Chương 3 Hành lang laser

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 3 

Lí Tiêu Nghị vẫn nghĩ mình nằm mơ. Dạo này trên mạng mới nổi bộ truyện Vô hạn khủng bố, hắn cũng tò mò đọc. Không ngờ nhân vật trong truyện có một người giống hắn, từ tên gọi đến thân thế. Hắn còn đang đồng cảm nhân vật, không ngờ chưa bao lâu đã thành phối hợp diễn mà treo. Tâm lí của hắn càng vặn vẹo. Ngoài đời đã không ra gì, đọc truyện cũng vậy nốt, thử hỏi xem còn gì bi phẫn hơn? Vì vậy, hắn quyết định bỏ không đọc. Không ngờ vừa định thoát, có dòng chữ nhảy ra khiến hắn giật mình. Quả thật vô hạn khủng bố nổi tiếng đến mức có trò quảng cáo như thế này sao? Quá thiếu đạo đức, thiếu chuyên nghiệp rồi.

Vì vậy hắn chọn YES.

Mở đầu bi kịch. Hắn tỉnh dậy đã thấy không thể tin được rồi, lại thực sự là Vô hạn khủng bố. Không, hắn làm sao có thể làm vật hi sinh. Hắn không muốn.

Dường như ngoài hắn và Chiêm Lam, mấy người kia không biết đến bộ truyện này. Như vậy cũng tốt. Mặc dù truyện mới đăng gần đây, nhưng ai đọc đến qua Resident Evil 1 cũng biết ở đây có chi nhánh kịch tình. Hắn đơn giản nghĩ, hắn không muốn chết là thật, nhưng nếu tùy tiện thay đổi kịch tình, rất có thể hắn sẽ chết nhanh hơn. Giống như Chiêm Lam trong truyện nói, lợi thế của bọn họ là biết trước nội dung, hắn không muốn tùy tiện thay đổi như Trịnh Xá, hại chết Mưu Cương đại thúc.

Nhắc đến Chiêm Lam, cô gái này cũng không giống trong truyện có vẻ hướng ngoại họat bát, ngược lại có vẻ hướng nội. Không phải là tác giả sao? Vì sao giới thiệu là lập trình viên? Còn hành động cũng không giống trong truyện kéo áo Trương Kịêt chạy. Chiêm Lam này tuy có hơi khó gần, nhưng lại cho hắn cảm giác đây là thực. Hắn không phải nhân vật trong truyện, mà là thực độc lập suy nghĩ, độc lập hành động. Lí Tiêu Nghị có chút cảm thấy may mắn.

"Mọi người cùng giới thiệu một chút đi, cũng sắp cùng nhau sống chết rồi."

Không khí tẻ ngắt bị Trịnh Xá đánh vỡ. Hắn là chủ quản công ti, cũng có chút kiến thức giao tiếp thu phục lòng người. Chính Lí Tiêu Nghị cũng cảm giác, nếu đi trên bờ sinh tử, có kẻ nguyện ý kéo mình, thực sự cảm động chết. Nhưng không hiểu sao sau khi đọc truyện, nghe lời kịch của Chiêm Lam bị Trịnh Xá cướp, hắn không hiểu có chút... khó nói nên lời.

"Tôi là Trịnh Xá, Trịnh của Trịnh Thành Công ( Đài Loan Diên Bình Quận Vương), xá của Na Xá ( Việt Nam hay gọi là Na Tra), trước đây là Chánh văn phòng của công ty, trước khi đến đây luôn oán trách cuộc sống quá bình đạm, tạo cảm giác như thôi rữa dần đi, muốn tìm thứ kích, nhưng có vẻ ở đây thứ kích hơi bị quá đáng." Trịnh Xá cười thân thiện mở đầu

"Mưu Cương, Mưu của mưu, Cương của cương, thôi, không so sánh với mấy người có văn hóa, tôi là lái xe đường dài, đang buồn chán vợ dữ con hư, cùng bạn bè lên mạng chơi game thì đến đây."

Thấy Chiêm Lam đang ngồi cạnh đám nhân vật chính, Lí Tiêu Nghị miễn cưỡng mở miệng.

"Lí Tiêu Nghị, học sinh lớp 12 lúc trước oán trách nhiều điều, nhưng đến đây..."

Hắn rất muốn nói óan trách càng nhiều, lại thấy mặt Trịnh Xá tỏ vẻ thông cảm rồi hướng nhìn về phía Chiêm Lam đầy mong đợi.

Này, đồ trọng sắc khinh... được rồi là khinh trẻ đi. Đừng tưởng hắn không nhìn thấy ánh mắt kia có chút sáng lên khi nhìn thấy ngực Chiêm Lam nhé. Có điều Chiêm Lam nói chuyện với mấy nhân vật chính, không để ý đến bọn họ. Trương Kiệt vừa quay trở về, thấy đòan người như vậy, khuôn mặt có chút tối tăm.

"Sếp, chúng tôi tìm được một con đường khác để đến phòng điều khiển, nhưng hơi mất thời gian" Frank nói "Chúng ta đi về đây, thông qua phòng ăn B, từ đó đi thẳng đến nơi, nhưng sẽ mất gấp đôi thời gian."

Đúng lúc đó, hai người dò đường còn lại cũng quay về, Ryan báo cáo.

"Hướng này không đi được nữa, cả tầng bị ngập hết rồi thưa sếp."

"Được rồi, chúng ta đi theo đường thứ hai, không còn nhiều thời gian, mọi người nhanh chân lên."

Lí Tiêu Nghị suy nghĩ chút, quyết tâm hướng về phía Chiêm Lam đang nói chuyện với Frank về máy tính. Hắn không biết tại sao so với Trịnh Xá và Trương Kịêt, hắn lại cảm thấy đi cùng Chiêm Lam sẽ an tòan hơn. Có thể bởi vì cô ấy cũng giống mình, đều biết về Vô hạn khủng bố, phá vỡ cảm quan của mình về truyện, cho mình cảm giác đây là chân thật.

Trong số lính đánh thuê, Frank là người tinh thông máy tính nhất, anh chàng mở ra ba cái laptop, kết nối vào cánh cửa phòng máy chủ đang đóng kín. Theo con mắt của Trịnh Xá, Frank tuyệt đối là cao thủ máy tính, mười ngón tay liên tục gõ lách cách trên bàn phím, tìm cách phá giải mật mã. Một nữ dung binh sốt ruột hỏi.

"Sao mà lâu thế?"

"Red Queen có một hệ thóng phòng ngự rất hoàn chỉnh, nếu dễ phá giải thì đã không ai dùng nó làm máy tính trung tâm rồi." Frank không thèm quay đầu lại đáp

Ngay lúc ấy, cánh cửa từ từ mở ra, Matt gật đầu nói

"Thu thập đồ đạc đi" quay lại phía Trịnh Xá mấy người, nói tiếp "Mấy người ở lại đây."

Đằng sau cánh cửa lớn là một hành lang dài khoảng mười mấy mét, hai bên tường đều là pha lê, hoàn toàn không giống với hai cánh cửa thép hai đầu. Matt Anderson rón rén cẩn thận đi vào hành lang, dù đã nhón chân đi rất khẽ, nhưng khi hai bên hành lang sáng bừng lên Matt vẫn giật mình, cảm giác đột ngột ấy nếu là người thường chân tay hẳn đã nhũn ra. Frank gọi với vào.

"An tâm, chỉ là đèn cảm ứng tự động thôi, không có gì."

Chiêm Lam nhìn kĩ vào số liệu đang chạy trên màn hình. Hiện tại chưa là lúc ra tay. Ban nãy cô chuẩn bị kĩ, cả đọan đường nói chuyện với Frank về kĩ thuật máy tính khiến hắn ta có chút tin tưởng, cũng nhịêt tình đáp lại. Có điều nếu bây giờ nhảy ra, sẽ chỉ giống Mưu Cương mà thôi.

Matt lúc đó đã lắp đặt xong hệ thống điều khiển từ xa, có hình dạng như chiếc máy điện thoại di động, chỉ cần gắn vào màn hình cảm ứng. Frank đánh vài lệnh vào máy tính, một tiếng động khẽ vang lên, cánh cửa thông vào phòng máy chủ từ từ mở ra. Matt Anderson thở phào, từ trong hành lang gọi với ra:

"Được rồi, mang cái đó vào đây."

"Cái đó là cái gì, để làm gì vậy?" - Alice tự nhiên hỏi.

"Hệ thống máy dùng để tắt Red Queen, nó có thể phát ra từ trường cực mạnh khiến máy tính hỗn loạn, tự động reset" - Frank ở gần nhất trả lời.

"Kì lạ..." Chiêm Lam bỗng lẩm bẩm

"Sao vậy?" Frank quay sang hỏi

"Tôi thấy có chút quen thuộc. Hình như tôi sắp nhớ lại cái gì. Có điều không rõ lắm, chỉ thấy có chút quen thuộc với vận hành vừa rồi thôi."

"Không có gì." Frank an ủi. "Không phải ai cũng có thể nhớ được ngay."

Lúc bấy giờ người dung binh mang theo thiết bị đã tiến vào hành lang, Trịnh Xá không nhịn được kêu lên

"Khoan đã, các người không cảm thấy lại sao, hệ thông máy tính này có vẻ vô dụng quá, nó có thể để các người dễ dàng reset vậy sao, cái hành lang này nhất định có cái gì đó không bình thường"

Đám lính đánh thuê đều dừng lại, nhìn trước hắn với một vẻ kỳ quái, Matt từ hành lang đi ra, lặng lẽ nhìn Trịnh Xá , một lúc lâu sau mới chỉ Trịnh Xá và Mưu Cương nói

"Vậy được, các người đi cùng chúng tôi."

Trịnh Xá và Mưu Cương đồng thời thấy tay chân lạnh ngắt, ai xem phim cũng biết cái hành lang này là một cái bẫy chết người. Ngay cả đội trưởng lính đánh thuê có thân thủ cực tốt cũng chết trong đó, chết rất thảm, bị tia laser xắt thành từng miếng nhỏ. Mưu Cương đột nhiên ôm đầu gào lên

"Tôi không muốn chết" rồi quay người bỏ chạy

Ngược lại, Trịnh Xá còn chưa kịp hồi lại, đám lính đánh thuê đã nhất tề quay sung bắn Mưu Cương thành một cái rổ đẫm máu, ngã vật xuống chết tại chỗ. Ọe một tiếng, Trịnh Xá và Lý Tiêu Nghị cùng lúc nôn ọe ra, một mạng người bị giết tàn nhẫn ngay trước mắt có cảm giác thật khó chịu, nhất là Trịnh Xá, Mưu Cương có thể nói là chết vì tính đa sự của hắn. Matt Anderson lạnh lẽo nhìn Trịnh Xá nói

"Ngay từ đầu tôi đã nghi ngờ các người, các người tuy đăng ký trong danh sách nhưng lại không giống bảo vệ chút nào, được rồi, Trịnh Xá đi cùng chúng tôi vào."

Toàn thân Trịnh Xá như nhúng trong nước đá, vừa nôn xong, cảm giác khó chịu trong bụng chưa tan hết, Matt đã tóm lấy hắn, cùng các dung binh khác tiến vào hành lang.

Mọi người vừa tiến vào hành lang, lập tức giống như trong phim, hai đầu hành lang đóng lại. Lính đánh thuê lập tức cảnh giác chĩa súng ra xung quanh, Matt buông Trịnh Xá ra, gọi qua máy bộ đàm

"Frank, chuyện quái gì thế?"

"Một dạng bố trí phòng ngự bị động, một khi có quá nhiều người đi vào, nó sẽ tự động phong bế hai đầu" Frank gấp gáp nói.

"Vô hiệu hóa nó đi."

"Tôi đang cố đây" Frank toát hết mồ hôi lắp bắp trả lời

Chiêm Lam cũng nhanh tay múa trên bàn phím. Frank để ý thấy động tác của cô, không cản trở phần của hắn mà là đang giúp, cũng thở phào. Hắn kiên định nhìn chằm chằm màn hình. Chiêm Lam bỗng nhiên ấn một tổ hợp phím, nói.

"Nằm xuống"

Trong hành lang vang lên tiếng nói trong trẻo, lạnh lùng. Đợt laser đầu tiên vừa đến, đám lính đánh thuê theo phản xạ mệnh lệnh nằm xuống tránh thoát tử thần. Mọi người chưa kịp định thần lại, đợt laser thứ hai lại đến. Lần này nghe theo lệnh, mọi người dễ dàng tránh được. Chưa kịp đến đợt thứ ba, Chiêm Lam đã hòan thành phá giải hệ thống.

"Hòan thành chi tiết cấp B, thưởng 10000 điểm."

"Tuyệt quá, cảm ơn cô." Frank nhảy lên ôm lấy Chiêm Lam "Nhưng sao cô biết?"

"Giới thiệu lại nhé. Tôi là Chiêm Lam, nhân viên kĩ thụât. Vừa rồi tôi đã nhớ lại. Tôi đã từng tham gia chế tạo Red Queen."

Mấy người Matt đi ra, đều cảm ơn Chiêm Lam. Trịnh Xá nhìn Chiêm Lam ánh mắt phức tạp. Lí Tiêu Nghị sùng bái, nếu không phải nhớ tới đã bị trừ 100 điểm, hắn còn muốn nói nữa.

(Hầy, lại nói... Trong truyện Trịnh Xá cứu được có mỗi Matt đã được 5000 điểm. Chiêm Lam cứu được tất cả, lại thêm phá giải laser, nên 10000 điểm không là quá đáng. Mình chỉ muốn nói, trận đầu tiên chính là chủ thần khuyến mại cho người mới mà. Về việc Chiêm Lam ra lệnh... Thực ra lính đánh thuê là quen nghe mệnh lệnh, trong lúc nguy hiểm, thân thể thường hành động trước, vì vậy hòan tòan là hợp lí nhé.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro