hòa lạc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

✍ trung học

đường về hòa lạc, xanh ơi là xanh.

năm tôi mười tám tuổi, đại bản doanh của viettel chuyển từ thanh xuân về hòa lạc. mãi đến tận bây giờ, những ký ức về cuộc di chuyển ngày ấy vẫn chưa hề phai nhòa trong tâm trí tôi. đặc biệt là cái buổi sáng chớm hạ hôm xe chở chúng tôi đến hòa lạc lần đầu. vùng ngoại ô, khung cảnh khác xa so với khu trung tâm thành phố đầy nhà dân và khói bụi. phóng tầm mắt ra xa, chỉ thấy những ruộng đồng, những bãi cỏ, những hàng cây. trải bạt ngàn xung quanh chúng tôi, là một màu xanh rì, sắc xanh loang mãi loang mãi cho tới khi giao với màu xanh thẳm của bầu trời.

mảnh đất đầy màu xanh ấy, là nơi đối với tôi và các đồng đội ghi dấu quá nhiều kỉ niệm. những buổi bình minh dậy sớm chạy bộ, lang thang ra cả những con đường lân cận. những giờ tập mệt nhoài trong ánh hoàng hôn. những trận đấu và những giải đấu. những lần rủ nhau đi hái xoài, nhổ cỏ, tưới cây, và làm đủ thứ trò mèo khác. nơi mà, mặc dầu tôi chỉ gắn bó một quãng thời gian ngắn ngủi, nhưng lại gieo vào lòng tôi một cảm giác bình yên khó tả, mỗi khi nhớ về.

-----

đường về hòa lạc, xanh ơi là xanh.

tôi ngẩn ngơ ngắm sắc xanh phủ rợp tầm mắt, trước khi giật mình ngẩng đầu lên nhìn ngóng xung quanh. anh văn trâm ngả người ra ghế, mắt khép hờ, những ngón tay gõ nhẹ lên cửa sổ. hàn tuấn im lặng nhìn ra ngoài, trong ánh mắt hiện lên bao cảm xúc phức tạp đan xen. thầy công cầm điện thoại quay cảnh vật lướt qua bên ô cửa xe, miệng cười mỉm, nụ cười chỉ thi thoảng xuất hiện trên môi thầy trong những lần hiếm hoi thầy kể chuyện về các đội bóng cũ.

tôi hít một hơi, thầm nhẩm lại những điều mình sẽ nói với đức chiến, hoàng đức, hoàng minh, tiến anh, đinh tài...

lâu quá rồi, nay mới được gặp lại.














































hôm nay hồng lĩnh hà tĩnh đến giao hữu với viettel ở hòa lạc, các bạn ạ. trời đất ơi lúc thấy thầy công đăng cái story "long time no seeeee" kia mình kiểu asdfghjklzxcvbnm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro