Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước mắt hắn là cảnh tượng gì đây? Vợ cũ của hắn " Kiều Mạn Nhi "đang nắm tay một cậu bé cùng người đàn khác vui vẻ đi chung . Trong họ thật giống một gia đình hạnh phúc!

" Còn hắn thì sao?  "

Suốt 8 năm qua hắn vẫn luôn điên cuồng tìm cô nhưng một chút tin tức hắn cũng không có . Cô như bốc hơi khỏi thành phố này vậy! 

Khẽ cười khổ lòng ngực Bạch Kỳ Dương không biết từ khi nào đột ngột cơ thắt dữ dội

Tim đau , đau quá ! Đau tới mức khổ sở ,đau đến nỗi hắn không thở nỗi, đau đến mức hắn không biết đối diện với tình cảnh này như thế nào? Giây phút này Bạch Kỳ Dương mới tuyệt vọng phát hiện hắn rất yêu cô rất yêu

Nhưng có phải đã muộn ?

Phía đằng xa cậu bé ngồi trên vai Lâm Triết khúc khích cười mà nói lớn, ngón tay trẻ con trắng nõn chỉ về hướng cây kem trên tấm ảnh được dán ở trước tiệm kem  " Baba, Tiểu Muốn ăn kem dâu socola "

" Được chỉ cần con thích ..." Anh nhẹ nhàng bế Tiểu Vũ đặt xuống ghế trong tiệm , bàn tay nâng nhéo nhẹ vào đôi gò má hồng hào kia . Nói rồi anh xoay người tiến lại phía cô, môi bạc ghé vào tai cô mà thì thầm : " Vợ, anh đi một lát ,em không được nhìn người khác ! "

Kiều Mạn Nhi thoáng đỏ mặt, gật đầu tỏ vẻ đầu đồng ý.  .....

" Mami đằng xa kia có người đang nhìn chúng ta,  con cảm thấy rất khó chịu ahh " Anh đi cũng được một lúc Tiểu Vũ một lần nữa lại nói lớn, ngón tay lại  chỉ về hướng người đàn ông phía xa có hướng đến chỗ hai mẹ con

Kiều Mạn Nhi theo thói quen thở dài theo hướng ngón tay con trai  mà nhìn tới

* Bốp *

Ly trà lập tức vỡ vụn ra nhiều mảnh hơi nước nóng thổi bốc lên tạo thành màn sương mù nhàn nhạt

" Bạch Kỳ Dương ?  Sao hắn lại ở đây! "cảm giác sợ hãi đang dần dần chiếm lấy tâm tư cô

" Mami không sao chứ " Tiểu Vũ ngây ngô nhìn cô, ánh mắt tràn đầy lo lắng

" Mami không sao chúng ta mau rời khỏi đây " Kiều Mạn Nhi giật mình hoảng sợ ôm con trai mà nói

" Vậy còn Baba Lâm Triết ạ "

" Không sao mami sẽ nói baba sau! "

Nói rồi cô bế con trai lên theo hướng cửa chính mà bước...

Đột ngột phía sau lưng vang lên giọng nói trầm ấm có chút ôn nhu " Nhi Nhi, lâu rồi không gặp! "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngọt