Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Kiếp trước Giản Du làm chủ một trang mạng trên internet, cho nên giọng nói réo rắt, nói chuyện dứt khoát lưu loát. Bất quá tài năng này, thân giọng mềm mại như nước, đập vào mặt như gió thoảng, khiến người nghe lập tức cảm thấy thư thái.

Bạch Đình Đình sắc mặt cứng đờ thoáng nổi lên biến hóa, bên ngoài xuất hiện một tia cười như máy móc nhưng trong không cười, trong lòng nổi lên một tia gợn sóng đi tới bên Giản Du, cười nói: "Giản Du, thật là cậu sao? Tớ xuýt nữa không nhận ra cậu......"

Câu này là Bạch Đình Đình nói từ đáy lòng, các cô từ cao trung năm nhất biết nhau cho đến nay, Bạch Đình Đình chưa từng gặp qua Giản Du như vậy. Trong trí nhớ Giản Du thích mặc váy dài che đến mắt cá chân, còn luôn mặc áo sơmi đồng phục in hoa. Tuy rằng biết Giản Du dáng người rất tốt, nhưng kĩ thuật trang điểm của cô không quá tốt, làm Giản Du thoạt nhìn không hề có sức sống, giống một cái bình hoa nhu nhược lúc nào cũng cần người khác bảo hộ che chở.

Chính là không hề nghi ngờ, như vậy bình hoa hiện nay biến chuyển từng ngày từ không có chút lực cạnh tranh nào. Ngay cả khi vẫn đỗi đãi với cô như em gái của Thẩm Kiêu, như vậy cho đến từ lúc Giản Du bắt đầu yêu, đến cuối cùng từ từ xa cách, không thể không yêu cầu Thẩm lão gia tử cho hai người kết hôn, đưa ra khế ước hôn nhân với cô.

Mà người ngoài dự đoán là, Giản Du đáp ứng điều kiện này. Từ khi đó Bạch Đình Đình mới hiểu được, Giản Du thật sự yêu thầm Thẩm Kiêu.

Nhưng người đàn ông giống như Thẩm Kiêu, có mấy người phụ nữ sẽ không thích?

Tuấn lãng, cao quý, ưu nhã, thành thục, cơ hồ từ ngữ có thể dùng để hình dung một người đàn ông ưu tú trên người ắn đều có. Mà người đàn ông quốc dân như hắn, còn có vô số fans nữ thậm chí hào môn thiên kim điên cuồng theo đuổi—— thiếu gia Thẩm thị tập đoàn.

"Hôm nay cậu cùng bình thường có chút không giống nhau......"

Mơ màng hai người đã chạm trán ở trên đường cây râm mát, Giản Du nhìn thoáng qua Bạch Đình Đình ánh mắt mang theo vài phần nghiền ngẫm, nhợt nhạt cười cười nói: "Nơi nào không giống nhau? Cậu nói một chút......"

Nụ cười này lại là làm Bạch Đình Đình lại chột dạ vài phần, trước kia Giản Du rất ít lộ ra nụ cười, cho dù trong lúc lơ đãng lộ ra tươi cười, đều mang theo mẫn cảm phòng.

Cô cũng biết Giản Du có bệnh.

"Mặc thành như vậy, anh ấy sẽ không để ý sao?" Bạch Đình Đình hài hước nói.

Giản Du hơi hơi sửng sốt, mới phản ứng lại từ anh ấy trong miệng Bạch Đình Đình, hẳn là chỉ Thẩm Kiêu.

Trong nguyên văn Bạch Đình Đình là bạn thân duy nhất của Giản Du, thường xuyên sẽ chỉ điểm cho Giản Du một ít kinh nghiệm trên phương diện tình yêu, giống như đối với sinh hoạt hôn nhân của hai người rất là chú ý. Không nghĩ đến cuối cùng, cô ta thế nhưng lại dùng những lời nói thấm thía khuyên Giản Du: "Giản Du, ngươi yêu Thẩm Kiêu nhiều năm như vậy, nhưng anh ấy lại một chút cũng không yêu cậu, cậu vẫn nên tỉnh táo lại, người anh ấy yêu có lẽ cũng chỉ có tớ mà thôi."

Giản Du đến nay còn có thể nhớ lại tâm tình lúc trước khi đọc đến đoạn này của tiểu thuyết, trong lòng mặc niệm vài câu: Tức chết! Tức chết mất! Nữ chủ này, là siêu cấp bạch liên hoa a! Nếu mình là nữ phụ, nhất định một giây sau liền phơi bày bộ mặt thật của cô ta!

Mà hiện giờ, Giản Du thật sự biến thành nữ phụ trong sách Giản Du.

"Cho nên ta trộm mặc, không nghĩ anh ấy sẽ thấy." Giản Du nhìn Bạch Đình Đình chớp chớp mắt, lộ ra một tia nghịch ngợm cười. Đuôi cáo còn không có lộ ra, hiện tại phơi bày ra bộ mặt giả dối, thì có chút tiện nghi cho cô ta.

Giản Du cười cố ý lộ ra cái loại biểu tình thật cẩn thận, làm Bạch Đình Đình buông xuống phòng bị, đưa theo cô cùng nhau đến bể bơi tổ chức tiệc ngoài sân.

Bạch gia làm kinh doanh đá quý, thời trẻ bởi vì đầu tư sai lầm, 8 năm trước tài chính có chút khó khăn suýt nữa phá sản, sau lại cùng Thẩm thị hợp tác, mấy năm nay sinh ý mới càng làm càng lớn. Bạch Đình Đình nửa năm trước từ nước Pháp du học trở về, ký hợp đồng với công ty quản lý Thẩm thị làm nghệ sĩ, hiện giờ cùng Đài truyền hình thành phố hợp tác quay chương trình talk show về chủ đề tình cảm 《 Trong lòng tôi chỉ có một mình anh ấy/cô ấy 》đảm đương vai khách quý, phát sóng không đến nửa năm, đã thu hoạch một lượng fans khủng.

Bạch Đình Đình ở ngoài giới người quen luôn luôn là trí thức, tao nhã, thương nhân siêu sao, Giản Du ở trước mặt này cũng là một người chị em khá thân thiết. Cho nên, khi cô ta thấy Giản Du này nhu nhược đáng thương đôi mắt nhỏ, lập tức liền cảm thấy chính mình vừa rồi là quá mức khẩn trương. Bất quá chính là nhất thời nổi hứng thay đổi phong cách quần áo trang điểm mà thôi, lại có thể thế nào?

Nhưng mà...... Nhìn Giản Du ưu nhã bước chân đi trước, Bạch Đình Đình vẫn là tâm tình tối tăm, cắn cắn cánh môi. Cô trước kia như thế nào mà lại không phát hiện ra, Giản Du có dáng người rất tốt?

Nhìn phía sau lưng không sót gì, trơn bóng, trắng nõn, lưng thoáng có chút phập phồng hình con bướm, cổ thiên nga thon dài, quả thực là đem ưu điểm mà cô sở hữu bày ra hết! Thậm chí trong nháy mắt Bạch Đình Đình cảm thấy, Giản Du khẳng định là âm thầm đi mời nhà thiết kế nào đó.

Làm sao có thể? Một người cùng người ngoài cơ bản một câu cũng không dám nói, là người mắc bệnh trầm cảm, sẽ nghĩ đến đi tìm nhà thiết kế phong cách sao?

Đem ý tưởng không thực tế trong đầu ném xuống, Bạch Đình Đình đã mang theo Giản Du đi tới đám người.

Bởi vì công tác quan hệ, Bạch Đình Đình quen biết không ít người trong giới giải trí cùng với nhân sĩ nổi danh trong lĩnh vực thiết kế. Giản Du đương nhiên là đối bọn họ hoàn toàn không biết gì cả, nhưng cũng may bọn họ đối Giản Du cũng không quen biết.

Điều tương đồng duy nhất chính là, khi Bạch Đình Đình mang theo Giản Du đi đến trước mặt mọi người, những người ở đây dù là nam hay nữ, đều bị cô hấp dẫn lực chú ý.

"Tiểu Bạch, cô có người bạn xinh đẹp như vậy khi nào, như thế nào không sớm giới thiệu cho chúng tôi biết?" Người nói chuyện là chủ trì Đồng Ân ở tiết mục có hợp tác cùng với Bạch Đình Đình, cạo đầu trọc, chuyên gia tình cảm, làm người dí dỏm hài hước.

"Đúng vậy đúng vậy, giới thiệu cho chúng tôi một chút đi!" Mọi người đều ồn ào nói.

"Như thế nào, Đồng lão sư dự tính hoàn tục sao?" Cũng có người lấy cái này trêu ghẹo Đồng Ân.

Bạch Đình Đình sắc mặt có chút không tốt, cô ta không nghĩ tới Giản Du sẽ có nhiều người thích như vậy, nói ra thì chính là lớn lên xinh đẹp một chút mà thôi, lại có bệnh tự bế, dựa vào cái gì mà người nào cũng đều thích cô?

Giản Du lúc này ưu nhã nhẹ nhàng cùng mọi người chào hỏi, thoáng liếc liếc mắt một cái Bạch Đình Đình kia sắc mặt không dễ nhìn chút nào, cô ta giới thiệu với mọi người: "Đây là bạn cùng học cao trung với tôi Giản Du, chúng tôi ở nước ngoài du học cũng cùng học một trường với nhau."

Giản Du còn nhớ rõ, trong nguyên tác khi Bạch Đình Đình giới thiệu cô, là nói như thế này: "Đây là bạn thân tốt nhất của tôi Giản Du, các người không được khi dễ cô ấy nha!"

Cùng một trường hợp, rõ ràng giới thiệu kiểu này, thật sự là làm cho Giản Du có chút buồn cười. Hiển nhiên, hiện tại chính mình đã không được người "Bạn thân nhất" thích, đã bị xếp vào danh sách"bạn học thời Cao trung".

"Giản tiểu thư, lễ phục của cô thật là đẹp mắt, là bản giới hạn D&G toàn cầu của mấy năm trước a, nghe nói toàn bộ thị trường Châu Á chỉ có may được ba bộ mà thôi, không nghĩ tới cô chính là một trong số đó."

Giản Du lúc cắt nhãn xác thật cũng xem qua tờ giấy, trong trí nhớ bộ lễ phục này xác thật không tiện nghi cho lắm, nhưng là bản giới hạn toàn cầu, cô liền hoàn toàn không biết, cô thậm chí còn không biết bộ váy này phải đặt may theo số lượng nhất định.

"Phải không? Đây là người khác tặng tôi, tôi không biết đây là bộ lễ phục quý giá như vậy."

Giản Du vừa mới nói ra khỏi miệng, liền phải chịu ánh mắt cực kỳ hâm mộ của những vị khách nữ ở đây. Loại lễ phục may theo yêu cầu như thế này, cũng không phải có tiền là có thể mua được, huống hồ còn vừa người như vậy, người tặng lễ phục kia, khẳng định là đối với Giản Du cực kì quen thuộc và hiểu biết.

"Có thể cùng tôi chụp một tấm ảnh không? Giản tiểu thư?" Thừa dịp Bạch Đình Đình tiếp đón khách, đã có người đi tới Giản Du níu cành ôliu làm quen.

Tuy rằng Bạch Đình Đình cũng không có giới thiệu gia thế của Giản Du với mọi người, nhưng cô tùy tiện là có thể mặc lễ phục may theo yêu cầu giới hạn toàn cầu, sao có thể sẽ có một xuất thân tùy tiện chứ? Cho nên, mọi người đều nhận định Giản Du là người rất cao quý, không khéo là hòn ngọc quý trên tay của vị phú hào ẩn danh nào đó.

"Được, không thành vấn đề." Giản Du đối với việc chụp ảnh chung từ trước đến nay khá quen thuộc, huống hồ, cô cũng không nghĩ sẽ trở thành Giản Du giống như trong sách, cô phải có mối quan hệ xã giao bình thường, sinh hoạt giống như người bình thường, có thể rời khỏi Thẩm gia vẫn độc lập không phụ thuộc, như vậy mới có thể cùng Thẩm Kiêu nói điều kiện ly hôn.

Đối mặt với camera, mỹ nữ Giản Du trang điểm nhẹ nhàng thế mà hoàn toàn không cần dặm lại phấn, là có thể chụp được, mà nữ sinh chụp ảnh chung với cô phải lặng lẽ đem chính mình dặm lại phấn trên mặt một chút, bằng không hai người nhìn qua thật là khác biệt quá lớn.

Nhưng dù vậy, mặt Giản Du nhìn qua bất quá nhỏ bằng bàn tay, mà chính mình mặt lại thấy giống như có hai cằm lớn?

Thật ra nữ sinh cùng Giản Du chụp ảnh chung cũng không phải người vô danh tiểu tốt gì, mà là con gái của nhà làm phim nổi danh nhất hiện nay Hà Thư Bình, tên là Hà Vũ Huyên. Nếu không phải dựa vào cha của cô ấy, cô ấy cùng với Thẩm Kiêu là quan hệ xưng anh em, chỉ sợ cô ấy còn không được Bạch Đình Đình mắt luôn luôn cao hơn đỉnh để ý.

Nhưng Hà Vũ Huyên lại là một người rất là nhiệt tình, rất có hơi thở của người nổi tiếng trên mạng, là một phú nhị đại cái danh xứng với thực, ngẫu nhiên đi du lịch, lặn xuống nước, trượt tuyết, nhảy, cực kỳ hưởng thụ thế giới. Khi tâm tình không tốt thì làm anh hùng bàn phím đi chửi người ta.

Nguyên tác đã từng nhắc tới người này quá một lần, nhưng Giản Du cũng không có quá nhiều ký ức, hiện tại nhận ra cũng còn kịp.

"Tôi so với cô thật là, vì cái gì mặt của cô nhìn qua nhỏ như vậy? Ma tháng này tôi đã giảm được bốn kg, nhưng đứng ở bên cạnh cô tựa như lại béo thêm mười cân."

Đối với mỹ nhân như vậy Hà Vũ Huyên bày ra vẻ mặt bất đắc dĩ thở dài một hơi, cứ như vậy phát lên Weibo, đem bản thân chụp khó coi như vậy đăng lên?

"Tôi nhìn xem?" Giản Du thò lại gần nhìn thoáng qua ảnh chụp trong máy điện thoại của Hà Vũ Huyên, cười một lần nữa nói: "Lúc chụp ảnh, đem điện thoại giơ lên cao, đầu cúi xuống thấp một chút, gương mặt hai bên sẽ nhỏ lại một chút".

Giản Du nói xong ấn xuống, camera quả nhiên xuất hiện hai gương mặt tươi cười hoàn mỹ. Bởi vì vấn đề góc độ, thậm chí có thể thấy lễ phục phía dưới, Giản Du lộ ra dáng người không chút khuyết điểm.

" Sinh nhật Đình Đình tự nhiên từ trên trời giáng xuống một cô tiên, nhan sắc của cô ấy rất đẹp? Đây mới là hoàn toàn xứng đáng mỹ nữ 4000 vạn năm. Mọi người có thấy bộ lễ phục cô ấy mặc không, D&G, một trong ba bộ trên toàn Châu Á."

Hà Vũ Huyên phát xong Weibo này rồi, còn cố ý tag Thẩm Kiêu một chút, cô cũng không tin Thẩm Kiêu thật sự giống trong lời đồn nói 'thanh tâm quả dục', mỹ nhân đều sẽ không để ý tới một người nào.

Tác giả có lời muốn nói: Nam chủ ca ca muốn xuất hiện ~~

Thẩm Kiêu: Nghe nói tiểu thiên sứ muốn đánh tôi?

Giản Du: Như thế nào, anh có ý kiến sao? Tra nam?

Thẩm Kiêu:...... Không, không dám......【 sờ cằm 】 nhớ kỹ, đánh người không vả mặt, khụ khụ...

Này một chương vẫn là 50 cái tùy cơ bao lì xì, chương trước không bắt được tiểu thiên sứ, chính là vận khí kém một chút mà thôi ~~ moah moah, làm bao lì xì tới càng mãnh liệt một ít đi ~~sss

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro