Chap 3 : Thương nhân.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Lời tác giả : Ừm. Chương này sẽ có nội dung miêu tả rất dài, mọi người hãy cố gắng đọc xuống đây đi, bởi vì nó giải thích cụ thể vì sao một thân phận vú em tay chói gà chưa chặt của Lâm Úc lại có thể kiếm được tiền trong game, phương pháp này khả thi đó, bởi vì tôi đã từng ở game thử qua, lúc ấy thử bán bảo thạch, tính toán tốt rồi đem bảo thạch cấp thấp đến tiệm rèn hợp thành bảo thạch cao cấp, sau đó tại nơi giao dịch lấy bảo thạch cấp thấp đi miễu sát những tiểu quái trong phó bản, lực công kích ma pháp của hồng bảo thạch và lam bảo thạch còn có Cung Tiến Thủ hoàng bảo thạch gì đấy, ... Bất quá tôi giữ được một giờ đã thấy choáng váng mặt mày tay chân chuột rút, hơn nữa còn phải gấp gáp tới độ muốn nổ tim, cho nên nói tiền này không phải dễ kiếm đâu.

_

Đợi lúc Bạch Tiểu Tư ngủ trưa dậy, Lâm Úc đã có hơn 60 cây Tam Tinh thảo.

"Cậu không ngủ trưa?" Bạch Tiểu Tư ngậm bàn chải đánh răng, tiến đến cạnh máy tính: "Ai, cậu nghe cái gì đấy?"

Lâm Úc yên lặng tháo tai nghe ra.

Âm thanh trong chiếc IPOD truyền ra.

Bạch Tiểu Tư cùng Lâm Úc cũng đều là những người đặc biệt giỏi, cũng đều là sinh viên của Lê lão đầu, cũng nhìn quen vị trưởng bối kì lạ này.

Nhưng hắn vẫn là bị Lâm Úc làm cho hoảng sợ.

"Cậu một bên chơi trò chơi một bên nghe luận văn vật lý bằng tiếng Anh?" Bạch Tiểu Tư trợn mắt nhìn Lâm Úc: "Cậu là đang lấy luận văn vật lý tiếng Anh thay cho ca nhạc sao?"

Lâm Úc gật nhẹ đầu, đem tai nghe đeo lên, lại lấy xuống, sửa lời của hắn: "Nghe luận văn vật lý cần dùng đầu óc, hái thuốc không cần, cậu nói ngược."

Hiển nhiên, Lâm Úc giống mẹ của cậu, luôn cưỡng chế thu thập bằng chứng.

Hắn trong game hái thuốc, câu cá, đi săn tìm thu thập vật phẩm, rất là hưởng thụ, cậu tại trong núi chạy tới chạy lui hái thuốc, thỉnh thoảng nhìn bản đồ nhỏ, mỗi lần hái được một gốc Tam Tinh thảo, lại nhìn con số ở ô "Tam Tinh thảo x2" đang tăng dần lên trong túi, trong lòng cậu âm thầm thỏa mãn.

Bạch Tiểu Tư đối với kiểu lý luận của cậu đã tập thành thói quen, rót một ly sữa bò, lại cầm đi: "Cậu lấy nhiều dược thảo như vậy để làm gì?"

"Khởi động tài chính." Lâm Úc trả lời ngắn gọn.

Bạch Tiểu Tư nhún vai.

Hắn đối với năng lực của Lâm Úc là rất tin tưởng - Hắn lần trước chơi trò chơi, lúc muốn mua một kiện trang bị, thiếu mấy vạn kim tệ, Lâm Úc về sau biết được, canh giữ ở nơi dịch chuyển bên cạnh, cả đêm giúp hắn thu thập.

Hắn chỉ là không rõ, Lâm Úc đến tột cùng yêu thích tên Trình Hi đó ở điểm nào.

Hắn so với Lâm Úc thì bình thường, hơn một chút là lớn lên bộ dáng đẹp trai bẩm sinh, ở bên ngoài nhân duyên cũng không tệ. Cho nên mơ hồ biết tình tính Trình Hi thực ra cũng không tốt, nói chuyện yêu đương cũng không phải thật tâm, tuy nhiên lớn lên đẹp mắt cũng là một lợi thế, nhưng mà Lâm Úc hẳn không phải người chỉ xem ngoại hình.

Hắn kỳ thật không ưa thích Trình Hi cho lắm.

_

Lâm Úc trong tay đã có 3 kim nguyên bảo 35 bạc cùng mấy trăm tiền đồng, trong ba lô có mấy cây Tam Tinh thảo, mặc một bộ tân thủ màu trắng, yên lặng ngồi xổm cạnh NPC giao dịch.

Trong Thiên Chi Nhai người chơi phải tới cấp 30 mới được tiến nhập nơi giao dịch, nhưng Lâm Úc đã nạp 20 đồng vào, không đổi trang bị cũng không lĩnh thẻ nhân đôi kinh nghiệm, mà lại chọn kỹ năng thương nhân.

Làm như vậy có chút quá xa xỉ.

Dù sao, nếu dùng toàn lực để thăng cấp mà nói, lên tới cấp 30 cũng không cần mất tới một tuần, mà kim tệ trong Thiên Chi Nhai đổi ra nhân dân tệ cũng sát tỉ lệ 1:1, cho nên dù Lâm Úc nhiệt tình hái Tam Tinh thảo tới tận trưa, cũng chỉ bán được bốn kim tệ.

Đương nhiên, mấy thứ tính toán này đối với loại người thà tình nguyện hái dược thảo tới trưa cũng không hề muốn nhận nhiệm vụ như Lâm Úc mà nói cũng không thành vấn đề. Cậu hái thuốc, nhưng thật ra lại như đang giải trí, đối với người cuồng thu thập mà nói, mấy chuyện chạy tới chạy lui hái thuốc cũng chỉ là chuyện vui.

Hơn nữa, thương nhân còn được nhận thêm mấy cái nhà kho, cùng một tháng tự do giao dịch không hạn chế.

Tiền trong Thiên Chi Nhai được quy đổi là một kim nguyên bảo = 100 lượng bạc = 1000 tiền đồng. Tiền trong Thiên Chi Nhai cũng rất đáng giá, kim nguyên bảo cùng nhân dân tệ là 1:1.

Sau khi người chơi tiến vào nơi giao dịch, có thể đem vật phẩm không bị khóa trong túi mang ra bán, giá cả tùy người bán ra. Ví dụ như Tam Tinh thảo, một gốc trong game có giá thị trường là 8 lượng bạc, cũng có thể yết giá là 1000 lượng bạc, cũng có thể có giá là một lượng bạc. Còn có thể bán bảy gốc, tám gốc một lần, tự mình ra giá.

Mỗi lần giao dịch thành công hệ thống lấy 100 tiền đồng.

Lâm Úc đã tắt thanh âm luận văn trong tai nghe, cậu ngồi thẳng tắp trước bàn sách, ngón tay đặt tại chỗ nút cuộn ở con trỏ chuột, con mắt híp lại một nửa sau mắt kính dày cộp, môi nhếch lên, nhanh chóng nhìn lướt qua danh sách giao dịch bán vật phẩm trên màn hình. Nếu như cha cậu ở đây, có lẽ sẽ kinh ngạc phát hiện, gương mặt thanh tú của con ông đang cực kỳ tập trung, cùng lão bà lúc mua rẻ bán đắt đống đồ cổ trông giống nhau như đúc.

Mỗi trang trong danh sách này có 20 ô vật phẩm, mỗi ô vật phẩm được đặt ngay ngắn trật tự, đánh dấu số thứ tự, danh tính người bán, vật phẩm, số lượng, giá cả, còn có các ghi chú của vật phẩm.

Trong game này có các giao dịch rất chuyên nghiệp, vật phẩm mang bán đều phù hợp giá thị trường.

Cũng có những người muốn lợi dụng, ở sau giá của vật phẩm viết nhiều hơn một số 0.

Cũng có những nơi giao dịch với giá cả lên trời, đơn giản là vì không nơi nào có bán.

Còn có những người ngây thơ mới vừa vào trò chơi chưa hiểu giá thị trường, cho nên yết giá thấp hơn, bình thường rao bán chứ bao lâu đã có người am hiểu hơn tới mua đi.

Có nhiều vậy phẩm, có trang bị, có đan dược, có vật phẩm nhiệm vụ, cũng có các lô thạch (*) để cường hóa trang bị.

(*) lô thạch : đá cường hóa.

Lâm Úc mục tiêu chỉ có ba thứ : Tam Tinh thảo, Phượng Hoàng lông vũ, lô thạch.

Tam Tinh thảo là vậy thay thế cho Thất Tinh thảo, Thất Tinh thảo là loại dược thảo đỉnh cấp, là thứ trọng yếu để luyện đan dược, khi người chơi ngày càng nhiều nhu cầu đối đan dược cũng càng ít đi, nhưng là Thất Tinh thảo rất hiếm, nên cung không đủ cầu. Chỉ có thể dùng bảy gốc Tam Tinh thất thay thế. Tuy tỉ lệ xuất hiện đan dược thấp hơn so với dùng trực tiếp Thất Tinh thảo, nhưng có còn hơn không.

Cho nên bảy gốc Tam Tinh thảo bán cùng một chỗ, giá cả so với mỗi gốc Tam Tinh thảo còn muốn đắt hơn, bảy gốc Tam Tinh thảo gọi là một tổ, hiện tại một tổ Tam Tinh thảo có giá thị trường là 80 ngân lượng.

Nhưng là, có rất nhiều người mới chơi, vội vã làm nhiệm vụ thăng cấp, không có thì giờ đi thu thập Tam Tinh thảo, chỉ là tiện thì mới hái. Bình thường trong túi chỉ có mấy gốc Tam Tinh thảo, lại vì hiện tại chưa cần đến đan dược cao cấp nên vội vã dọn ra để lấy chỗ, hay là đổi hoặc bán lấy tiền để mua trang bị tăng lực chiến. Vì chỉ muốn nhanh bán đi, nên bình thường đều ra giá thấp.

Mà trùng hợp có tới bảy gốc Tam Tinh thảo là rất khó. Tam Tinh thảo chỉ có ở phụ cận Tân thủ thôn, mà phụ cận là nơi nhận nhiệm vụ câp 36, khoảng cách từ chủ thành tới đây cũng rất xa, có rất ít người vì mấy gốc Tam Tinh thảo mà chạy xa như thế.

Cho nên ở nơi giao dịch thường không thấy một tổ bảy gốc Tam Tinh thảo.

Mà người mua Tam Tinh thảo đều là những người cấp cao, phần lớn tại thời điểm cần đan dược mới mua, tự nhiên là muốn mua nhiều tổ bảy gốc này.

Điều này dẫn đến, nhiều tổ bảy gốc có giá rất cao.

Nếu nói có nhiều tổ bảy gốc Tam Tinh thảo giá thấp thì cũng không đúng. Bảy gốc Tam Tinh thảo giá thị trường là 70 lượng. Trung bình mỗi gốc 10 lượng, mà còn lại ba gốc, bốn gốc Tam Tinh thảo mang ra bán lẻ, bình thường đều chỉ theo giá thị trường là 8 lượng một gốc, bởi vì người bán đại đa số đều là muốn nhanh chóng dọn túi. Cho nên cũng không cần đo đếm mấy lượng bạc. Dù sao, chơi game là để vui, không có người tính toán chi ly như vậy.

Đây là cơ hội kiếm tiền của Lâm Úc. Việc cậu muốn làm, vốn là chức vụ của thương nhân : mua cao bán thấp, vào nơi giao dịch mua mấy gốc Tam Tinh thảo bán lẻ mua vào, bắt đầu dự trữ hàng, sau đó đem phân thành các tổ đem đi bán.

Cùng với đó, Phượng Hoàng lông vũ là 8 cái một tổ có thể thay thế cho Chu Tước vũ cao cấp, Lô Thạch là 9 cái một tổ có thể thay thế cho Chu Sa cao cấp.

Nói thì dễ, nhưng lúc chân chính bắt đầu làm, lại không phải dễ dàng.

Đầu tiên, một gốc Tam Tinh thảo giá thị trường ai cũng biết là 8 lượng bạc.

Nhưng là, có nơi giao dịch vật phẩm, 8 gốc Tam Tinh thảo có thể bán 68 lượng, cũng có thể bán 88 lượng, hay có thể là 76 lượng 600 tiền đồng, cũng có thể là 82 lượng 68 tiền đồng.

Lại nói, có nơi bán 22 gốc Tam Tinh thảo có giá 1 kim nguyên bảo 88 lượng, hoặc là 32 gốc Tam Tinh thảo có giá 2 kim nguyên bảo 30 lượng bạc.

Cái này yêu cầu người mua trước khi đổi hàng phải hiểu rõ giá cả, rồi nhanh chóng tính ra mỗi gốc Tam Tinh thảo giá bao nhiêu.

Có nhiều người vất vất vả vả tính ra được, kết quả lại cao hơn giá thị trường, hoặc là bạn tính ra lại thấp hơn giá thị trường, nhưng một lúc sau quay lại đã bị người khác mua đi trước. Phải dùng bộ não nhiều như vậy, lại chỉ lợi được mấy lượng bạc. Thực sự là lấy lợi nhuận từ việc bán rau, mà lại cảm thấy như mình đi bán thuộc phiện. Nếu có người đảm nhận được việc đó, thì ở hiện thực đã sớm trở thành chuyên gia tính toán lương một năm là trăm vạn rồi, ai còn ở chỗ này tính toán hơn thua có chút tiền bạc.

Nhưng Lâm Úc lại khác. Cậu sở dĩ ở chỗ này kiếm lợi nhuận từ việc bán rau, là vì ở game này có người cậu thích.

Cha của cậu tại đại học ở Trung Quốc nhận học bổng, là người đứng đầu đảm đương bên kỹ thuật của một xí nghiệp hóa chất hàng đầu cả nước, mười tám tuổi tốt nghiệp đại học, xuất thân bình dị, IQ 153, có thể tính nhẩm được bình phương bậc bốn.

Mẹ cậu quanh năm lưu lạc thị trường đồ cổ tính toán kiềm tiền, đi qua bao hiều đầm rồng hang hổ, đã trải qua bao chiến trường ma luyện, ít khi sai sót, mỗi lần bắt tay bán đồ gì lợi nhuận có thể tính ngang với những thứ đồ xa xỉ.

Khi cậu còn nhỏ, cha cậu thường kể chuyện về các loại nguyên tố hóa học, mẹ lại kể về lịch sử của những món đồ cổ trong nhà, trước khi học ghép vần cậu đã thông thạo về hằng số, tiểu học thời điểm người khác cầm máy tính cậu tính nhẩm, thời điểm người khác dùng máy tính cậu cũng tính nhẩm. Thời điểm người khác mất ngủ đếm cừu cậu mất ngủ trong đầu tính bình phương năm con số không. Mà ngay cả Lê lão đầu, có đôi khi cần tính toán đều đem cậu làm máy tính, bởi vì cậu so với máy tính thuận tiện hơn nhiều, còn không cần bấm hàm số.

Đều nói số học và vật lý là một nhà, tính toán đối với cậu, quả thực đơn giản như dùng bữa sáng.

Cậu lọc lại hết Tam Tinh thảo mình có đem đi bán. Một bên nhìn chằm chằm màn hình, một bên dùng nút cuộn con trỏ chuột nhanh chóng kéo xuống, thấy ở đâu ra giá thấp cậu liền nhanh chóng thu mua. Nếu như có thể thì những vật phẩm rao bán bị ánh mắt của cậu đảo qua cũng đều có thể ở bên phải giá tiền mọc lên một cái ánh sáng lấp lánh.

Qua một lúc, cậu đã đem Tam Tinh thảo trong túi phân thành bảy gốc một tổ đi bán, giá bán là 79 lượng bạc 500 tiền đồng.

Hiện tại đã là xế chiều, người online đã không còn ít, Tam Tinh thảo cậu đem bán rất nhanh đã hết. Cậu một bên mua, một bên bán, tốc độ so với lúc hái Tam Tinh thảo còn nhanh hơn.

Đợi đến lúc trong túi tích lũy được mười kim nguyên bảo, cậu lại tiếp tục chiến đấu với Phượng Hoàng lông vũ.

Cậu biết rõ, hiện tại chưa phải thời cơ kinh doanh tốt nhất, đáng ra phải là buổi tối.

Cậu chỉ có ý định với ba loại vật phẩm trọng yếu này, mà không phải đánh chủ ý lên trang bị, là do ngoại trừ tiền vốn có hạn ở bên ngoài, cũng là bởi vì những thứ vật phẩm trọng yếu này yêu cầu số lượng nhiều, cho dù game có ra bản mới cũng không ảnh hưởng, có thể mua bán lâu dài, nên có thể dự trữ hàng hóa một chút.

Đợi đến lúc cậu mua bán thêm cả Lô Thạch xong, Bạch Tiểu Tư trở về.

"Lê lão sư nói cậu có thể nghỉ tiết, nhưng mà nếu như cậu không giữ được thứ hạng trong bài thi vật lý, lão ấy tìm cậu tính sổ." Bạch Tiểu Tư đem cơm hộp đặt lên bàn cậu: "Này, cơm của cậu."

_

Lâm Úc ngồi xổm trên ghế, đeo tai nghe, một bên nhìn chằm chằm nơi giao dịch trên màn hình, vừa lấy cơm ăn.

Mẹ cậu không biết làm cơm, khi còn bé người nấu cơm là bà ngoại vì lo lắng cậu ăn không ngon miệng, bà ngoại là người phía Nam, sau này bà mất, có thuê bảo mẫu, nhưng những năm qua cậu rất ít khi ăn cơm nhà.

Món dưa cay ở căn tin làm chóp mũi cậu hồng hồng, thỉnh thoảng vươn tay mua Tam Tinh thảo giá cả tiện nghi vừa treo bán. Cũng không phải là vội vã muốn lấy chút tiền lợi nhuận ấy, mà là phải đem mấy tổ không phải bảy gốc này mua đi, miễn cho người mua nhìn thấy trong lòng do dự.

Cũng có trường hợp đặc biệt ở nơi giao dịch, ví dụ như có linh phẩm cao hoặc là vật phẩm +10 bán ra, thông báo sẽ hiện màu đỏ. Trong game, trang bị cùng đan dược đều được chia làm phàm phẩm, tiên phẩm, linh phẩm, cùng thần khí (gọi thế này quá trào phúng nên người chơi toàn gọi là cực phẩm).

Lâm Úc vừa mua thêm một tổ Tam Tinh thảo, phía dưới hiện ra một dòng chữ màu đỏ :

Người chơi Phong Hỏa tại nơi giao dịch bán [ Tinh linh sáo trang ( hỏa ) ].

Lâm Úc nhanh chóng tắt đi khung giao dịch.

Trình Hi online rồi.

_

Kênh thế giới đã nhao nhao lên tận trời.

[ Thế giới ] Hinh Hinh Khả Nhi : ha ha ha, bang chủ của chúng ta online rồi. Hòa Lang các người xong đời... ~\(≧▽≦)/~ nha nha nha.

[ Thế giới ] KingKarl : Đám chó hoang gọi là Hỏa Lang kia, đừng có dủa bậy, bang chủ bọn tao đến đem chúng mày quăng cho chó ăn.

[ Thế giới ] Gió thổi PP lạnh lẽo : Như thế nào nguyên một đám không dám lên tiếng nữa, không nói gì sao, hiện tại mới biết sợ!

...

Mấy người Hỏa Lang cũng không chịu yếu thế, cái người tên ĐỘc Lang kia trên kênh thế giới chửi ầm lên, tuy mắng Trục Lộc Thiên Hạ nói năng lỗ mãng, những lại toàn dùng từ ngư chợ búa.

Phong Hỏa đúng vào lúc này xuất hiện.

[ Thế giới ] Phong Hỏa : Nghe nói Lang Tộc các người muốn đánh bang hội chiến.

[ Thế giới ] Phong Hỏa : Hỏa Lang đâu?

Người của Lang Tộc im ắng hơn một phút đồng hồ.

[ Thế giới ] Phong Hỏa : Buổi sáng không phải vẫn còn càn quét kênh thế giới sao? Hiện tại lại cùng tôi mật tán gẫu rồi.

[ Thế giới ] Phong Hỏa : Tôi không có thì giờ, đánh không đánh nói một câu. Không muốn đánh thì các người hãy lên kênh thế giới xin lỗi Bộ Kinh Vân, bằng không thì gặp ở bang hội chiến. Đừng cả ngày lải nhải đáng ghét, lão tử còn muốn đi tắm, không có thời gian cùng các người đùa giỡn.

[ Thế giới ] Uyển Nhiên Nhất Tiếu : Hôm nay làm sao vậy? Tâm tình không tốt sao? : )

[ Thế giới ] Phong Hỏa : Việc trường học, phiền!

[ Thế giới ] Vân Vô Ý : Mua Tam Tinh thảo, San Hô thảo, Đan Chu quả cùng Phượng Hoàng lông vũ, sử dụng lâu dài.

[ Thế giới ] Hinh Hinh Khả Nhi : Vân Vô Ý ca ca, anh thật đáng ghét a~ luôn thừa dịp thiên hạ có chuyện thì đi quang cáo.

[ Thế giới ] Uyên Nhiên Nhất Tiếu : Phong Hỏa, anh đi tắm trước đi a.

[ Thế giới ] Uyển Nhiên Nhất Tiếu : Chuyện này có lẽ chỉ là hiểu nhầm thôi, Hỏa Lang cũng không muốn làm loạn đến nước này.

[ Thế giới ] Hinh Hinh Khả Nhi : Uyển Nhiên tỷ tỷ, là em không tốt, em quá ngạc nhiên á, em không nên gọi điện thoại để bang chủ online giáo huấn bọn họ... Em sai rồi O(∩_∩)O~

[ Thế giới ] Vân Vô Ý : Mua Tam Tinh thảo, San Hô thảo, Đan Chu quả cùng Phượng Hoàng lông vũ, sử dụng lâu dài.

...

Chuyện này cuối cùng tựa hồ là Uyển Nhiên Nhất Tiếu cùng Hỏa Lang đã bí mật giải quyết.

Kỳ thật Lâm Úc cũng không chú ý tới việc sự tình này tiển triển tiếp thế nào - từ khi cậu phát hiện Phong Hỏa thực sự đi tắm, hơn nữa nhân vật cũng xám đi đi, liền đâm đầu vào nơi giao dịch.

Ngày đó, Lâm Úc tại nơi giao dịch ngốc đến khuya.

Thời điểm cậu đóng lại máy tính, trong game đã là một một nhà giàu nhỏ có mấy trăm kim nguyên bảo rồi, phải biết, trong game, nhiều tiền như vậy, cũng có thể mua một kiện trang bị tiên phẩm max level rồi.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro