Chương 3 : Sở Hữu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh Báo : Có H ~~~~

Kim Tae Hyung vơ vội chiếc áo khoác trên ghế mặc vào rồi đi ra khỏi phòng.

- Giám đốc, ngài đi đâu vậy ? Hôm nay phải xem xét một số hợp đ....

- Để ngày mai đi hôm nay tôi cần về nhà sớm !

Hắn ngắt lời cô thư ký, trong mắt tràn đầy ý cười.

____________

Ji Min mệt mỏi gục người trên ghế. Tiếng chuông của cái điện thoại đánh thức cậu dậy. Cậu ngồi dậy vươn vai một cái rồi nghe điện thoại :

- Alo

- Ji Min à ! _ Giọng của Jin vang lên ở đầu dây bên kia làm cậu tỉnh cả ngủ _ Chờ anh về nhé mọi chuyện chỉ là hiểu lầm thôi, đợi anh làm xong một số thủ tục sẽ được thả ngay.

- Thật sao ? Thật may quá anh không sao là tốt rồi ! _ Ji Min vui đến cười tít cả mắt, bây giờ cậu thực sự đã nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Cuộc gọi kết thúc là lúc một tin nhắn vừa được gửi đến điện thoại của cậu.

"" Lát nữa đến nhà tôi "" - Từ : Kim Tae Hyung

Ji Min ngồi bần thần trên ghế sô-pha của mình, đôi mắt nhìn chăm chú vào cái màn hình điện thoại đen ngòm. Cậu quên đi cái giao dịch mà cậu mới vừa chấp nhận vào sáng nay. Cậu nhanh chóng nhắn tin trả lời hắn.

'''' Có thể cho tôi một ít thời gian không ? Tôi phải đợi Seok Jin trở về ! ''''

Phát ra một tiếng thở dài, khẽ khịt mũi rồi nằm xuống sô-pha cậu suy nghĩ về tương lai. Một tương lai mà cậu và anh đã vẽ ra. Một tương lai thực đẹp nếu nó không bị hắn bóp nát.

À mà có lẽ chẳng phải do hắn, mọi chuyện là do cậu quyết định chuyện đó. Tất cả mọi chuyện là do cậu. Nếu ngày đó cậu không gặp lại hắn rồi trò chuyện vài câu cùng hắn thì chuyện này đâu có xảy ra.

Nhưng nếu không gặp lại hắn thì Seok Jin có được thả dễ dàng như thế này không chứ. Cậu bật cười tự chế giễu những ý nghĩ đầy mâu thuẫn của mình.

Một vòng tay ôm lấy Ji Min cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu.

- Jin _ Cậu hét lớn vòng tay ôm chặt cứng người đối diện mình, hai hàng nước mắt tuôn rơi.

- Ji Min ngoan anh không sao rồi tại sao em khóc cái gì chứ _ Anh cười vỗ vỗ lưng cậu dỗ dành như một đứa trẻ.

- Anh về là tốt rồi, nhanh lên thay đồ rồi ngủ một giấc cho khỏe em còn phải đi làm.

- Được rồi vậy em đi cẩn thận...

Câu nói của anh bị ngăn lại bởi nụ hôn ấm nóng của cậu.

- Yêu anh

Dứt lời bỏ đi lập tức. Jin đứng đó cười ngây ngốc. Người yêu của anh dễ thương thật, đã hôn bao lần rồi còn ngượng ngùng cái gì cơ chứ.

Jin lắc đầu cười trừ rồi từ từ tiến về phía phòng ngủ.

________

Tae Hyung đang ngồi chăm chú xem tivi trong phòng khách thì có tiếng chuông cửa vang lên làm hắn hơi khó chịu.

- Thím Han, thím Han..

Đáp lại hắn chỉ có sự yên tĩnh. Bây giờ hắn thực sự khó chịu rồi đấy. Đặt remote xuống rồi ra mở cửa nhận diện được người đang đứng ngoài kia là ai tâm trạng hắn có phần dịu xuống.

Hắn nhanh chóng ra mở cửa cho cậu. Cậu nhìn hắn rồi gượng cười, một nụ cười méo xệch.

Hôm nay trông hắn có vẻ tươi hơn ngày bình thường.

Ji Min lê từng bước chân mỏi mệt vào căn hộ của hắn. Cậu sắp làm gì với hắn đây. Bỗng cậu thấy có lội với Jin quá. Sau lưng anh làm ra những chuyện như thế này.

Khoan, chưa chắc là Tae Hyung hắn bắt cậu phục vụ hắn, có thể chỉ là có thể thôi nhưng Ji Min vẫn hi vọng điều cậu đang nghĩ trong đầu lúc này là không đúng.

Bước vào trong căn hộ của hắn trên bàn đã đặt sẵn một ly nước lọc. Theo hướng cánh tay của hắn cậu ngồi xuống sô-pha cắn môi hỏi hắn :

- Thực ra cậu muốn tôi làm gì cho cậu ?

- Đương nhiên là làm tình với tôi rồi !

Câu trả lời nhẹ hẫng không mấy cảm xúc của hắn làm cho mọi hi vọng của cậu tan thành mây khói.

- Bao nhiêu người ngoài kia xinh đẹp hơn tôi, sang trọng hơn tôi sao anh lại đi chọn tôi để... _ Cậu cắn môi, vốn dĩ không thể nói tiếp.

- Sao ? Đổi ý ? _ Hắn nhướng mày nhìn cậu.

- Không phải _ Cậu vội xua tay nếu làm phật ý hắn Jin có lẽ sẽ gặp chuyện mất.

- Vậy thì tốt ! Mau lên lầu rẽ trái vào phòng tắm rửa.

.

.

.

Ji Min quấn khăn tắm bước ra đã thấy hắn ngồi trên giường từ lúc nào. Cậu chỉ biết thở dài, nuốt nước mắt vào trong. Cậu không thể khóc.

Tae Hyung nhìn cậu bằng ánh mắt đầy dục vọng.

" Tôi đã đợi điều này bao năm nay rồi em có hay biết? Em thật đẹp, thật hoàn hảo, vẻ đẹp duy nhất trong mắt tôi. Ngay từ ánh mắt đầu tiên, tôi đã luôn khao khát có được có em. Và chính là lúc này đây ! ''

Hắn đứng dậy cởi bỏ khăn tắm vướng víu. Bây giờ cậu hoàn toàn khỏa thân trước mặt hắn. Hắn bế thốc cậu ném lên giường.

Không thể kìm chế thêm giây phút nào nữa, hắn ấn người cậu xuống giường, bắt đầu mơn trớn với một nụ hôn.

Hắn cắn môi cậu đòi hỏi một sự xâm nhập, nhưng cậu từ chối.

- Phối hợp đi nào _ Hắn gằn giọng.

Cậu buông lỏng mặc cho hắn càn quét trong khuôn miệng cậu. Càng hôn cậu hắn càng say đắm đê mê, nhịp thở hắn nặng dần, phà từng hơi thỏa mãn vào mặt cậu.

Hắn nắm chặt cậu nhỏ của Ji Min, bắt đầu di chuyển tay mình liên tục. Không dừng lại ở đó, hắn vẫn tiếp tục nút chặt lấy chiếc cố trắng, mảnh mai của cậu. Hắn trải bàn tay còn lại của mình lên cơ thể cậu, liên tục di chuyển khắp người cậu. Cứ thế, tận hưởng khung cảnh tuyệt mĩ đó.

Ji Min khóc, cậu cảm thấy tủi nhục, cảm thấy ghê tởm bản thân mình, nhưng chỉ biết nằm đó để hắn thỏa mãn mà thôi.

Cậu bất lực phản kháng.

Những ngón tay linh hoạt của hắn đẩy đưa ra vào hậu huyệt của cậu.

Hắn kéo khóa, cởi bỏ chiếc quần dài, cùng cả chiếc quần con nhỏ xíu bên trong đang ngày trở nên chật chội để giải thoát cho cái thứ thú tính đã ngẩng đầu từ lâu của mình. Hắn rên rỉ.

Cậu nhỏ của hắn thật sự quá lớn với cậu và nó đã cương cứng hết cỡ. Hắn từ từ tiến vào trong cậu. Như cảm thấy cơ thể mình bị tách ra làm đôi cậu đau đớn gào thét.

- Tae..Tae Hyung đau quá...hic hic...mau dừng lại làm ơn đi....

Cậu bắt đầu quẫy đạp, cái đau nhói lên thét gào những giọt máu đỏ đang rỉ ra. Không phải lần đầu bị xâm chiếm nhưng cái thứ của hắn lớn kinh khủng cậu thật sự không thể chịu nổi.

- Ngoan... Ji Min à.. em tuyệt lắm Ji Min _ Hắn bỏ ngoài tai lời van xin của cậu đối với hắn bây giờ chỉ có dục vọng mà thôi.

Cơn đau qua đi là lúc khoái cảm ập tới. Đó là đối với hắn còn cậu chỉ có đau đớn mà thôi. Cậu không thốt lên lời nào nữa, gục đầu lên vai hắn. Chờ đợi sự kết thúc.

Trong cơn miên man của những chuyển động không ngừng, cậu mơ hồ nghe thấy tiếng da thịt va vào nhau giữa hai con người hoà làm một, cậu không biết Tae Hyung tìm đến đỉnh điểm lúc nào, chỉ biết rất lâu sau đó hắn mới buông nhẹ cơ thể cậu ra.

Cậu biết cậu đã bị giam cầm trong cái lồng mang tên Kim Tae Hyung.

___END CHAP 3 ___

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro