(8)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Chị à .. Hahaha ...chị trêu em phải không ? Em còn giữ sổ đầu bài của lớp 11a5 đây chị "

Khải để cặp táp lên bàn rồi lục lọi khắp nơi nhưng chẳng hiểu sao lại không thấy . Rõ ràng em Linh - ngồi cuối lớp đã đưa cho anh rồi cơ mà . Anh còn ghi điểm của chúng học trò vào đấy nữa .

" Sao lại không thấy nữa vậy ?"- Khải bối rối hoang mang.

Chị đồng nghiệp cũng không khỏi lo lắng. Khải nhìn chị đồng nghiệp trẻ chỉ hơn anh 1,2 tuổi . Có lẽ anh đành phải dẫn chị ấy đến tận nơi . Anh kéo tay chị  lên lớp 11a5 mà hàng ngày anh vẫn dạy nhưng nó chỉ là một nhà kho , không phải một lớp học . Tại sao lại như thế chứ . Đám học sinh rốt cuộc là ai ? Người hay ma ? Còn cô nữ sinh mà anh đã đem lòng thích ?

" Sao lại vậy cơ chứ ?  Tại sao lại biến thành nhà kho rồi "

" Khải em ổn chứ "- chị vỗ vai anh trấn an .

" Không em ...em không hề ổn "- Tại sao vẫn có thứ gì đó ám anh vậy .

Trâm , có phải là mày đang quấy rối cuộc sống của tao không ?

Ý nghĩ của anh như bị ai đó nhìn thấu , một nụ cười man rợ truyền vào tai anh như cố tình đe dọa :"Hahaha, đúng rồi đó Khải . Khi nào mà trả con cho tao thì tao mới tha cho mày "

Khải giật mình sợ hãi , con Trâm cũng là con anh . Nhưng đứa bé đã bị thầy Sát ăn rồi . Còn hồn thì ...anh không biết sao anh có thể trả con cho Trâm được chứ .

" Đi , đi uống rượu để giải tỏa mọi thứ . Khải ...đi "- chị đồng nghiệp nói rồi kéo tay Khải ra quán rượu gần đó .

Hai chị em cứ gạn hết chai này lại đến hai khác . Cụm ly không biết bao nhiều lần , mặt đã đỏ ứng hơi thở toàn mùi rượu . Hai người không thể uống rượu được nữa thì bắt đầu tính tiền đi về . Chân loạng choạng ,đi chân nam đá chân chiêu , họ cứ bám vào nhau mà đi về . Mắt lờ đờ không thấy rõ đường nữa Khải kéo chị đồng nghiệp vào nhà nghỉ để ngủ tạm qua đêm , anh bảo tiếp tân cho hai phòng nhưng giờ cũng đã muộn chỉ còn trống một phòng duy nhất nên hai người chịu khó ngủ cùng .

Không còn cách nào khác Khải đành chấp nhận , anh dìu chị lên phòng rồi để chị ngủ ở giường còn anh xuống đất nằm . Không hiểu vì lí do gì mà tự dưng anh không kìm được mà đè chị ra , hôn say đắm lên môi chị rồi mò tay xuống dưới cưỡng hiếp. Không biết nó có được gọi là cưỡng hiếp hay không vì bản thân chị cũng không làm chủ được mà phối hợp cùng anh . Chỉ biết rằng sáng hôm sau khi anh mở mắt tỉnh dậy , chị đồng nghiệp đang nằm bất tỉnh trong một vũng máu đỏ tươi . Một con dao đã đâm vào âm đạo của chị ấy , và nó đã đục khoét nơi đó một cách bí ẩn và dĩ nhiên Khải không phải người làm ra chuyện thương tâm này .

Chủ nhà nghỉ nên gọi khách dậy thì bất chợt nhìn thấy cảnh tượng này ông hét lên rồi vội cho cảnh sát . Cảnh sát đến giăng hiện trường lại rồi bắt Khải đến phòng thẩm vấn tra hỏi :
" Tại sao anh lại giết chị Nguyễn Thị Kim , anh có thù gì với chị ấy "

" Tôi là đồng nghiệp của chị ấy.  Nhưng ...nhưng tôi không hề giết chị ấy "

" Theo khám nghiệm tử thi thì trên cơ thể của chị Kim có những vết bần tím chứng tỏ nạn nhân đã bị bạo lực tình dục và vùng kín bị dao đâm , đục khoét rất nhiều . Bên cạnh nạn nhân chỉ có một mình anh , camera cũng không ghi lại ai ra vào cửa phòng nên nghi phạm chỉ có duy nhất một mình anh . Vả lại con dao còn có dấu vân tay của anh . Anh Đào Quang Khải ạ ."

Vùng kín bị dao đâm , đục khoét rất nhiều ? Nó làm anh liên tưởng đến Trâm khi bị thầy Sát giết . Phải ...anh biết thủ phạm là ai rồi .

" Tôi ...tôi không giết chị ấy ... Tôi biết ai là thủ phạm rồi " mắt anh sáng lên hối hả

" Mời anh nói "

" Là Trâm , con vợ cũ của tôi nó giết " Khải khẳng định rất chắc chắn

" Vậy chị Trâm ở đâu ?" Nghe Khải nói vậy thì anh công an liền cầm bút chờ anh nói thì sẽ ghi lại .

" Nó ...nó chết rồi " anh rũ mắt xuống thất vọng.

" Anh Đào Quang Khải, đề nghị anh nghiêm túc hợp tác , đây là một vụ án mạng kinh hoàng chứ không phải một trò đùa "- công an tức giận rồi bỏ đi .

Vì mọi bằng chứng đều chỉ danh Khải là hung thủ nên phiên tòa xét xử anh phải bị tử hình .

Bà Thu khóc lên khóc suốt liên miệng kêu oan cho con nhưng vô ích . Bà khẳng định , nói giống hệt Khải rằng Trâm mới là hung thủ nhưng anh cũng nghĩ hai mẹ con này bị điên . Một người đã chết thì làm sao có thể ra ray giết người được .

Trong đám đông sau khi phiên tòa đã kết thúc , bà Thu nghe thấy một giọng nói khá quen thuộc . Đó là thầy Sát , thầy kéo tay bà Thu ra một con hẻm vắng rồi nghiêm mặt nói với giọng gấp gáp :" Thằng Khải không cứu được nữa rồi . Nếu như hai mẹ con bà muốn nhanh chóng được giải thoát thì phải lập đàn , cùng tôi bắt hồn con Trâm "

" Trăm sự nhờ thầy , con người trần mắt thịt không thể làm gì . Thầy cứu con với , bao nhiêu tiền con cũng trả "

" Hừ ... Sát tôi ghét nhất hai chữ tiền bạc . Tiền tôi không thiếu nhưng tôi lại rất thích mấy việc này . Trâm nó thành quỷ rồi , nhưng lại rất thú vị "

Một điều nữa mà chưa từng được tiết lộ đó là lão Sát hướng tà này lại có sở thích cưỡng hiếp những con ma nữ có sự hận thù cao .



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro