(10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Muốn đày sát này xuống địa ngục ư ? Hahaha vậy phải xem có hạ gục nổi không đã "
Lão Sát chộp lấy kiếm gỗ giơ lên trời dùng hai ngón tay chập vào nhau vuốt lưỡi kiếm một cách điêu luyện . Lão tung kiếm lên trời liên tục lẩn bẩm nói gì đó rồi quay một vòng ngồi bệt xuống đất . Từ một thanh kiếm gỗ bỗng nhiên phân thể thành hàng ngàn cây kiếm sắt hướng mũi kiếm vào ông Sinh .

Ông Sinh bình thản nhắm mắt vẽ cái gì đó trên không rồi rút ra , dùng lực đẩy mạnh về phía lão Sát . Kiếm lão Sát vừa hướng tới thì hất tung ra . Vẫn chưa dưng lại tại đó hàng ngàn thanh kiếm lại hiện lên phi thẳng tới , vừa rồi ông Sinh dùng quá nhiều năng lực nên giờ đã khá khá yếu . Ngay lúc ấy kiếm tới thì ông vừa kịp tạo lá chắn nhưng có lẽ là không trụ được lâu . Ông nhìn sang Trâm cô vẫn đang bị dây bắt hồn của Sát trói , miệng ông nhếch lên dường như là đã có dự tính gì đó .

Ông Sinh niệm chú rồi hướng ánh nhìn vào sợi dây bắt hồn , sợi dây lập tức biến mất . Trâm đứng dậy mắt nảy lửa nhìn vào lão Sát . Cô gầm lên vang vọng cả vùng trời rồi nhảy lên giương móng vuốt vế phía lão Sát . Lão giật mình nhìn về phía cô mà quên mất mình đang đối chiến với sư huynh đồng môn.

Bị mất tập trung lão Sát bị một đòn chí mạng đánh tung ra ngã sõng soài xuống mặt đất . Ông Sinh dùng cây kiếm gỗ của lão đâm một nhát vào chính bụng rồi nhanh chóng tháo cái túi giắt ngang lưng tung lên trời miệng không ngừng nói gì đó . Bỗng nhiên bụng lão Sát phát sáng lên , một đống oan hồn bị hút vào trong túi . Lão Sát đã ăn quá nhiều bào thai nên mới mạnh như vậy vả lại còn tích tụ oan hồn trong đó . Cũng may là chúng đã được hút vào trong túi nếu không thì sẽ làm loạn trốn nhân gian .

Thân xác lão Sát sau khi hồn ra hết thì cháy rụi tan trong không khí .

Trong lúc bao nhiều oan hồn đang từ từ bị hút vào trong , thì ông Sinh đưa tay vớt lấy một oan hồn rồi khóa túi lại giắt vào chỗ cũ. Ông quay sang Trâm , cô vì hận thù mà hóa quỷ nhưng sau khi Sát bị đánh bại thị cũng dịu đi phần nào nhưng vẫn giữ dâng vẻ đáng sợ của một nữ quỷ .

Ông Sinh hiểu vì lí do gì mà cô ra nông nỗi này , nên lúc hút oan hồn ông đã lấy ra hồn của con cô . Đứa con bị lão Sát chén chín khi còn đang trong bụng mẹ chưa thành hình .

Ông thả tay ra , một đứa bé trai xuất hiện trước mặt Trâm , nó đã có tay có chân , có khuôn mặt nhưng vẫn chưa phát triển hết . Nó nhìn mẹ xong gật gật như muốn nói gì đó . Ông Sinh phiên dịch :" Mẹ ơi , dừng lại đi được không ?"- giọng ông lúc này nhỏ nhẹ , đáng yêu y hệt như trẻ con vậy .

" Con ...là con thật sao? " Khi nghe thấy tiếng trẻ con , từ ngực cô nhói nhói đau , nó như chỉ cho cô biết oan hồn trước mặt cô là đứa con chưa kịp nhìn thấy ánh mặt trời .

" Mẹ ơi , là con đây . Con nhớ mẹ lắm !"

" Mẹ cũng nhớ con , từ lúc bị lão già kia ăn con đã ở đâu , tại sao suốt một năm mẹ tìm con nhưng không thấy ?" Đó chính là lí do tại sao sau khi Trâm chết , một năm đó vẫn yên bình làng Hạt vẫn chưa xảy ra chuyện gì . Oan hồn của Trâm lưu lạc không nơi , đi đến đâu cô cũng gọi ' con ơi ' nhưng đều không thấy , cô hỏi hồn khác nhưng ai cũng lắc đầu . Sau một năm cô mới quay trở lại tìm mẹ con Khải để đòi con .

" Oan hồn của con kí sinh trong thân thể lão Sát . Lão chết rồi thì con cũng hồn bay phách tán . Ông Sinh đã hút tất cả hồn trong bụng lão để siêu độ . Con mong muốn được làm người mẹ ạ . Muốn được làm con mẹ "

" Được , được , mẹ cũng muốn được làm mẹ con . Mẹ sẽ không giết oan người nữa , mẹ sẽ cùng con đi đầu thai . Kiếp này hai ta không thể làm mẹ con thì kiếp sau vẫn có thể " Trâm ôm hồn con vào lòng rồi quỳ xuống trước mặt ông Sinh

" Thầy ơi , thầy giúp hai mẹ con con . Con xin thầy . Con lạy thầy . Con xin đền tội "

Ông Sinh rùng mình như đang thoát ra giọng nói trẻ con ấy . Ông gật đầu rồi ôn tồn nói :" Hai mẹ con cô đi theo ta , ta sẽ siêu độ cho . Nhưng cô Trâm này , cô giết oan nhiều người nên phải chịu trừng phạt , có lẽ phải 100 năm sau cô mới có thể đầu thai "

" Dù có chịu phạt 100 năm hay 1000 năm con cũng cam lòng "

Ông Sinh lại rùng mình một cái quay trở về giọng nói trẻ con :" Thầy ơi con nguyện ở lại chịu phạt cùng mẹ "

Giờ mới là giọng thật của ông :" Thật cảm động ! Ta sẽ nói chuyện này với diêm vương để giảm phạt cho cô . Nào theo ta "

Hai mẹ con Trâm dắt tay đi theo ông Sinh khuất dần trong tầm mắt bà Thu . Đúng là trên đời không có gì quý hơn tình mẫu tử thiêng liêng cho dù có thành ma cũng giữ nguyên tình cảm ấy mãi không thay đổi .

Còn về phía bà Thu ,sau đêm hôm đấy bà như là một người điên . Ác giả ác báo mà . Bà ta lang thang suốt mọi nẻo miệng luôn lẩm bẩm gọi tên con :

" Khải ơi Khải ơi , con đâu rồi , Khải . Con đây rồi . Không phải . À con kia rồi , ủa ủa hổng phải . Hahaha hihihi hahaha "

Hết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro