Chương 74: Cùng nhau ăn cơm (p3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ân Phi bị Điền Chính Quốc làm cho chấn động, đôi mắt xinh đẹp mở lớn như không thể tin, toàn bộ tay chân đều bùn rủn không còn chút sức lực nào để chống cự.

Cô không cự tuyệt như vậy, Điền Chính Quốc càng được đà làm tới, bàn tay vẫn tiếp tục vuốt ve đôi môi khiến anh lưu luyến kia, cả ánh nhìn cũng dồn hết lên nó.

Anh nhớ mùi thơm của hơi thở cô, anh nhớ hương vị ngọt ngào của chiếc lưỡi đinh hương kia, rất nhớ...

"Điền Tổng giám đốc, phiền anh buông tay cho. Nếu một màn này để cho kí giả nhìn thấy, chắc chắn tiêu đề ngày mai trên các tạp chí lớn sẽ là "Bắt gian tại trận của giám đốc Trịnh khi nhìn thấy vị hôn thê ngoại tình với Tổng giám đốc của tập đoàn Điền thị", không tin, vậy mời anh có thể thử! "

Thiên Kỳ ôm chặt lấy vòng eo của Ân Phi khiến cô có chút đau đớn. Đưa ánh mắt vô tội lên nhìn anh, cô không biết nên làm cách nào khác để có thể biện minh cho mình :

"Em không có! "

"Hai người đàn ông đang nói chuyện, em không nên xen vào! "

Trịnh Thiên Kỳ cắt ngang lời cô, trong đôi mắt ấm áp ngày thường kia đã cuồn cuộn đầy sóng gió. Cô có như vậy hay không, anh có thể còn chút phân vân lưỡng lự, nhưng riêng Điền Chính Quốc cho dù anh ta có làm cách nào đi nữa, anh
cũng không bao giờ tin rằng anh ta không có ý xấu đối với cô!

Ân Phi giật mình trước sự to tiếng của anh. Cô nhẹ cúi đầu xuống, mím mím môi đầy uất ức. Có lẽ do tâm trạng anh lúc này không được tốt cho nên mới như vậy, lát nữa khi trở về cô sẽ giải thích rõ cho anh hiểu.

Đại boss, anh hại tôi rồi!

Điền Chính Quốc dựa lưng vào ghế, anh gọi cho mình một ly rượu thượng hạng, ngón tay thon dài gõ từng nhịp xuống mặt bàn như đang thư giãn.

Gian díu? Cũng tốt! Như vậy anh có thể dễ dàng tuyên bố với tất cả mọi người rằng cô là của anh, không phải sao? Là vợ chồng, lẽ nào không được cùng nhau gian díu?

"Tổng giám đốc Điền, vị hôn phu so với chức danh ông xã đại nhân hình như vẫn còn thấp hơn một bậc. Anh hiểu ý tôi muốn nói chứ? "

Khẽ nở nụ cười thỏa mãn, anh quay qua con trai bảo bối, nói lớn đủ để ba người còn lại có thể nghe được:

"Bảo Khánh, con gọi cho thư kí Trịnh thêm dĩa thịt bò bít tết chín bảy phần. Nhớ là chín bảy phần, cô ấy không ăn được những loại kia vì hay yếu bụng. Cũng không nên cho quá ớt để tránh cho bệnh đau dạ dày lại tái phát! "

Ân Phi kinh ngạc nhìn Điền Chính Quốc, trong lòng đang đấu tranh tư tưởng rất mãnh liệt.

Cô với anh quen biết chưa lâu, tại sao anh lại có thể hiểu rõ cô như thế? Lẽ nào trước khi cô mất trí nhớ, hai người đã thực sự quen nhau sao?

"Tổng giám đốc Điền, vị hôn thê của tôi, tôi tự biết tính toán! "

"Cô ấy là cấp dưới của tôi, đương nhiên tôi cần chiếu cố cô ấy dài dài! "

Điền Chính Quốc đưa đôi mắt nâu đỏ lên nhìn Thiên Kỳ, sát khí ẩn hiện trong đáy mắt. Rõ ràng, khi hai người nhìn nhau, ngoài địch ý cẫn chính là địch ý. Tuy họ đều nhẹ cười mà nói chuyện với nhau, nhưng tại sao cô không thể nghe lọt tai chút nào hết? Thật ra, chân tay cô đã sớm bủn rủn từ lâu rồi! Liệu một khi đã làm boss tức giận, cô liệu sẽ bị đuổi việc? Trừ lương? Hay là bị khiển trách?

Chẳng hiểu sao, một khắc này cô liền trở thấy lương tâm thật cắn rứt. Cô cảm thấy có lỗi với Điền Chính Quốc, đồng thời lại có chút không hài lòng với hành động khó hiểu của Thiên Kỳ. Lí do là gì? Ngay cả chính cô cũng
có chút không hài lòng với hành động khó hiểu của Thiên Kỳ. Lí do là gì? Ngay cả chính cô cũng không biết! Chính cô vẫn đang cảm thấy bế tắc đối với sự việc đang diễn ra ngày hôm nay.
_______________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro