phần 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Linh trở về ký túc xá, không có ai trong phòng. Mọi người đều đi ra ngoài Mừng ngày lễ Có một đôi tình nhân còn ồn ào muốn đi Thiên An Môn xem kéo cờ .Giờ này còn đi xem kéo cờ
chẳng khác nào đi chịu tội muốn đòi lửa cái mạng nhà người ta đây.
Ngày cuối nghỉ lễ Quốc khánh ,cô từ thư viện trở về gặp Liên Liên đang xách một đống hàng lấy xong tay .Vội hỏi :" người về nhà sao ,có mang đồ ăn nên không thể". đa phần sinh viên nơi này đều xa nhà phần lớn đều tận dụng dịp nghỉ Quốc Khánh về nhà một chuyến...
    " Không phải mình vừa mới về Thiên Minh sao? nóng chết lên được."
--------- gặp Thiên Khanh --------Thiên Khanh cười :"vừa đến đã chứng kiến một màn hay" đem cô đẩy ra phía sau nước mắt một cái đám người đi cùng thiên Khang cũng không phía Thiện nam nữ đồng loạt xông lên
       Giá khách vừa dùng nhìn thấy đám người của Thiên Khang người đông thế mạnh ,lại lai lịch không nhỏ, rượu tỉnh một nửa, chần chờ không dám tiến lên. Thiên Khanh là ai chứ không có việc gì làm còn phải đi Gây chuyện cho đỡ làm chán, huống chi đã Để ý lại không buông tha cho người nào đó sao lại dễ dàng buông tha cho gã say rượu này được liền vùng lên mắt thấy đôi bên chuẩn bị xông vào đánh.
    Tiêu tổng bên cạnh mồ hôi Lạnh đầy trán đứng ra điều chỉnh:"  thiên thiếu coi như là nể mặt tôi bỏ qua đi .Một khi Cảnh sát tới thiên tiếu không sợ nhưng hắn không chịu nổi.
     Thiên xanh quay đầu thấy Vương Linh sắc mặt trắng bệch đứng yên lặng một góc thật đáng thương Cái người này vừa lớn tiếng đánh người đã đi Biến đâu mất nghĩ rằng như vậy là đủ rồi chẳng may đánh nhau thật cô sẽ càng sợ hơn vì thế vẫy tay đừng để tao nhìn thấy bọn mày lần nữa nhưng người đó như được lệch
đại xá đánh không kịp chen chúc mà đi chỉ một loãng đã đi sạch.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro