Chương 10: Trang Viên Malfoy ( 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Draco đang cao hứng thì đột nhiên... tắt hứng hoàn toàn.

Tối hôm đó, một người thì thì hí hửng ngủ ngon lành, một người thì hối hận xoay qua xoay lại không ngủ nổi.

--oOo--

Một buổi sáng tuyệt đẹp đón chào hai bạn nhỏ của chúng ta, vô cùng thích hợp cho một chuyến đi chơi. Trời xanh ngát và cao vô cùng. Mây trôi thẫn thờ, gió thổi nhè nhẹ làm đung đưa nhành hoa anh đào trồng trong vườn nhà Draco, cánh hoa bay bay nhẹ nhàng đáp xuống bàn tay thon dài trắng mịn của Harry - một cảnh tượng dường như chỉ có thể thấy trong những bộ phim ngôn tình. Trời mới đổ mưa tối qua nên không khí vẫn còn vương lại mùi ẩm đặc trưng, và cả thời tiết mát mẻ nữa. Harry còn đang đắm chìm trong cảnh đẹp, bỗng Draco phang cho một câu:

"Thế có đi không? Ba giây nữa mà không đi là thôi khỏi đi luôn. Ba--"

Nó đã ngay lập tức xuất hiện bên cạnh Draco, còn đẩy đẩy vai cậu, ý bảo 'Đi đi'.

Draco thì bất ngờ, nhưng tưởng mình nhìn nhầm nên thôi cũng bỏ qua.

Harry và Draco dùng khóa cảng đi đến Hẻm Xéo, sau đó đi đến thế giới Muggle. Bây giờ là kì nghỉ hè, vậy nên đường xá vô cùng đông đúc. Các nhà sách, shop thời trang, nhà hàng,... mở cửa khắp từ đầu phố đến cuối phố, nhưng không có chỗ nào vắng khách hết. Cậu quý tử mù tịt công nghệ kia vừa bám theo đuôi Harry vừa không ngừng lải nhải chê chỗ nọ bỏ chỗ kia. Nó trước tiên kéo Draco vào tiệm quần áo, lựa hết bộ này đến bộ kia mà cậu vẫn không ưng bộ nào, nó bèn phải lôi đống quần áo gửi từ nhà đến ra cho cậu thử. Cậu vừa nhìn thấy đã sáng mắt, tâm trí đặt hết vào chỗ quần áo kia, Harry hỏi gì cũng gật bừa, thành ra đi đâu là quyền của Harry tất.

Nó lôi cậu đến công viên giải trí, chơi đủ thứ trò chơi, từ cảm giác mạnh cho đến mấy trò trẻ con, thậm chí cả trò ngựa nhún cậu cũng bị nó lừa lên. Harry lập tức tranh thủ lấy điện thoại ra quay đủ mọi góc, gửi một cái cho ngài Lucius xem con trai mà ngài tự hào trông như thế nào, một cái post Facebook khoe được đi chơi cùng với người giống hệt Draco Malfoy. Riêng nhờ cái sau Harry trở thành hot Face, nó thấy mọi người quan tâm liền chụp cả cây Nimbus 2000 và ti tỉ thứ khác post hết lên Facebook.

Sau khi đi chơi thoải mái, Draco - thực ra là cả Voldemort nữa, Harry không biết hắn đói kiểu gì mà cũng không biết hắn ăn kiểu gì - kêu đói, Harry nhờ có cậu quý tử nhà sẵn tiền tài trợ nên không ngần ngại đến hẳn nhà hàng năm sao gọi toàn tôm hùm, cua hoàng đế, vi cá mập,... Draco ăn thử thì khen lấy khen để, bắt đám gia tinh phải làm theo.

Cả hai chơi bời ăn uống mua sắm đã đời thì Harry đòi đến Hẻm Xéo, nó đòi tách riêng ra đi chơi. Lúc đầu Draco hẳn nhiên là không chịu, nhưng nó cứ dây dưa đòi hỏi mãi, cậu cũng đành phải đồng ý thôi.

Harry sau khi đi khuất khỏi tầm nhìn của Draco, liền lôi chiếc áo choàng nó hay mặc khi đi ám sát ra, mặc vào, chùm kín đầu, sau đó rẽ vào Hẻm Knockturn.

Vừa bước vào không khí liền thay đổi, dường như bước qua cánh cửa đến thế giới khác vậy. Trời đang giữa hè mà nó lại thấy lành lạnh, mùi của phép thuật Hắc ám tràn ngập khắp nơi. Harry không muốn ở lại lâu, ngay lập tức hỏi Voldemort:

[ Anh muốn đi đâu? ]

[ Tiệm Burgin & Burkes ]

[ Haiz. Được rồi ]

Voldemort thấy Harry thở dài, liền thấy có gì đó không đúng. Chẳng lẽ Harry từng đến đây rồi?
Voldemort lo lắng là thế, nhưng lí do của Harry thực chất rất đơn giản. Là tại cô J.K Rowling cô miêu tả gây ấn tượng xấu với tất cả độc giả a. Harry chẳng cần đến, chỉ cần biết cô ấy miêu tả như thế là biết nó tệ đến mức nào rồi.

Voldemort chỉ đường, Harry vừa đi vừa cố gắng tránh người khác. Nó không muốn bị nhiễm mấy cái phép thuật Hắc ám lạ lạ này đâu. Voldemort đã dạy tận tình đến nỗi quát ầm quát ĩ trong đầu nó rồi, dính một tí cũng không có ổn chút nào đâu. Harry vừa đi vừa cầu xin đừng có ai đụng vào nó, nhưng lo lắng của nó cũng bằng thừa. Người nào người ấy đều cố gắng tránh xa nhau nhất có thể. Harry cũng rất dễ dàng tìm thấy tiệm Burgin & Burkes. Cửa tiệm trông thì tồi tàn xập xệ, bên trong mùi phép thuật Hắc ám toả ra càng nồng hơn. Nó miễn cưỡng đẩy cửa bước vào.

"Xin chào. Cậu muốn trao đổi cái gì?"

Một giọng nói phát ra từ trong bóng tối, ông chủ cửa tiệm bước ra, nhìn là biết chẳng có điểm gì tốt lành cả.

[ Cho ta mượn cơ thể, được không? ]

Harry đắn đo giây lát, rồi cuối cùng cũng đồng ý. Hắn không nói rõ ràng, chỉ hỏi thứ hắn cần đã có chưa, khi nào thì có. Nó vốn tưởng có thể hóng hớt gì đó, nhưng hai người họ nói chuyện đều thần thần bí bí, đủ thứ ẩn ý, biết là không nhân cơ hội lấy chút lợi lộc được, nó đành ngoảnh mặt làm ngơ để chèn ép cái sự tò mò của mình. Người ta nói sự tò mò giết chết con mèo. Harry còn yêu đời lắm, chưa muốn chết đâu.

Voldemort nói qua nói lại với ông chủ kia một hồi lâu, sau đó cầm cái hộp màu đen tuyền rồi trả cơ thể lại cho nó, ý bảo nó bước ra ngoài. Harry quay trở lại Hẻm Xéo, gọi Draco đến thì thấy cậu mặt vô cùng khó ở. Nó nghĩ, chắc không phải tại nó đi lâu quá đấy chứ? Harry hỏi thử mới biết, thì ra là do ngài Snape đáng kính biết được cậu đến thế giới Muggle nên cho cậu một tràng giáo huấn. Nó chợt cảm thán, tình huống này thật quen thuộc nha, không phải là có ẩn tình gì chứ? Harry chợt cười gian, Draco tưởng nó cười cậu thì giận luôn.

Draco và Harry trở về trang viên Malfoy, cậu đã định sẽ làm hoà với nó. Nhưng sau khi về biết nó gửi cả cảnh cậu chơi ngựa nhún cho cha cậu, Draco giận thật luôn. Suốt mấy ngày, cậu không hề nói chuyện với Harry, làm nó rất buồn. Harry không biết làm thế nào để dỗ dành cậu rồng nhỏ này nữa, mà hôm qua ngài Lucius lại nói ngài sẽ đi có việc khoảng một tuần. Nó chỉ đành hỏi lão dơi già kia thôi. Snape thấy cuối cùng nó cũng chịu đến hỏi lão, liền nhân cơ hội phun nọc độc, sau đó mới cho Harry lời khuyên. Nó thấy trong số gợi ý kia chỉ có việc mua cho cậu một con rồng nhỏ là ổn nhất. Harry thấy vậy liền liên hệ với Ron, nhờ Ron chuyển lời đến anh trai cậu là Charles Weasley, hỏi thử anh ấy có chú rồng con nào mới sinh hay không. Rất may là có, Charles và bạn của anh đang huấn luyện rồng cho một cuộc thi, nên không có thời gian chăm sóc cho chú rồng nhỏ kia. Vài ngày sau, chú rồng được đưa đến nơi, Draco nhận được thì mừng khỏi nói chứ còn lấy đâu ra tâm trạng để mà giận với cả dỗi.

Sau một tháng ăn chơi trác táng... à không, vui chơi thoải mái ở trang viên Malfoy, Harry tiếp tục cuộc hành trình đến trang trại Hang Sóc. Liệu rằng có còn những ngày bình yên như thế?

End chương 10

To be continue ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro