn đang bế cậu.

- Cậu ấy bị sao vậy ? - Eunmi hỏi

- Không sao chỉ là ngủ thôi - Lại nói đến lúc nãy khi anh xuống tìm cậu thì thấy cậu đang nằm trên sopha ngủ, không nỡ đánh thức nên mới bế cậu lên phòng. Anh đặt cậu xuống giường đấp chăn cho cậu rồi nói với cô

- Cũng trễ rồi em về phòng nghỉ đi

- Ừm vậy anh ngủ ngon nha -  Rồi cô xoay người đi ra phía cửa lúc đóng cửa còn liếc nhìn cậu 1 cái

Anh cũng tắt đèn lên giường ôm cậu ngủ. Đêm nào anh cũng ôm cậu ngủ nhưng toàn là khi cậu ngủ say rồi mới ôm, đến sáng lúc cậu chưa dậy thì anh lại lấy gối ngăn giữa hai người như cũ cho nên cậu không nhận ra, nhiều khi sáng thức dậy cậu luôn thắc mắc tại sao cậu ôm gối cả đêm mà ban tối gối lại ấm nhưng đến sáng thì lại lạnh tanh. Chuyện này cậu chỉ thắc mắc trong thời gian ngắn rồi cũng mau chóng quăng nó ra sau đầu.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Sáng hôm sau

Hôm nay cậu không cùng anh đến công ty. Một phần là nhà còn có Eunmi nên cậu ở nhà bầu bạn với cô còn phần khác là vì hôm nay hợp đồng giữa công ty anh và công ty kia chấm dứt, điều đó có nghĩa cô thư kí kia sẽ được trả về chủ trong sự thất bại ê chề, chuyện này làm cậu rất vui a.

Cậu đang ngồi ở phòng khách xem vài tin tức trên báo thì cô đi ra ngồi đối diện lên tiếng

- Jimin, chúng ta nói chuyện 1 tí đi

- Có chuyện gì sao ? - Cậu đặt tờ báo xuống bàn nhìn cô

- Có vẻ như mối quan hệ giữa cậu và TaeTae không phải là hôn nhân thật sự nhỉ ? - Cô không vòng vo nữa nói thẳng vào vấn đề chính

- Tại sao cô lại nói vậy ? Chúng tôi đang rất hạnh phúc mà - Cậu đang vươn tay định lấy ly sữa uống, nghe cô nói thì bấc giác tay khựng lại trong vài giây

- Ha. Cậu không phải giấu đâu, tối qua tôi đã tình cờ thấy được tờ giấy đó rồi

- Nếu cô đã biết thì sao chứ ? Cô sẽ làm gì ? - Cậu nói với giọng bình tĩnh nhất có thể

- Không có gì. Nhưng mà cậu có biết tại sao tôi quay về đây không ? -  Cậu không trả lời chỉ đưa đôi mắt khó hiểu nhìn cô

- Tôi về đây là vì TaeTae đó. Tôi muốn bên cạnh anh ấy, mà không ngờ anh ấy lại có vợ, tôi cứ ngỡ phải bỏ đi tình cảm này vì tôi tưởng hai người yêu nhau thật nhưng bây giờ thì không sao rồi, cuộc hôn nhân của hai người cũng chỉ là trên danh nghĩa nên tôi có thể cùng anh ấy bên nhau rồi

- Cô dựa vào cái gì mà nghĩ anh ấy sẽ ở bên cô ?

- A. Có lẽ anh ấy chưa nói với cậu, mà chuyện này chắc anh ấy sẽ không nói đâu bởi vì cậu đâu cần biết. Nhưng tôi sẽ thay anh ấy nói cho cậu biết, khi chúng tôi còn học chung với nhau TaeTae đã yêu tôi nhưng tôi lúc đó lại ngu ngốc không nhận ra tình cảm thật của mình mà từ chối anh ấy. Bây giờ có lẽ tình cảm đó đã không đậm sâu nữa nhưng mà tôi sẽ khiến anh ấy yêu tôi 1 lần nữa - Eunmi nhìn thấy ánh mắt không tin của cậu thì nói tiếp - Cậu không tin thì tùy nhưng tôi sẽ chứng mình cho cậu thấy

- Được thôi. Tuy tôi và anh ấy chỉ là trên danh nghĩa nhưng chúng tôi ở chung lâu như vậy tôi không tin anh ấy không có tình cảm với tôi nhưng cho dù không có đi  chăng nữa tôi cũng sẽ không để anh ấy đến với cô đâu. Vì anh ấy là chồng của tôi - Cậu cười rồi nói với giọng khiêu khích

- Haha tôi nhớ cậu có ghi là 2 người không được xen vào chuyện riêng của nhau cơ mà, nhưng mà không sao để xem giữa tôi và cậu ai thắng và anh ấy sẽ yêu ai - Cô cười nhếch môi rồi bỏ đi lên lầu. Cậu ngồi trên ghế sofa 2 tay nắm chặc thành nắm đấm, móng tay đâm vào lòng bàn tay muốn bật máu. Cậu tự nghĩ bản thân thật ngu ngốc vì danh dự mà lại mạnh miệng tuyên bố là anh yêu cậu trong khi cậu là người rõ nhất anh sẽ không yêu mình, kể cả tình bạn như lúc xưa với mình còn không có

Tự trách bản thân mình xong Jimin đi lên lầu nhốt mình trong phòng suy nghĩ những trường hợp xấu nhất như nếu anh ra đi cùng người khác thì sao rồi lại ngủ thiết đi, đến khi anh tan sở về mà cậu vẫn còn ngủ anh thấy trời đã tối thì gọi cậu

- Minie dậy đi xuống ăn tối thôi - Cậu bị đánh thức thì nheo mắt tỉnh dậy, lúc nhìn thấy anh cậu liền nhìn sang chỗ khác làm anh thấy rất lạ

- Em bị làm sao vậy ? Sáng nay còn bình thường mà

- Không có gì - Cậu lạnh nhạt nói rồi ngồi dậy đi vào rửa mặt

Cậu rửa mặt xong,  xuống lầu ăn cơm, lúc cậu đi đến định ngồi vào ghế kế anh như thường lệ thì Eunmi đã nhanh chân hơn ngồi vào chỗ của cậu rồi lại nhớ điều gì đó nhìn cậu nói với giọng áy náy

- A chỗ này hình như là của cậu hả ? Xin lỗi nhưng mà tôi lỡ ngồi rồi nên cậu có thể ra chỗ khác ngồi không ? - Cậu nghe vậy không nói gì cũng không có biểu tình sắc mặt gì ra chỗ đối diện với anh ngồi ( Bởi vì đây là bàn bốn người ) Cô thấy cậu lặng lẽ ra chỗ khác ngồi thì vẻ mặt áy náy khi nãy liền nở ra 1 nụ cười đắt thắng.

Trong lúc ăn cơm cô nói chuyện cười đùa với anh coi như không hề có cậu tồn tại còn liên tục gắp và đút đồ ăn cho anh. Làm những hành động thân mật, anh thấy cô tỏ ra như vậy cũng chỉ nghĩ là cô theo thói quen khi hai người còn học chung mà thân mật như vậy thôi

- TaeTae anh ăn thử cái này đi tất cả đều là em làm cho anh đó nên  ăn nhiều vào - Cô vừa nói vừa gắp 1 miếng sườn bỏ vào chén cho anh mà anh đối với những hành động này của cô cũng không chán ghét chỉ hơi bất đắt dĩ nhận lấy thức ăn. Hai người hành động như vậy làm cậu ở phía đối diện vô cùng khó chịu, nuốt cũng không trôi cơm đến lúc này cậu không chịu đựng được nữa đặt chén xuống bàn 1 cái mạnh đứng lên nói

- Tôi ăn no rồi - Nói xong thì xoay người lên lầu. Anh nhìn theo bóng cậu rồi lại nhìn chén cơm còn dở của cậu

" Rõ ràng chỉ mới ăn được chưa đầy hai đũa cơm mà lại nói no. Hôm nay Jimin có chuyện gì buồn sao? "

Còn cô ngồi bên cạnh nhìn theo cậu

" Muốn đấu với tôi ? Cậu không có cửa " Rồi lại tiếp tục ăn cơm

Khi đã dọn dẹp xong mọi thứ anh liền pha 1 ly sữa đem lên cho cậu. Anh mở cửa phòng ra thấy cậu đang đứng ở bên cửa sổ nhìn ra ngoài

- Minie lúc nãy em cũng không ăn được nhiều nên tôi pha sữa cho em này mau đến uống cho nóng - Anh gọi cậu. Cậu cũng chỉ lặng lẽ quay lại đi đến nhận lấy ly sữa, tại vì cả ngày nay cậu chỉ ăn bửa sáng rồi ngủ qua trưa, lúc nãy cũng ăn không được bao nhiêu thì bỏ lên phòng nên còn rất đói, nếu không đói thì còn lâu cậu mới uống. Sau khi đã xử lý xong ly sữa cậu đưa lại cho anh nói

- Cảm ơn. Nhưng sao anh không nói chuyện với Eunmi mà lại lên đây ?

- Lúc nãy bạn cô ấy gọi đến hẹn cô ấy ra ngoài rồi

- Ra vậy - Thì ra cô ta đi rồi anh mới lo cho tôi, nếu không chắc cũng không đến lượt tôi nhỉ ? Những lời này cậu không nói ra chỉ im lặng nghĩ trong lòng rồi đi đến giường nằm. Anh cũng không nói gì đi xuống lầu rửa ly

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Sáng sớm hôm sau Eunmi mới trở về nhà, lúc cô về thì anh đang làm bửa sáng, cô nhìn dáng vẻ của anh khi mặc áo sơ mi trắng đeo tạp dề thầm cảm thán trông anh ấy thật soái. Cô còn đang nhìn anh thì anh quay lại, thấy Eunmi anh nói

- Em làm gì mà đi qua đêm luôn vậy?

- Không có gì chỉ là đi chia sẽ nỗi lòng cùng bạn bè 1 tí thôi - Cô cười cười nói

- Em mà cũng có chuyện buồn sao?

- Đương nhiên. Ai lại không có chuyện buồn chứ

- À có chuyện này anh quên hỏi em. Em về đây còn bạn trai em thì sao ?

- Em bỏ anh ta rồi - Nghe nhắc đến tên người yêu mình mắt cô đượm buồn nhìn rất tội nghiệp

- Sao lại bỏ ? - Anh ngạc nhiên hỏi

- Em phát hiện anh ta bắt cá hai tay...hức...nên em liền bỏ anh ta - Do trong người cô còn có men say nên khi nhắc đến chuyện buồn liền nức nở khóc. Anh thấy cô khóc thì đi đến bên cạnh vỗ vỗ vai cô. Cô tuy đang khóc nhưng mơ hồ nghe thấy được tiếng mở cửa trên lầu liền ôm lấy anh dụi mặt vào lòng ngực anh mà khóc. Anh nhìn cô đau buồn như vậy cũng nhói lòng, cứ để cô ôm còn lấy tay vuốt vuốt lưng cô an ủi.

Anh trong lòng cảm thấy cảm xúc của mình rối bời. Anh khẳng định mình không còn yêu cô nữa chỉ xem là bạn và người anh yêu hiện tại là Jimin nhưng khi nhìn thấy cô vì người khác mà đau lòng khóc như vậy lại nghĩ đến mấy ngày qua cô đều nở nụ cười không hề cho người khác biết nỗi lòng mình thì lại cảm thấy nhói nhói trong tim. Anh không biết rốt cuộc là mình yêu ai, là Eunmi hay Jimin. Anh thật không phân biệt được

Anh cứ để cô ôm mình mà tự chìm vào suy nghĩ riêng của bản thân không hề biết rằng ở phía cửa có 1 thân ảnh đang đứng nhìn hành động thân mật của hai người. Vốn dĩ tâm tình của Jimin hôm qua đã xấu cứ tưởng hôm nay sẽ đỡ hơn nhưng vừa mới xuống tới cửa phòng bếp lại bắt gặp cảnh này thì bao nhiêu buồn bực cùng lo lắng dồn nén từ hôm qua liền bộc phát ra ngoài bằng những giọt nước mắt

" Họ cư nhiên sau lưng mình lại thân mật như vậy, chẳng lẽ Taehyung vẫn còn yêu cô ta "

Càng nghĩ cậu lại càng muốn khóc lớn hơn, vội vàng quay trở về phòng đấp chăn lại như chưa từng thức dậy

Một lúc sau anh đi lên phòng chuẩn bị đi làm, trước khi đi còn đến bên giường nhìn cậu, nhờ vậy mà anh phát hiện mắt cậu ươn ướt, đưa tay ra lau đi vài giọt còn vươn trên mi nói nhỏ

- Em mơ thấy chuyện gì buồn sao mà lại khóc như vậy chứ ? Trẻ con quá - Cậu không muốn anh nhìn mình mãi như vậy nên làm bộ như trở mình khi đang ngủ quay lưng về phía anh. Anh cũng không nói gì thở dài 1 hơi phiền muộn vuốt tóc cậu rồi nhẹ nhàng rời đi tránh cho cậu thức giấc.

Buổi trưa ở công ty

*Cốc cốc* - Anh đang làm việc thì có tiếng gõ cửa liền lạnh giọng nói

- Vào đi - Cánh cửa mở ra cô thư kí bước vào

- Chủ tịch, nữa tiếng nữa anh có 1 cuộc hẹn với chủ tịch bên công ty K ạ

- Tôi biết rồi. Vậy giờ đi thôi - Anh đóng văn kiện đang xem lại giọng vẫn lạnh tanh nói

END CHAP 24

Văn vẫn chưa ổn. Mong mọi người thông cảm

#Byeol

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro