1.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dậy thôi cháu, dậy thôi.

Mau sửa soạn đồ, rồi đi theo ông

Đến một nơi

Đặc biệt.

Như ông đã từng hứa.

***

Rồi, đến lúc làm việc rồi.

Cháu thấy đấy

Nơi này ít được chăm sóc quá đi mất!

Thiệt tình, thiệt tình...

Nào, ông bên này, cháu bên kia nhé.

Cẩn thận kẻo đứt tay

Và làm hỏng chúng nhé!

***

Cháu yêu

Cháu có muốn nghe

Một câu chuyện cổ tích không?

***

Ngày xửa ngày xưa, có hai người bạn thân.

Khi còn bé, họ ước hẹn với nhau

Rằng một ngày nào đó,

Sẽ cùng nhau đi khắp thế gian.

Nhưng lúc cả hai lên mười sáu

Chiến tranh đột ngột xảy ra.

Một người, vì thể chất ốm yếu

Nên ở lại.

Người kia, với cơ thể khoẻ mạnh

Đi tòng quân.

"Tớ sẽ đi,

Vì quê hương của chúng ta

Vì tương lai của chúng ta

Vì con cháu của chúng ta

Vì chúng ta.

Rồi tớ sẽ quay trở về.

Khi ấy, cả nước sẽ tưng bừng trong niềm vui.

Khi ấy, toàn dân sẽ đắm chìm trong nụ cười.

Và chúng ta cũng vậy."

"Ừ, và khi cậu trở về

Còn sống

Tớ sẽ lại thổi sáo cho cậu nghe

Bằng cây sáo cậu tặng tớ.

Rồi chúng ta sẽ thực hiện ước mơ kia."

Họ cười

Trong

Nước mắt.

***

Ngắm nhìn bầu trời màu đỏ máu.

Lắng nghe đâu đây tiếng khóc than.

Ai đó, nơm nớp nỗi lo mất chồng.

Ai đó, phát điên nỗi sợ mất con.

Ai đó, cầu nguyện người thân trở về.

Ai đó,

Sợ hãi và lo lắng.

Bao giờ chiến tranh kết thúc?

Bao giờ người kia quay về?

***

Bầu trời vẫn còn vệt đỏ.

Tiếng khóc vẫn còn văng vẳng.

Người mất chồng

Mất con

Mất người thân.

Nhưng chiến tranh đã kết thúc.

Thắng rồi, sau tất cả

Hi sinh.

Cả nước tưng bừng trong niềm vui.

Toàn dân đắm chìm trong nụ cười.

"Nhưng chúng ta thì không."

***

Cậu vô tình gặp một người lính với bộ giáp đẫm máu.

Cứu anh ta, và hỏi thăm về bạn mình.

Anh ấy chỉ ngoảnh mặt đi.

"Tôi không biết."

Giọng anh nghèn nghẹt.

Thứ gì đó đang vỡ.

***

Nếu như ngày đó, cậu níu kéo bạn mình lại.

Nếu như ngày đó, cậu bảo người kia đừng đi.

Thì có lẽ...

Có lẽ...

Đau xót và hối hận.

Cây sáo nắm chặt trong tay, run rẩy.

Từ giờ trở đi, cậu sẽ không thổi sáo nữa.

***

Chà, câu chuyện kết thúc ở đây thôi.

Sao cơ? Cháu không thích kết thúc này à?

Cháu yêu

Hãy nhớ rằng không phải câu chuyện cổ tích nào cũng có hậu.

Nào, đến giờ đi về rồi.

Chúng ta đã làm việc rất tốt đấy chứ, phải không?

Nhìn xem, những khóm cỏ sau khi tỉa trông gọn hơn biết bao!

Một cách bày tỏ lòng biết ơn với những người đã ngã xuống.

Đó là một trong những thứ ít ỏi chúng ta có thể làm.

Khoan, trước khi về

Ông phải làm một việc.

Cháu có thể tránh xa ông một lúc được không?

***

Bó hoa cúc này

Tặng cho cậu.

Này, tớ nghĩ mình sắp tới chỗ cậu rồi.

Khi tớ lên, hãy cùng nhau dạo khắp thiên đàng, nhé?

Cậu không được từ chối đâu đấy.

Chà, tớ biết cậu sẽ không làm thế.

Nếu như lúc ấy tớ cố níu giữ cậu, cậu vẫn đi thôi.

Vì sao tớ biết?

Vì chúng ta là bạn.

Lời tác giả :

- Tớ không biết mình đã viết gì luôn Ọ A Ọ Ban đầu thấy mình lâu ra chap mới của "Bài ca từ vì sao" quá, có lỗi ghê gớm (và nửa đêm hơi ngứa tay-) nên viết một bài hát nằm trong truyện, coi như món quà nho nhỏ. Giờ đọc lại, ai mà hát bài này khéo méo miệng =))

- Trên đây là phần ngoài lề của "Bài ca từ vì sao", không ảnh hưởng nhiều tới mạch truyện chính đâu Ờ w Ớ

- Ai muốn thì cứ đọc rồi cho nhận xét nhé OwO Cơ mà, đừng ném đá nặng tay quá-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro