Chương 99: Anh hai có bạn gái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô nhanh chóng mở cửa," Mạc Lệ Tước, anh mau dừng xe, em muốn xuống xe." 

"Hiện tại mới biết được có phải hay không chậm tay?" Anh mỉm cười, cười đến mê hoặc lòng người. 

Từ lúc bắt đầu, hắn đã tính toán như vậy sao?

Biết cô không muốn đi thấy người nhà của hắn, cho nên liền dùng loại thử đoạn này. 

Hắn quả thật chán ghét, rõ ràng cô và anh đã đem sự tình làm rõ, nên có thể ở chung,nhưng Cố Nam Nam nghiễm nhiên quên mất hắn ta kêu ngạo tự luyến bản tính phúc hắc.

"Mặc Lệ Tước, lúc bắt đầu chúng ta đã nói sự thật rõ ràng, anh tự nhiên tự mình muốn làm? "

Cô nói, sẽ không đi.

Thật muốn thấy, hôn lễ liền thật sự cử hành, rồi  ly hôn sau này cô mang tiếng phải kết hôn lần thứ hai, sao có thể còn gả ra ngoài?

Cô thật sự hoài nghi.

"Chẳng qua chỉ là đi gặp mặt mà thôi, sẽ không làm gì "

Hắn nói ra thật dễ dàng.

Ngẫm lại, muốn đi gặp người nhà của hắn a!

Không phải là đem người khác nghĩ xấu, chẳng qua la đối với xã hội thương lưu dơ bẩn ô uế, cô đã nghe được quá nhiều.

Cho nên cô mới cự tuyệt a!

Cố Nam Nam nghiên đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, tự nói thầm, "Đi như vậy thật sự không thành vấn đề sao?"

Xui xẻo nếu cùng người nhà của hắn xảy ra bất hòa hay xung đột thì phải làm sao?

Nếu cha mẹ hắn buộc phải tách ra, thậm chí còn sẽ giới thiệu cho hắn tiểu tam, tiểu ngũ.... Như vậy cô thật sự bị vướng vào xui xẻo?

"Yên tâm đi có anh ở đây, tuyệt đối không thành vấn đề!"

"Lời nói của anh có thể tin, hiện tại ta cũng sẽ không ở chỗ này."

Cộ chính là nhớ rõ lúc trước hắn rõ ràng đã đáp ứng cho cô xuất ngoại, đến cuối cùng lại đổi ý.

"Tới rồi."

Mặc Lệ ngừng xe ở gara, "Đi thôi!"

Ra nghênh đón chính là quản gia.

Cố Nam Nam chậm rì đi theo Mặc Lệ Tước một khoảng cách, cực kỳ không tình nguyện.

Mặc Lệ Tước ghét bỏ hắn đi chậm lại, tự tiện lôi kéo tay cô.

Cô vốn định trốn thoát, nhưng nhìn đến sắc mặt kinh ngạc của quản gia, đành từ bỏ giãy giụa.

Tùy ý hắn nắm.

"Tiểu thư đâu?"

"Tiểu thư cùng tiên sinh đi ra ngoài."

"..."

Mặc Lệ Tước nhấp môi không nói chuyện, đứng dậy đi tới cà phê kế bên, "Cà phê?"

"Nước sôi để nguội."

Lại tới nữa, cảnh tượng này tựa hồ đã từng xảy ra.

Cố Nam Nam bưng ly nước, ngẩn đầu nhìn hắn, "Ngươi có muội muội?"

Hắn có muội muội cô như thế nào trước đây đều không có nghe hắn nói qua.

Bất quá cái này cũng đại khái bình thường đi, bọn họ quan hệ đại khái cũng không đến nỗi thân thuộc mà có thể biết hết mọi chuyện của nhau.

"Ừa."

Hắn nhấp một ngụm cà phê, đơn giản giải thích, "Em gái  đã kết hôn."

Cố Nam Nam tựa hồ từ trong ánh mắt của hắn cảm nhận được một màu đen tĩnh mịch, nhưng lại không biết là gì.

Em gái hắn kết hôn, hắn nói là mới, nhưng thế nào hắn lại ưu thương?

Lời kế tiếp làm cô loại bỏ suy nghĩ này.

Hắn nói, "Ca ca còn chưa kết hôn, em gái liền kết...."

Như là lầm bầm lầu bầu, nhưng Cố Nam Nam lại ngăn không được bật cười, "Phốc, ha ha! Mặc Lệ Tước, lời này của ngươi nghe như tính toán, cho nên ngươi mới có thể tìm ta tới để  kết hôn giả?"

"Như vậy cũng quá khó coi đi!"

Cô cho rằng hắn sẽ tức giận, nhưng hắn không có.

Ít nhất nhàn nhạt nói, "Có lẽ đi!"

"Hả?"

Cố Nam Nam không có tiếp tục hỏi thêm nữa.

Cái gọi là người nhà, mãi cho đến cơm chiều còn không thấy ai.

Cố Nam Nam tâm tình nhẹ nhõm.

Xem như cô may mắn.

Trên đường trở về, Mặc Lệ Tước hỏi Cố Nam Nam, "Vì cái gì mâu thuẫn nhà anh?"

"Cái này..... Kỳ thật cái này cũng không phải nhằm vào người nhà anh, chỉ là các ngươi kẻ có tiền sinh hoạt tựa không hợp nhau."

"Này chỉ la suy nghĩ  của em."

"Chẳng lẽ ta còn cần người khác suy nghĩ?"

"Đương nhiên chúng ta là phu thê."

Cố Nam Nam hung hăng trừng hắn một cái, "Phu thê giả."

"Chúng ta có giấy hôn thú. "

"Giấy hôn thú không mau sẽ biến thành giấy ly hôn. "

Mặc Lệ Tước:"...."

Thắng thắng------

Hắn ngừng xe bên cạnh đường, hắn nhìn cô, " Liền như vậy tưởng cùng ta ly hôn? "

Hai ngày này cơ hồ mỗi ngày đều đem ly hôn đặt ở ngoài miệng, mỗi khi nghe tới thật sự khó chịu.

Hắn đen mặt , trong mắt tia đen tối chiếu ra u quang giống như hắc ám trên bầu trời nhanh chóng chảy xuống một viên thiên thạch, "Em phải biết toàn Hải Thành tất cả  nữ nhân đều mong gả cho anh, hiện tại anh chỉ có một mình em, chẳng lẽ em được ưu ái quang vinh còn không thỏa mãn?"

Được trời ưu ái vinh quang?

Hắn thật nghĩ trên mặt hắn dắt vàng.

Không phải mỗi người đều thích hiếm lạ được chứ?

Tuy rằng cô hiện tại ở lại cũng là vì tiền của hắn.

"Em biết điều kiện thật tốt, bên ngoài hoàn hảo, rất nhiều nữ nhân tha thiết muốn gả cho anh, nhưng không phải ai cũng vậy."

Ít nhất cô không phải.

"Ý của em là em không phải? "

"Em...." Cô rất muốn nói không phải, nhưng mà lời nói lúc bên miệng, lại như thế nào nói không nên lời, hiện tại cô cùng với những nữ nhân đó có gì khác biệt?

Không có khác nhau.

Trầm mặc một lúc, Cố Nam Nam chuyển đề tài, "Hôm nay không có nhìn thấy người nhà anh thật là đáng tiếc ! "

"Này, không phải em vui vì không nhìn thấy?"

"...."

Quả thật không có cách nào câu thông.

"Ha hả, ha hả, không có việc này nha!  Em là cái loại người này sao?"

Mặc Lệ Tước cho cô một câu "có phải hay không loại người này tự em biết."

Không khí lại lần nữa yên tĩnh.

"Muốn hay không tới công ty đi làm? " Hắn đột nhiên mở miệng.

"Hả."

Cố Nam Nam hoảng sợ.

Người này thật không thể hiểu được, nắm không nổi.

"Làm trợ lý bên anh, tiền lương em cứ việc đề, nhiều ít em tự quyết. "

Người này là điên rồi?

Nếu cô nói một trăm vạn, hắn có phải hay không đáp ứng?

"Em từ chối."

"Sao?"

Cố Nam Nam trên mặt kiên định bình tĩnh, tay hơi nắm chặt, "Em muốn đi làm ở Cố thị."

Cố thị là tâm huyết của cha, cô không thể cứ như vậy nhìn Cố thị đóng cửa, hoặc đổi chủ.

Cô phải bảo vệ Cố thị, mãi cho đến cha tĩnh lại.

Đưa Cố thị hoàn chỉnh đưa đến tay cha.

Chỉ có như vậy nội tâm của cô mới bớt áy náy.

"Tùy em."
....
Một tuần sau như ý nguyện cô đến công ty đi làm.

Tuy là con gái của cha, nhưng tuổi trẻ vô vị, lại là nữ nhi, tất cả cổ đông cũng không xem trọng cô. Thậm chí cho rằng cô không giựt lại công ty, chỉ biết đem công ty phá sản.

Nhưng cô lại cứ không tin tà, chẳng những muốn đem công ty Động Sơn tái khởi, còn tuyên bố trong vòng ba tháng, làm công ty thu lợi nhuận ba mươi phần trăm.

Trước công ty sắp đóng của, chính là không biết thời điểm khi nào, thu lợi nhuận như vậy là quá cao.

Kỳ thật cô trong lòng đã biết, nhưng để ngăn những cái miệng của các lão cổ đông, chỉ có thể làm như vậy.

Đây là tiền đặc cược , thua đem hai bàn tay trắng. Thắng liền một vốn bốn lời.

Hai ngày nay vội vàng công tác ở công ty, thời gian đi trường học cơ hồ còn thiếu, thật may đã là năm bốn, hiện tại tại trong giai đoạn thực tập, đối với học sinh thời gian cũng dư nhiều.

Công tác ở công ty vừa mới xong, chuẩn bị dựa vào ghế sô pha ngồi nghĩ ngơi một lúc.

Cô đã hai ngày không có trở về nhà. Thậm chí đem số điện thoại của Mặc Lệ Tước vào sổ đen, đương nhiên chỉ tạm thời mà thôi. Bởi vì công tác thật sự quá nhiều.

Cô chưa kịp nhắm mắt lại, bí thư đã gõ cửa.

"Tiến vào." Cô xoa xoa ấn đường, để lên tinh thần.

Bí thư tiến vào trong tay cầm văn kiện đặt ở trên bàn, "Đây là báo cáo cổ đông  đưa ra điều kiện, mời ngài xem qua."

"Báo cáo."

Cố Nam Nam ánh mắt ám trầm, "Ta đã biết, ra ngoài trước đi."

Báo cáo cổ đông.

Ha hả?

Cố Nam Nam cầm lấy văn kiện, điều kiện đưa ra không khách khí, trong mắt cô không ngăn được lửa giận.

Du Minh Tuấn ngươi thật hay, thừa diệp cô hôn mê muốn thâu mua Cố thị, hắn cũng thật tính toán tỉ mỉ a.

Muốn thu mua Cố thị.

Có cô ở đây, đừng có mơ tưởng!
....

Tập đoàn Du thị.

Du Minh Tuấn ngồi ở văn phòng, Mặc Tuyết đứng kế bên.

"Tuyết Nhi, thân thể em không tốt, đừng tới công ty, trở về nhà nghỉ ngơi."

Thửc phiền.

Mặc Tuyết thoạt nhìn thật vui vẻ, " Minh Tuấn, em sẽ không quấy rầy công việc của anh, em chỉ muốn ở bên cạnh anh! Hơn nữa ở nhà chỉ có mẹ và em, không có ai nói chuyện cùng em thực là nhàm chán. Trong khoảng thời gian này không biết anh hai đang làm cái gì, không có tin tức."

Mặc Tuyết càng nói càng băn lên, "Bất quá, anh hai giống như đang có bạn gái, còn muốn kết hôn. A! Em cũng muốn xem bạn gái của anh hai, thời điểm anh hai đem về nhà giới thiệu bởi vì có chuyện không kịp trở về xem mặt, thật không biết khi nào mới có thể thấy mặt! Thật mong chờ! "

Mặc Tuyết ha hả nở nụ cười.

Anh hai có đối tượng kết hôn, thật sự cao hứng, chỉ là rất vui nhưng mà sao có cảm giác bi thương?

Loảng xoảng ____

Trên bàn chăn rơi xuống mặt đất, phát ra âm thanh rất điếc tai.

"Em vừa nói cái gì?"

"Hả? Em nói anh hai có bạn gái! Sao..."

"Không thể!" Du Minh Tuấn bỗng nhiên vỗ cái bàn đứng lên, sắc mặt rất khó xem.

Sẽ không, nhất định không phải là cô.

Mặc Tuyết không rõ.

"Minh Tuấn, anh sao vậy? Anh hai có bạn gái, chúng ta không phải vui vẻ sao?"

"Anh phải đi toilet."

Động tác đứng lên rất mạnh, ghế bị ngã.

Ngay cả cửa toilet cũng phát ra âm thanh "rầm". Thực sự dùng sức.

"Minh Tuấn, Minh Tuấn, anh ở trong đó làm gì?"

Du Minh Tuấn dựa vào cửa toilet, mờ mịt đứng yên.

Nếu Mặc Tuyết nói là sự thật, như vậy hắn không còn cơ hội cướp cô đi?

"Minh Tuấn, Cố lão thị tới, muốn gặp mặt anh."

Cố thị?

Du Minh Tuấn trong ánh mắt ảm đạm có chút ánh sáng.

Nếu dùng Cố thị cùng cô nói chuyện, cô có thể hay không đằp ứng?

Ôm ý nghĩ như vậy.

Du Minh Tuấn rời văn phòng đi tới phòng họp.

Cố Nam Nam đã sớm ở nơi đó chờ.

Mặc Tuyết đảm nhiệm bí thư ôm văn kiện đi theo sao Du Minh Tuấn đi vào.

"Ngươi hay, cố.... " Tổng.

Du Minh Tuấn vươn tay cứng đờ ở không trung, "Nam nam, thế nào là em?"

















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro