[v] 2033 | anemoia - bhva

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

anemoia (n.)
nostalgia for a time you never experienced

༻❁༺

We lay, my love and I
Beneath the weeping willow

Chúng tôi chôn cất Lê Xuân Tú - hay những gì còn lại của cậu - bên dưới một gốc cây liễu rủ.

Tôi không chắc mình thực sự mong đợi điều gì, khi đặt chân vào ngôi nhà đó vào một buổi bình minh mùa đông mù sương và buốt giá. Có lẽ cái lạnh và tiếng gió xào xạc đã đánh lừa năm giác quan của tôi, phủ vây quanh tôi bằng nhiều tầng ký ức đến nỗi trong một khoảnh khắc, tôi đã tưởng như thời gian quay ngược về ngay cái giây phút đầu tiên tôi nhìn thấy cậu, bước đi giữa bốn bức tường trắng, lặng lẽ và ám ảnh như một hồn ma.

Giờ này khi cậu ở đây, đã chết - theo đúng nghĩa đen của từ ấy - trong chiếc quan tài được thiết kế riêng dành cho cậu, vài mẩu xương trắng nhô ra khỏi cơ thể và khuôn mặt hầu như không thể nhận ra được nữa, tôi tự hỏi hồn ma của cậu đã lang thang đến chốn nào, sau ngần ấy năm.

But now alone I lie
And weep beside the tree

Không một cái tên nào được thốt ra - được phép thốt ra - giữa bốn bức tường trắng đó. Trong ngôi nhà này, tất cả những khuôn mặt trở thành vô diện, tất cả những cái tên trở nên vô danh, và tất cả những tâm hồn, trái tim, yêu thương, đau buồn đều tan biến vào hư ảo.

Chúng tôi đi một vòng quanh ngôi nhà, cố gắng không chạm vào bất cứ thứ gì. Tôi thăm lại căn buồng dưới cầu thang nơi tôi từng hồi phục sau chuyến hành trình dài ra khỏi khu cách ly. Mùi băng phiến vẫn còn phảng phất trong không gian, và trên chiếc bàn kê đối diện giường vẫn còn chiếc khung ảnh mà tôi đã từng làm vỡ. Nếu thứ ánh sáng nhờ nhờ trong căn phòng ấy không ảnh hưởng, tôi nghĩ rằng màu sắc trên bức ảnh ấy - và cả những nụ cười mà chúng đánh dấu nữa - đã phai nhạt đi phần nào.

"Đây là..." Hoàng Đức tiến đến ôm lấy tôi, hỏi tôi bằng giọng thì thầm.

"Đừng." Tôi quay người ra sau, chạm khẽ ngón trỏ của mình lên môi anh để ra hiệu cho anh im lặng. "Đừng đánh thức những hồn ma."

Singing 'o willow waly'
By the tree that weeps with me

Tôi nghĩ, Xuân Tú vẫn luôn biết tôi sẽ quay lại tìm cậu một lần nữa. Hoặc không. Nhưng dù sao thì, cậu vẫn dự liệu cho điều đó xảy ra. Lời nhắn đặt giữa vòng hoa rừng đã héo khô ấy, còn có thể dành cho ai ngoài tôi - người duy nhất còn sống biết về căn nhà này?

Rõ ràng, đến tận khi cẩn thận đặt thân xác cậu xuống huyệt mộ, tôi vẫn không hiểu được con người cậu. Thế mà, bằng một cách nào đó, cậu luôn nhìn thấu được tôi. Trước con mắt của cậu, tôi thấy mình như bị bóc trần, bị bủa vây, tan chảy, mọi suy nghĩ và ước ao và hy vọng và bản năng đều phơi bày, chẳng còn gì có thể che giấu.

Có lẽ cậu vẫn đang quan sát tôi, từ phía bên kia nấm mồ. Đôi khi, tôi phải dừng lại để kiểm tra hơi thở, xem thử cậu đã lấy mất nó từ tôi hay chưa.

Singing 'o willow waly'
Till my lover returns to me

Nhưng khi tôi chạm tay mình xuống những lớp đất lạnh, có một điều kỳ lạ đã xảy ra.

Những hình ảnh loang loáng lướt qua trước mắt tôi. Có những cái tôi nhận ra ngay là ký ức của chính mình. Những buổi sớm mùa đông mây phủ trên đỉnh núi. Tiếng chim xao xác gọi bầy trong một chiều hoàng hôn. Nhưng cũng có những điều mà tôi chắc rằng mình chưa từng chứng kiến bao giờ. Một vùng ngoại ô nửa quen nửa lạ. Dãy phòng trọ sực mùi ẩm mốc. Những thảm cỏ xanh rì, những tán cây liễu rủ, một bàn tay kết từng nhành liễu thành một chiếc vòng rồi tinh nghịch đội lên đầu tôi. Tiếng người chuyện trò lao xao. Một hàng hiên đầy nắng. Nụ cười hiền và đôi mắt đầy vết chân chim. Những ngón tay lướt trên phím đàn trong một căn phòng hòa nhạc rộng lớn. Nỗi cô đơn thăm thẳm đan quyện vào từng khắc, từng giây.

Khi tôi bừng tỉnh khỏi những hình ảnh ấy, tôi thấy mình đang ngồi bệt xuống đất sỏi, trên má hai hàng lệ lăn dài. Và Hoàng Đức đang ôm lấy tôi, nhẹ nhàng vỗ về tôi như một đứa trẻ.

Tôi quỳ gối, tiến đến phía nấm mộ mà tôi vừa đắp xong. Tôi đặt tay mình lên đất, trả những ký ức cho thân xác đang nằm bên dưới đó, và thì thầm lần cuối với cậu, "Ngủ đi. Ngủ đi, tình yêu."

A broken heart have I
O willow I die, o willow I die...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lxt#ntb