Chương 5: Băng kiếm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chẳng ai có thể ngờ được cái đuôi của con quái vật có thể xuyên qua chừng ấy tường băng. Nó cứ vậy mà như một tia chớp đâm thẳng tới Fubuki từ bên kia, nhưng với phản ứng cực nhanh của mình thì cô đã đỡ được. Vì không thể nào hứng trọn toàn bộ lực từ cái đuôi nên Fubuki đã cho nó trượt qua một bên bằng mặt kiếm.

Hai thứ đó cọ xát vào nhau tạo nên âm thanh chói tai và con vang khắp cái động nhỏ đó. Sinh vật kia còn cố ép lui đối thủ bằng cách đè mạnh của đuôi của mình vào Fubuki làm cô tí nữa là đã bị đẩy văng đi. Chỉ nhờ phản ứng tức thời thì Fubuki đã kịp cắm cây kiếm xuống đất trước khi thứ kia hất văng cô sang một bên. Có điều cô nàng cũng khá chật vật để cản được cái đuôi lại.

Dù có đang gặp chút khó khăn nhưng Fubuki và con quái vật vẫn khá ngang kèo, nhưng tại sao cô lại cảm thấy bất an? Bản năng đã mách bảo cô rằng mình đang gặp nguy hiểm. Nhưng giờ thì chính bản thân của cô nàng cáo tuyết cũng chẳng biết thứ gì đang đe dọa mình. Liệu có một con hung thú nào đang ở gần? Hay là...Premanel, câu ta đâu rồi.

Vừa khi đang cảm nhận xung quanh thì Fubuki chợt nhớ đến anh chàng số nhọ kia.

"Cậu ta...chạy rồi sao."

Cũng vừa lúc đó một thứ sắc nhọn đầy sát khí nhắm thẳng vào Fubuki. Nó hòa lẫn vào trong bóng tối của mê cung để có thể tặng cho cô nàng một lỗ thật ngọt ngào. Trong đây vốn là nơi tối tăm với những ánh sáng lờ mờ của trăng cùng vài sinh vật phát sáng, nên việc bị tấn công từ đằng sau chính là xác định không thể né cho dù có mọc mắt đằng sau. Có điều với kinh nghiệm chiến đấu của mình thì Fubuki đã thấy được nó -qua mặt gương từ những mảnh băng.

Ánh mắt sắc lẻm của Fubuki như xuyên qua màn đêm tăm tối, nó khóa chặt rồi chờ đợi thứ kia đến...từng chút một...và rồi...

~ Cạch ~ Cạch ~

Cây kiếm của Fubuki đang bị cắm két cứng trong lớp đá, cộng thêm cái đuôi vẫn đang tìm cách nghiền nát cô thì bây giờ chẳng thể rút nó lên để mà đỡ được rồi. Vậy nên Fubuki chỉ còn cách tạo lá chắn để chặn đòn. Có điều cô đã dừng lại ngay khi vừa đưa tay lên do đã thấy được thứ kia là gì. Một chiếc đuôi nhọn hoắc đen sậm.

"Thứ này phiền thật đấy" -Fubuki cau mày nhìn lại.

"Mà..."

Cô vừa tính nói gì đó thì ngừng lại. Từ tư thế phòng bị hai bên chuyển sang tập trung đẩy cái đuôi ra. Fubuki cứ thế để lộ vị trí không hề phòng bị ra ngoài. Nếu giờ bị tấn công thì không chết cũng bị trọng thương thôi.

~ Kenggggg ~ Kéttttttt~

"Fubuki né ra!"

Giọng nói đó cất lên làm miệng của Fubuki nở một nụ cười nhẹ. Cô lập tức dùng kỹ năng để thoát khỏi thế kìm rồi lao lên phía trên. Còn người đã đỡ cú đâm của con quái vật chẳng ai khác ngoài Premanel. Cậu ta đã nhanh chóng đẩy nó đâm thẳng xuống đất để rồi bị mắc kẹt ở đó. Dù sẽ không được bao lâu nhưng câu một chút giờ là quá đủ.

Premanel đứng đó thở hồng hộc, nhịp tim cậu đang tăng không ngừng như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cây kiếm trên tay bỗng nặng nề hơn bao giờ hết, cậu cứ tưởng tượng rằng mình đang vác cả khối sắt thay vì một thanh kiếm. Nặng nề, thô kệch và thiếu sự chuẩn xác. Hai tay đang run cầm cập còn chân thì tê dại, giờ cậu ta đứng đó thôi chứ có lẽ chẳng tấn công được gì nữa rồi.

Ngoài nhìn lại Fubuki đang phi dọc theo thân mình của con quái vật để tấn công, rồi nhìn lại bản thân. Giá trị duy nhất hiện tại của Premanel là câu giờ, hết. Chỉ vậy thôi. Một chút niềm tin và sự quyết tâm đã giúp cậu có thể phòng thủ trước cái thứ chẳng hề cân sức kia. Cũng là để nó trượt theo mặt kiếm nhưng anh chàng này bằng cách nào đó đã có thể chém nó sang một bên. Chí ít cậu đã tấn công được một đòn nên hồn.

"Hah...hah, mình...thật yếu đuối mà..."
--------------------
Cùng lúc đó là Fubuki đang tung toàn bộ khả năng của mình để chém con quái vật. Những đường kiếm cực nhanh và chuẩn xác được tung ra liên hồi. Cô chạy dọc theo thân mình của nó để tránh bị bắt, rồi lại tấn công. Thanh kiếm sắc bén uốn lượn trên thân hình khổng lồ như một điệu nhảy múa dưới ánh trăng áp đảo hoàn toàn đối thủ. Nhìn thì có vẻ giống như Fubuki đang chiếm ưu thế, nhưng thực chất toàn bộ những nhát chém của cô đều chỉ đủ làm tróc vảy của nó.

Dù không bị thương gì nặng nhưng thấy ruồi muỗi bay nhảy cũng làm con quái vật chướng mắt. Nó từ từ di chuyển cái đầu phá vỡ toàn bộ lớp băng, cùng trở cái thân thân hình đồ sộ đó làm hang động rung chấn dữ dội. Những tảng đá to lớn cứ vậy mà rơi tự do xuống, rồi toàn bộ phía trên đầu của Fubuki đều sụp xuống hòng đè nát cô.

Với trực giác nhanh nhạy của mình thì việc bị trúng chiêu sẽ chẳng dễ dàng thế. Vừa khi thấy hành động đáng ngờ của đối thủ thì Fubuki đã lập tức lùi ra xa, và cũng ngay lúc đó cô đã lao thẳng tới chỗ của Premanel.

<<Sóng băng>>

Chỉ một nhát chém nhưng nó lại phủ đầy mana, đồng thời từ đó tạo thành một cơn sóng từ băng ập qua che chắn cho hai người bên trong. Những tảng đá dù có to nhưng khi vừa chạm vào lớp băng thì ngay lập tức vỡ vụn thành từng mảnh rồi rơi xuống đất.

"Này, cậu còn ổn chứ?"

Fubuki nhìn sang bên cạnh với ánh mắt lo lắng, nhưng song song đó là một ánh nhìn kì lạ. Và rồi câu trả lời đã được đáp lại từ thứ sộc lên mũi cô, toàn thân Premanel hiện tại toàn là máu, những dòng máu chảy ra không những từ vết thương cũ mà còn bị thêm vài chỗ. Vậy là Fubuki lại phải tốn mana để ngăn cho anh chàng đó mất máu tới chết rồi.

"T-tôi...phải vượt qua đ...."

<<An thần>>

Nhìn việc Premanel dù đang bị thương nặng nhưng vẫn cố gượng làm Fubuki chẳng thể nhịn nổi nữa. Cô lập tức cho cậu ngủ đi bằng một ít phép an dưỡng tinh thần, nhưng điều chỉnh để nó giúp cho đối phương an giấc.

<<Băng ngục – Tĩnh>>

Vì Premanel không thể tiếp tục chiến đấu nên Fubuki đành đóng cậu ta vào một chiếc mộ băng cực kì chắc chắn, còn chưa chắc chắn nên cô thêm trên đó một số bẫy tự kích hoạt. Dứt niệm phép cũng là lúc chiếc "quan tài" bị đẩy đi trên lớp băng. Một lực đẩy rất mạnh khiến nó bị trượt đi một cách không kiểm soát, nhưng bằng cách nào đó nó vẫn cứ bám sát mặt băng cho dù có bị lướt đi trên trường. Không những thế, đến đây chính là một chiếc hầm mộ băng đúng nghĩa vì đi đến đâu là xung quanh sẽ bị đóng băng đến đó. Và nó cứ vậy mà trượt đi.

Con quái vật nhìn thấy con mồi của mình chạy đi nên toang đuổi theo, có điều nó sẽ phải đối đầu với một kẻ không phải hạng vừa đâu.

<<Băng long>>

Một con rồng băng được tạo ra xông thẳng đến mục tiêu, hai con hung thú đối đầu với nhau làm xung quanh cứ rung lắc dữ dội. Nhưng mà tên kia là quá mạnh, chỉ sau vài đòn đã ngoạm đầu con rồng băng cách dễ dàng. Tất nhiên Fubuki biết rõ điều này, nên thứ kia chỉ là một đòn chim mồi. Cô ẩn thân sau những tảng băng xung quanh rồi lao lên đâm cho con quái vật một nhát đau điếng.

Lần này cô đã tập trung rất nhiều mana vào lưỡi gươm nên nó đã xuyên thủng vảy của đối thủ. Vài giọt máu đỏ đen rơi xuống sàn kèm theo ánh mặt giận dữ như muốn cắn xé kẻ trước mặt ra thành nhiều mảnh đến từ thứ kia. Nó còn tức giận hơn khi thấy ánh mắt từ kẻ mà đáng lẽ phải là một con mồi, một ánh mắt của "kẻ lão luyện" đang lóe sáng trong đêm.

"Gràooooo"

Tên kia tức điên lên vùng mạnh đầu mình để Fubuki bị va đập vào tường, nhưng cô đã nhanh chóng nhảy ra khỏi đó. Có điều cây kiếm thì bị kẹt lại nên phải chịu số phận gãy thành từng mảnh. Hắn nhe răng nhìn sang Fubuki với nét miệng ngạo mạn, rồi lập tức tấn công cô khi vẫn còn trên không.

Cả cái đầu to tướng ép Fubuki xuống nát cả nền băng, tuy cô rất đau đớn nhưng tay vẫn phải giữ lấy miệng con quái vật để tránh bị nó cạp thì sẽ chết chắc. Rồi thứ kia lại giơ đầu lên để làm một cú nữa chính thức khiến thân thể Fubuki bẹp nát.

<<Băng trụ>>

Chẳng cần dùng tay hay bất cứ thứ gì để tạo ma trận, Fubuki trực tiếp gọi ra một cột băng từ bức tường để tấn công đối phương. Vì một chiếc cột bình thường là chưa đủ nên cô đã dồn thật nhiều mana, nén đòn tấn công lại. Và rồi một cây trụ cứng cáp hơn nhiều lần được tạo ra.

Âm thanh thứ đó va chạm vào đầu của con quái vật to hơn cả tiếng sấm nổ. Đòn tấn công đó đã làm đau nó nên buộc phải nhả Fubuki ra. Thân hình của Fubuki nhẹ nhàng đáp xuống sàn không chút tiếng động. Vài chiếc răng của sinh vật kia rơi xuống là Fubuki biết cô đã đạt được mục đích. Cô cười thỏa mãn một cái rồi lập tức điều khiển những mảnh kiếm cắm ra xung quanh để làm trận pháp.

<<Kỷ băng hà>>

Một vòng ánh sáng được tạo ra dưới chân Fubuki, rồi từ đó lan ra xung quanh một diện tích lớn. Cả màn đêm u tối đã được thay bằng một làn sương lạnh buốt, nền đá thì đã bị hóa băng hoàn toàn. Đặc biệt là con quái vật, nó dần dần bị những lớp băng bao phủ. Nó cứ cự quậy để phá băng nhưng khá chật vật.

"Tạm biệt, thứ to xác!"

Dù không thể tổn hại quá nhiều đến thứ kia vì đẳng cấp hai bên quá khác biệt, nhưng là quá đủ để Fubuki chặn mọi nhận thức của nó và trốn thoát khỏi đây. Cô men theo đường băng được tạo ra từ hầm mộ để đến chỗ Premanel. Nhưng thứ đón cô lại là một vụ nổ băng lớn, con đường thì bị chặn, và...chẳng thấy Premanel đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro